*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chủ yếu là do Hứa Chính Kiệt ở căn cứ quá tự do.

Không có ai canh chừng thì không nói, còn có quyền hạn vô cùng cao. Tất cả các phòng thí nghiệm cao nhất, anh ta dường như đều có thể sử dụng. Anh ta hoàn toàn có thể mượn lý do đóng góp để làm việc của riêng mình, hoàn toàn không có ai nghi ngờ. Cũng chỉ có Văn Hi bình thường chú ý đến Hứa Chính Kiệt, những người khác hoàn toàn không nghi ngờ gì cả. Chủ yếu là vì năng lực của Hứa Chính Kiệt quá cao, đến được mây ngày, nhưng đã giúp mọi người giải quyết được rất nhiều. Sau khi bình tĩnh lại, Hứa Chính Kiệt mặc quần áo bảo hộ, đến khu căn cứ phòng thí nghiệm. “Tôi muốn sử dụng phòng thí nghiệm số ba”

Người phê duyệt chính là Văn Hi. Cô ta thường xuyên kiểm tra Hứa Chính Kiệt, có máy giám sát âm thanh không, hoặc là những thiết bị nào khác. “Được, phê chuẩn”

Nhìn thấy Hứa Chính Kiệt và đoàn đội của anh ta vào phòng thí nghiệm, Văn Hi luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Nhưng cụ thể là cái gì, cô ta cũng không thể nói được. Bây giờ quyên hạn của Hứa Chính Kiệt càng ngày càng lớn, có thể sử dụng được phòng thí nghiệm số ba. Cô ta luôn cảm thấy không phải là chuyện tốt nhưng moi người đều tuyệt đối tin tưởng Hứa Chính Kiệt. “Đừng xảy ra chuyện gì đấy.

Văn Hi xoa đầu. Bên khác Dương Hạo Quân để Tứ Thiên Vương thu thập toàn bộ tín vật của anh em điện Trấn Thiên. Khi vừa mới trở về, Dương Hạo Quân đã bảo Tứ Thiên Vương đi chuẩn bị. Nhóm anh em này không có xương cốt, lúc còn sống đều không tên không họ, vẫn luôn sống trong bóng tối, nhưng vẫn giữ Lạc Việt tiến về phía trước. Sau khi chết, Dương Hạo Quân phải làm cho bọn họ một mộ chôn quần áo và di vật.

Hơn nữa còn khắc tên của bọn họ lên trên. Hôm nay, mộ chôn di vật đã được hoàn thành xong. Dương Hạo Quân đích thân bày tỏ lòng kính trọng với anh em bọn họ, khắc tên lên mộ cho bọn họ. Trong nghĩa trang phía Đông Bắc thành Phượng Thiên, Dương Hạo Quân dẫn theo Lê Quân, phía sau có Tứ Thiên Vương và những người khác. “Câm kiếm ra đây”

Dương Hạo Quân trâm giọng nói. Người phía sau rút thanh kiểm dài ra, sau đó, Dương Hạo Quân khắc từng tên một lên bia mộ. “Lăng mộ Đỗ Tuấn Hạo”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play