*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Akes và Vander Sek bị động tĩnh trước mặt làm cho giật mình.
“Trời ơi, không phải thật sự có người không sợ chết đấy chứ?”
Hai người hô lên.
“Bùm”
“Bùm”
Lúc này một bóng đen từ dưới biển bay lên, trực tiếp nhảy lên tàu.
Xung quanh lại xuất hiên một con tàu nhỏ.
“Có người ra tay.
Nhất định phải bảo vệ được”
Vander Sek triệu tập các cao thủ, chuẩn bị tấn công.
Chỉ là anh ta vừa ra khỏi cabin thì thấy một người đứng ở vị trí cao nhất, hai tay chắp sau lưng, giỡng như một vị thần.
“Giết”
“Không ai có thể lấy đồ ở Lạc Việt đi”
Dương Hạo Quân lạnh lùng ra lệnh.
Bắt đầu giết chóc.
Vốn đĩ Phòng thí nghiệm Chư Thần không quan tâm lắm đến lân vận chuyển này, bọn họ cho rằng không ai dám ra tay.
Cho nên đám người bảo vệ cũng không phải lợi hại lầm.
Nhưng lại gặp phải Dương Hạo Quân, đội bảo vệ nhanh chóng bị quét sạch, không còn một ai.
Còn mượn những người này để luyện tập nhóm người Tây Phương, để thực lực của bọn họ được nâng cao.
“Chuyển tất cả Đá mặt trời đi.
Nhớ, chuyển đến nơi đã sắp xếp trước, tốc độ phải nhanh, không được để lộ và lưu lại một manh mối nào”
Dương Hạo Quân đích thân chỉ huy, cộng thêm nhóm người Tây Phương làm việc nhanh gọn, hiệu quả cao.
Chưa đến ba phút, mọi thứ đều được hoàn thành.
Không còn ai ở lại, toàn bộ Đá mặt trời đêu đã được chuyển đi.
Hơn nữa tốc độ nhanh đến nỗi những người này còn không kịp phát ra tin hiệu cầu cứu.
Giống như bọn họ biến mất trong biển vậy.
Có điều Dương Hạo Quân không chuyến Đá mặt trời vê Lạc Việt, bây giờ toàn bộ thế giới đều đang đổ dồn về Lạc Việt, sẽ bị bại lộ.
Từ đầu đến cuối Dương Hạo Quân luôn đứng ở nơi cao nhất, quan sát mọi thứ.
“Richard, sau này mày mang đi một mảnh Đá mặt trời nào ở Lạc Việt, tao sẽ theo họ mày”
Dương Hạo Quân cười lạnh một tiếng, dần dần biến mất trong màn đêm.
Mặt khác.Jimson theo bốn cậu chủ đến quán bar Tispy giải tỏa mọi áp lực mấy ngày nay.
Rex cũng không nhàn rỗi, cùng hai người đẹp đi ăn tối.
Mọi thứ phiên não trong đầu đều vứt sau đầu.
Bọn họ thậm chí còn không đi hỏi xem vận chuyển thế nào rồi, chỉ đợi phần thưởng của Richard.
Richard cũng vậy, mấy tiếng trước, anh ta còn cẩn thận kiểm tra vận chuyển.
Có điều sau đó anh ta hoàn toàn yên tâm rằng thế giới này không có ai dám ra tay.
- -------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT