*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Còn có bất ngờ gì nữa vậy? Bọn họ không thể tưởng tượng được.
Mỗi một một người chờ đợi đến miệng khô lưỡi khô.
Trên đài, thời gian trôi qua như hành hạ sự chờ đợi của Đoàn Lê Nguyên.
Rõ ràng chỉ là mới một thời gian ngắn trôi qua thôi, nhưng đối với cô nó dài tựa như vài thế kỷ.
Thật sự chờ đợi là chuyện vô cùng giày vò.
Những người đại khái biết được sự thật là Trịnh Văn Viễn cùng với hội Dương Trung Lâm đang rất chờ mong.
Đợi Dương Hạo Quân xuất hiện với thân phận Chiến Thần Lạc Việt hiến hách.
E là lúc đó tất cả mọi người sẽ phải kinh ngạc.
Đám người Chí Oánh tuy rằng hồi hộp nhưng trong lòng bà cứ có cảm giác lo lắng bất an, giỗng như sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Dù sao nhà họ Dương cũng đã biết chuyện này rồi.
Trong biệt thự.
Toàn bộ đoàn người Dương Hạo Quân đã thay đổi xong quân phục rồi.
"Tập hợp, xếp hàng!" Dương Hạo Quân ra lệnh một tiếng, mọi người xếp thành hai đội.
Dương Hạo Quân đứng ở giữa.
"Toàn quân nghe lệnh, xuất phát!" "Cộp...
cộp...
cộp....
Mọi người đi đều từng bước, đi đến trước đại sảnh hôn lễ.
"Ầm rầm rầm.." Đúng lúc này, bên ngoài cũng truyền đến tiếng động.
Một chiếc xe dừng ở bên ngoài.
Có rất nhiều người bước xuống.
Đứng đầu chính là Dương Thần.
Giờ phút này, xung quanh khu biệt thự Hoàng Thành khoảng chừng đã có hơn một ngàn người.
Dù sao sự an toàn của Dương Thần phải được đảm bảo tuyệt đối.
Mọi người có mặt tại đại sảnh hôn lễ nghe thấy tiếng động đều đứng dậy tò mò nhìn ra bên ngoài xem ai đến.
"Chuyện gì đang xảy ra? Hiện tại còn có người đến tham gia hôn lễ sao?" Tất cả mọi người ngờ ngợ suy đoán.
"Hoặc có thể nói đây là bất ngờ mà Hạo Quân muốn chuẩn bị cho chúng ta?" Đám người Đoàn Hồng Thái không kiềm chế được, đứng dậy nghênh đón.
"Ầm!" Sau khi đám người Chí Oánh nghe thấy tiếng động, sắc mặt biến đổi.
Chuyện nên đến cũng sẽ đến.
Có muốn trốn cũng không được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT