*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hai mươi vị cường giả mạnh mẽ ra tay cùng một lúc.
Huyết Tổ rất nhanh đã chắn bên trái hở bên phải, để lộ ra mình dần dần đuối sức.
"Mọi người cố lên, nhất định phải bắt được hắn!"
Mọi người tấn công càng thêm mạnh mẽ, Huyết Tổ nhanh chóng đã bị ép đến đường cùng.
"Gào!"
Hắn phát ra một tiếng gào dữ tợn, trên người bùng nổ ra một luồng sức mạnh đáng sợ khiến sáu thiên sứ hắc ám bị hất văng
ra.
Sau khi hắn mở ra được một lỗ hổng trong vòng vây thì cũng không tiếp tục tấn công nữa mà lại chạy trốn, cuối cùng hắn lao thẳng vào trong biển rộng.
Có điều trước đó hắn lại xoay người liếc mắt nhìn Dương Hạo Quân,
Ánh mắt đó rất phức tạp, có nghi ngờ, có tò mò...
"Đuổi theo!"
Mọi người truy tìm một vòng cũng không thấy bất cứ bóng dáng nào của Huyết Tổ nữa cả. Hắn cũng không trốn trong đảo Kim Cương mà đã bơi về phía xa của biển phía tây rồi.
"Xem ra Huyết Tổ này đã thức tỉnh một chút, không còn hoàn toàn như dã thú nữa, hắn thậm chí còn biết chạy trốn nữa!" Dương Hạo Quân kinh ngạc nói.
Thực ra anh càng nghi ngờ phản ứng dị thường của Huyết Tổ đối với anh, có thứ gì đó không quá bình thường.
"Chúng ta đi kiểm tra những thứ bị thiệt hại trước đã..."
Đoàn người Dương Hạo Quân tới tìm đám người Hà Dạ Tuyết và nói toàn bộ tin tức của nơi này cho họ. Tất cả mọi người đều hoan hô.
Đám người Hà Dạ Tuyết cũng biết thân phận thực sự của Dương Hạo Quân.
Anh còn sống!
Đối với họ thì đây đã là chuyện khiến họ phấn khởi nhất rồi!
Sau đó, Dương Hạo Quân thống kê danh sách thương vong và các loại thiệt hại để gia tộc của Vua Cờ Bạc phụ trách xử lý những việc về sau.
Dương Hạo Quân còn phải bàn bạc với mười tám vị thiên sứ hắc ám nữa.
"Không tốt, họ đến rồi!"
Lúc này Dương Hạo Quân nhận ra có người đang đi tới.
"Mọi người cứ trốn trước đi đã, tôi sẽ đi tìm mọi người sau!" Dương Hạo Quân nói với mười tám thiên sứ hắc ám.
Mười tám người nhanh chóng tránh né đi.
Một tiếng đồng hồ sau, mười một đệ tử thần truyền của tứ đại thần tướng trong Thiên Sách Phủ đến.
Vừa đến nơi thì họ đã đi thẳng đến hiện trường, nhưng sau khi họ đến thì chẳng còn gì nữa cả, chỉ có đống đổ nát hoang tàn đáng sợ còn sót lại của xưởng chế biến mà thôi.
"Chẳng lẽ là?"
Điều đầu tiên mà họ nghĩ đến là nơi này không chống cự được và đã bị thất thủ, thứ sinh vật đáng sợ kia đã tiến vào trung tâm đảo Kim Cương.
Nhưng rất nhanh họ đã gặp được đoàn người của Dương Hạo Quân.
"Hả? Là anh à? Sao anh lại ở chỗ này?"
Các đệ tử thần truyền của tứ đại thần tướng đã khó chịu với Dương Hạo Quân từ lâu rồi, thậm chí họ còn vẫn luôn muốn đánh anh nữa.
Nhất là khi Dương Hạo Quân hung hăng càn quấy trong Thiên Sách Phủ mà đến cuối cùng vẫn có thể toàn thân trở ra thì điều này khiến cho mọi người càng ngày càng phẫn nộ nhưng vẫn phải nhịn xuống sự tức giận đó.
Họ vốn ghi nhận trong lòng từ trước, hiện tại lại liên tục bị khiêu khích thì cho dù là ai cũng không thể chịu đựng được,
"Vậy rốt cuộc thì đó là thứ gì?" Người cầm đầu hỏi.
"Huyết Tổ của Huyết tộc, một chủng tộc cổ xưa! Hẳn là Huyết Tổ trong mấy đời đầu tiên! Phỏng chừng là Huyết Tổ ở thời ngũ đại!" Tà Thần Hỏa Vân giải thích.
"Cái gì? Huyết Tổ ư? Lại còn là thời ngũ đại nữa! Ổi!" Người cầm đầu hoàn toàn thay đổi sắc mặt, anh ta hít vào một ngụm khí lạnh, rõ ràng là anh ta biết Huyết Tổ có nghĩa là gì.
Xảy ra chuyện lớn rồi!
"Vậy chẳng lẽ thứ xuất hiện ở đế quốc Intica cũng là thứ này?" Anh ta tò mò hỏi.
"Về căn bản là như vậy rồi! Hơn nữa trong để quốc Intica hẳn là có đến hai kẻ!" Tà Thần Hỏa Vân trả lời.
Người cầm đầu lại hít ngược một hơi thêm một lần nữa.
- -------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT