*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Các cường giả khác của Tổ chức Kinh Thánh không đi cùng Đoàn Lê Nguyên. Bọn họ đều ẩn mình trong bóng tối.

Dù sao thì trong ba năm qua, tổ chức Kinh Thánh cũng chưa từng thực sự xuất hiện.

Trước đây, bọn họ cực kỳ khiêm tốn, ngoại trừ phòng thí nghiệm Chư Thần và Dương Hạo Quân ra thì chẳng có ai chú ý đến bọn họ cả. Ngay cả bây giờ cũng có rất ít người biết đến Tổ chức Kinh Thánh.

Hiện tại, bọn họ để Đoàn Lê Nguyên thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó, những cường giả còn lại sẽ cùng nhau tấn công.

Quả nhiên, Đoàn Lê Nguyên vừa mới xuất hiện một cái là hầu như tất cả mọi người và các thế lực lớn đều giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Phần lớn các thế lực đều có mối thù không đội trời chung với Đoàn Lê Nguyên!

Bởi vậy, vừa nhìn thấy cô cái là bọn họ đã giận run cả người rồi. Bọn họ hận không thể rút gân lột da của Đoàn Lê Nguyên ra luôn.

Ba năm nay, Thượng Đế Hắc Ám đã lợi dụng Đoàn Lê Nguyên để giết quá nhiều người, tạo ra vô vàn kẻ địch. Có thể nói rằng, Đoàn Lê Nguyên là người gây thù chuốc oán nhiều nhất trong cái thời đại này! Khi nhìn thấy cô, những người này đều hận không thể giết chết cô ngay lập tức luôn cho rồi!

“Tiểu tổ tông! Đoàn Lê Nguyên đến rồi ạ!”

Đám Dương Minh Thiên đều nhìn về phía Đoàn Lê Nguyên.

Dương Vô Đạo liếc nhìn Đoàn Lê Nguyên một cái, sau đó nói: “Ừ, ta biết rồi! Đợi sau khi lấy được Thiên kiếm, ta sẽ dùng cô ta để tế kiểm! Các người canh chừng cho kỹ, tuyệt đối không được để cho cô ta đi mất đấy!”

Dương Vô Đạo lại dặn dò thêm mấy câu.

Thực ra, phần lớn các thế lực ở đây đều như nhau, bọn họ đều muốn giết Đoàn Lê Nguyên cả. Có một số thế lực muốn đợi đến khi lấy được Thiên kiếm rồi sẽ giết Đoàn Lê Nguyên, có một sổ muốn lại muốn giết cô trong quá trình cướp đoạt Thiên kiếm.

Chẳng qua, mục đích của mọi người đều thống nhất với nhau, đó là sau khi tranh đoạt Thiên kiếm xong thì sẽ tiêu diệt Đoàn Lê Nguyên.

“Đoàn Lê Nguyên, rốt cuộc thì cô cũng đến rồi! Bây giờ cô lại còn muốn cướp đoạt Thiên kiếm nữa cơ à? Cô nhất định sẽ phải chết!”

Thiếu soái Thiên Sách nhìn chằm chằm vào Đoàn Lê Nguyên và nói: “Tôi đã từng nói chuyện này chưa nhỉ? Chỉ cần cô lại bước chân vào Lạc Việt một bước thì tôi sẽ giết cô! Đây cũng là do cô tự chuốc lấy mà thôi! Hôm nay, cô tuyệt đối không thể sống sót mà rời khỏi Lạc Việt được đâu!”

Vẻ mặt của đám Văn Hi đều rất phức tạp.

Đối mặt với Đoàn Lê Nguyên, bọn họ thật sự cảm thấy rất khó xử, cực kỳ khó xử!

Giết cũng không đúng mà thả đi cũng không được!

Về công hay về tư thì bọn họ đều rất khó xử...

Lát nữa bọn họ nên giết Đoàn Lê Nguyên, hay là giúp cô trốn thoát đây? Làm kiểu nào thì cũng không được hết á!

Đoàn Lê Nguyên không nói gì.

Vừa lúc, hôm nay cô cũng không có ý định sống sót rời đi. Cô muốn giết hết tất cả những kẻ thù còn lại...

Liếc mắt nhìn thoáng qua, tất cả đều là những kẻ thù giả tạo dối trá!

Giết!

Giết hết tất cả!

Như vậy thì sẽ giúp sư phụ lấy được Thiên kiếm, cô cũng thấy đáng giá!

"Mẹ..."

ở trong một góc tối, khi nhìn thấy Đoàn Lê Nguyên, bé Quân kích động đứng bật dậy. Suýt chút nữa thì cô bé đã hét to lên rồi.

Nếu không phải là mấy năm nay ở Thiên Sách phủ, cô bé đã tu luyện tâm tính của mình đến một trình độ cực kỳ sâu sắc, thì e là lúc nhìn thấy Đoàn Lê Nguyên cô bé đã không thể kiềm chế nổi rồi.

Bây giờ, cô bé có thể nhìn ra được rõ ràng là Đoàn Lê Nguyên đang có vấn đề.

Hơn nữa, nếu bây giờ bé Quần chạy ra nhận mẹ thì e rằng cô bé sẽ gặp phải phiền phức rất lớn. Cô bé phải kiềm chế lại, đợi lát nữa có gì thì nói sau.

Chuyện này khiến các ông tổ tông ở trong chỗ tôi cảm thấy khó xử chết đi được.

“Làm sao bây giờ? Nếu chút nữa mẹ của bé Quân xảy ra chuyện gì không may thì chúng ta có ra tay cứu giúp không?” Nữ tổ tông sắc bén hỏi một câu.

“Chuyện này.”

Mấy vị tổ tông khác đều ngây ngẩn cả người.

Với thân phận và cái nhìn tổng thể về tình hình chung thì bọn họ thật sự rất khó xử.

Có người nói như thế này: “Chúng ta chỉ quan tâm đến sự an toàn của bé Quân thôi, những người khác chẳng liên quan gì đến chúng ta hết! Chỉ khi bé Quân gặp nguy hiểm thì chúng ta mới ra tay. Đây cũng là quy tắc mà chúng ta đã đưa ra sau khi bàn bạc kỹ lưỡng còn gì? Không thể phá vỡ quy tắc được!”

“Nhưng

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play