*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vốn dĩ anh muốn đi một mình! Chỉ là mang theo anh ta cũng được.

Thứ nhất, Sát Thần Bố Y rất mạnh.

Thứ hai, anh ta đã trở nên mờ nhạt dần trong tâm mắt của mọi người.

“Đúng rồi, lần trước đánh nhau phát hiện công pháp của tiền bối anh có chút sai sót...

Dương Hạo Quân đã vượt qua những dì sư phụ truyền lại từ lâu, gần như bao trùm tất cả.

Thậm chí có thể nói đến nguồn gốc võ học thế giới..

Các công pháp kỹ thuật đánh nhau thật ra vẫn từ suy luận ra mà có.

Cho nên Dương Hạo Quân có thể nhìn ra sơ hở và tình thế không thuận lợi của Sát Thân Bố Y.

Đối mặt với sự “chỉ bảo”

của Dương Hạo Quân, Sát Thần Bố Y cũng không dám khinh thường, nghiêm túc lắng nghe một mạch.

“A? Thì ra là như vậy! Khó trách, tôi hiểu rồi!”

“Lại còn có thể như vậy?”

“Ông trời của tôi ơi! Cái này mà cũng được sao?”

“Tôi muốn điên rồi...”

Cả đêm trong tứ hợp viện chỉ quanh quấn tiếng thán phục của Sát Thần Bố Y.

Sau khi được Dương Hạo Quân hướng dẫn, nhiều nút thắt trong võ thuật của Sát Thần Bố Y đã được giải quyết! Sức mạnh của anh ta đột nhiên tăng mạnh, so với khi anh ta cầm kiếm thân Tang Khung còn mạnh hơn một bậc.

Không nói tới đó là một đấu một.

Trước đó vài ngày, không một ai trong những cao thủ của Dương Hạo Quân có thể thắng anh ta! Dĩ nhiên ngoại trừ kẻ huỷ diệt rôi! Vậy nên Dương Hạo Quân cũng không biết anh ta mạnh bao nhiêu! Trước kia Dương Hạo Quân còn cảm thấy Sát Thần Bố Y chưa đủ mạnh, rốt cuộc bây giờ đã đủ tiêu chuẩn của một người trợ thủ rồi.

Hôm sau, vẻ mặt hai người hồng hào bước ra ngoài.

Sát Thần Bố Y là bởi vì sức mạnh đột phá đến một bậc cao hơn.

Còn Dương Hạo Quân đã trải qua một đêm chữa trị nên vết thương trong thân thể khôi phục tốt hơn.

Đã khôi phục được sáu bảy phân rồi.

Không còn bao lâu nữa, thân thể Dương Hạo Quân có thể khôi phục lại bình thường.

“Anh Hạo Quân à, nếu không thì chờ anh hoàn toàn bình phục thì chúng ta lại đi đảo Đông Ca?”

Sát Thần Bố Y hỏi thăm.

Anh ta chủ yếu lo lắng về vết thương của Dương Hạo Quân.

“Không, chúng ta phải đi ngay bây giờ! Càng sớm càng tốt mới có thể giết bọn họ trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng!”

Mặt Dương Hạo Quân đầy kiên quyết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play