“Diệp Kình, tôi cảnh cáo anh, đừng nói linh tinh.” Ánh mắt của Lý Thế Nhiên cuối cùng cũng nhìn sang, rất lạnh lùng.
Nhưng Diệp Kình dường như không có nhìn thấy, ý cười càng sâu: “Tôi chỉ nói sự thật.”
Hứa Như nghe cuộc đối thoại của hai người, chỉ cảm thấy kinh hãi trong lòng.
Đều là trong lời có ý, mà cô căn bản đầu óc mù mịt.
Hội nghị rất nhanh đã bắt đầu, Hứa Như cũng không có thời gian hóng chuyện, chỉ là có hơi lo lắng nắm chặt tay của Lý Thế Nhiên, muốn ổn định cảm xúc của anh.
Năng lực khống chế bản thân của Lý Thế Nhiên luôn rất tốt, cánh môi cong lên nói: “Yên tâm, tôi sẽ không để Diệp Kình vào trong mắt.”
Thời gian tiếp theo là bài diễn thuyết của Tằng Nghị, kéo dài tròn ba tiếng, sau khi kết thúc hội nghị công bố người giành được giải thưởng bác sĩ xuất sắc của khoa thần kinh, người trao giải là Lý Thế Nhiên.
Hứa Như lúc này mới biết, thì ra Lý Thế Nhiên tới là trao giải cho người khác.
Nhìn người đàn ông áo trắng quần đen trên sân khấu, đáy mắt của Hứa Như đều là sự sùng bái.
Sau khi trao giải xong, Lý Thế Nhiên cũng có bài phát biểu ngắn gọn.
Tập đoàn Lý Thị mà anh dẫn dắt trong vòng mười năm tới sẽ đầu tư mấy nghìn tỷ vào việc nghiên cứu và phát triển các loại thuốc đang khan hiếm ở trên thị trường hiện nay.
Hành động này chắc chắn dấy lên một làn sóng chấn động lớn, Lý Thế Nhiên không có ở lại trên sân khấu lâu, sau khi ký thỏa thuận với Viện y học thì xuống sân khấu rồi.
Có điều chặng đường trở lại chỗ ngồi của mình, anh vẫn gây được nhiều sự chú ý.
Hứa Như sớm đã rất chấn động rồi, cô biết Lý Thị tuy khiêm tốn, nhưng thật ra quá giàu, Lý Thế Nhiên đầu tư nhiều tiền như vậy làm nghiên cứu, điều này đã thúc đẩy rất nhiều cho sự phát triển lâu dài của ngành công nghiệp dược phẩm trong nước.
“Sao vậy, bị tôi mê hoặc rồi.” Lý Thế Nhiên ngồi xuống ở bên cạnh, Hứa Như còn chưa hoàn hồn lại.
Sửng sốt về bài phát biểu vừa rồi của Lý Thế Nhiên.
“Phải, anh đẹp trai chết đi được!” Nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt, Hứa Như buột miệng nói ra.
Lý Thế Nhiên cong môi: “Thật ra cũng không làm cái gì.”
Hứa Như:...
Đã đầu tư 3000 nghìn tỷ, thì ra ở trong mắt Lý Thế Nhiên cũng chỉ là không làm gì.
Cô chua xót rồi.
Có điều nếu đóng góp cho ngành dược phẩm, Hứa Như tự nhiên là ủng hộ.
Hội nghị kéo dài mãi tới tối mới kết thúc, sau đó lục đục có các bác sĩ trẻ phát biểu, Hứa Như nghe mà có hơi mệt mỏi rồi.
“Mệt rồi sao?” Lý Thế Nhiên quay đầu, nhìn Hứa Như muốn nhắm nghiền mắt lại.
“Không có...” Hứa Như cố gắng mở to mắt.
Lý Thế Nhiên nhàn nhạt mỉm cười: “Vậy thì đi thôi.”
“Á? Nhưng hội nghị còn chưa kết thúc.”
Vị trí bọn họ ngồi là ở giữa, đi ra sẽ rất nổi bật.
“Tiếp theo cũng không có chuyện gì quan trọng nữa.” Lý Thế Nhiên nhìn thời gian.
“Ồ, nghe anh.”
Thật ra trong sảnh đã có không ít người tới tham dự đã rời khỏi rồi, tiếp theo là thời gian tự do giao lưu, có không ít phóng viên đi vào, Diệp Kình cũng đi ra ngoài vào lúc này, lại trực tiếp đi tới chỗ phóng viên phỏng vấn.
“Tập đoàn Lý Thị đầu tư khoản tiền như vậy, các người biết là vì sao không?” Lời này của Diệp Kình vừa dứt, phóng viên xung quanh lập tức cản ở trước mặt anh ta, micro đều vây quanh anh ta.
Mà Hứa Như cũng bởi vì nghe thấy giọng nói của Diệp Kình mà dừng bước chân.
Ngược lại không phải là nhiều chuyện, chỉ là cảm thấy giọng điệu của Diệp Kình cứ là lạ.
“5 năm trước, Lý Thế Nhiên là bác sĩ khoa thần kinh còn chưa chuyển chính, lại tự ý thay bệnh nhân đưa ra quyết định phẫu thuật, ở trong cuộc phẫu thuật đó, bệnh nhân đó, cũng chính là chị gái của tôi, chết ngay tại chỗ.”
Lời này vừa dứt, các phóng viên đều xuýt xoa một trận.
Không ngờ 5 năm trước còn xảy ra chuyện như này, Lý Thế Nhiên trong thời gian còn làm bác sĩ rất ít khi xảy ra những lùm xùm chữa trị, tỷ lệ thành công của các ca phẫu thuật gần như đạt tới 100%, luôn là một trong các bác sĩ ưu tú nhất của khoa thần kinh.
Nhưng bây giờ Diệp Kình lại nói, Lý Thế Nhiên đã từng phạm sai, hơn nữa còn dẫn tới bệnh nhân tử vong.
Hứa Như và Lý Thế Nhiên đã sắp rời khỏi hội trường, nhưng lời của Diệp Kình là thông qua micro mà truyền ra, tất cả mọi người ở đây đều nghe rõ.
Tự nhiên cũng bao gồm cả Lý Thế Nhiên.
Sắc mặt của anh nhăn lại, ôm Hứa Như rất nhanh bước ra khỏi hội trường, trước khi phóng viên vây lấy anh thì đã có vệ sĩ nhanh chóng đi tới ngăn cản trước.
Hứa Như nắm chặt bàn tay lớn của Lý Thế Nhiên, khí tức lạnh lẽo trên người anh khiến cô vừa sợ vừa lo lắng.
Trên xe, Lý Thế Nhiên từ đầu tới cuối đều không lên tiếng, Hứa Như nhìn gương mặt lãnh khốc của anh, muốn nói lại thôi.
Lời Diệp Kình vừa mới nói, tất nhiên sẽ truyền ra.
Hơn nữa còn là ở trong hội nghị lớn như vừa rồi, Diệp Kình... là muốn hủy hoại Lý Thế Nhiên.
“Muốn nói cái gì.” Thấy Hứa Như cứ nhìn anh, sắc mặt căng cứng của Lý Thế Nhiên dịu đi một chút, nhàn nhạt hỏi.
“Lý Thế Nhiên, bất luận như thế nào, em tin anh.” Hít thở sâu, Hứa Như trầm thấp mở miệng.
Một giây sau, khi Hứa Như còn chưa phản ứng lại, Lý Thế Nhiên đã giữ gáy của cô, nụ hôn nóng bỏng khiến Hứa Như gần như không chống đỡ nổi.
Cô rõ ràng cảm nhận được cảm xúc của anh.
Giằng xé.
Người đàn ông luôn cao cao tại thương tựa như pho tượng không gì xê dịch được, cũng sẽ có một mặt yếu đuối.
Chỉ là, anh sớm đã quen che giấu một mặt này đi.
“Yên tâm, lời của anh ta đối với anh không có ảnh hưởng gì.” Tia u tối vụt qua đáy mắt của Lý Thế Nhiên.
Cho dù Lý Thế Nhiên nói như vậy, Hứa Như chung quy khó lòng yên tâm.
Thấp thỏm về tới khách sạn, Lý Thế Nhiên như bình thường xử lý công việc, Hứa Như nhìn tin tức trên mạng, quả thật chuyện vừa rồi ở hội trường không có truyền ra.
Chỉ là các bác sĩ tham gia hội nghị lần này đều có nhóm chat, bây giờ tin tức trong nhóm chat lại bùng nổ rồi.
Lý Thế Nhiên luôn rất ít khi tham gia với những xã giao này, không ở trong nhóm, nhưng Hứa Như lại ở trong nhóm.
Không ít bác sĩ đều xem Lý Thế Nhiên là thần tượng, bây giờ Diệp Kình bỗng tung ra chuyện này, tuy không tới mức nghi ngờ thực lực của Lý Thế Nhiên, nhưng đối với cách làm 5 năm trước của anh, lại có không ít tranh luận.
Diệp Kình ở trong nhóm, không ít học sinh truy hỏi chuyện của năm đó, Diệp Kình không chê lớn chuyện mà kể lại cả quá trình, đại ý là Lý Thế Nhiên tự ý thay bệnh nhân đưa ra quyết định phẫu thuật, nhưng thật ra ca phẫu thuật đó, tỷ lệ thành công quá thấp, năm đó chưa có bất cứ ca bệnh nào thành công, nhưng Lý Thế Nhiên lại cố chấp muốn phẫu thuật, mà bệnh nhân đã không may qua đời trong quá trình phẫu thuật.
Hứa Như không biết lời mà Diệp Kình nói bao nhiêu phần là thật bao nhiêu phần là giả, năm đó Lý Thế Nhiên chỉ là bác sĩ thực tập, anh sao có thể điều khiển suy nghĩ của một bệnh nhân.
Lý Thế Nhiên mà cô quen, trừ phi anh đủ nắm chắc, nếu không, anh sẽ tôn trọng ý kiến của bệnh nhân.
Hứa Như không nhịn được mà phản bác ở trong nhóm chat: Lời ngoài mặt không thể tin.
Có điều bởi vì có quá nhiều lời phát ngôn, rất nhanh bị ẩn đi.
Hứa Như vẫn kiên trì trả lời, trong nhóm chat chia thành hai phe, một phe là tin tưởng Lý Thế Nhiên, một phe là ủng hộ Diệp Kình.
Mãi tới khuya, Hứa Như vẫn đang rầu rĩ.
Khi Lý Thế Nhiên đi tới, vừa hay nhìn thấy tin nhắn của cô: đừng bịa chuyện linh tinh nữa, bác sĩ Lý y đức cao thượng, năng lực không thể nghi ngờ, không chấp nhận bất cứ lời phản bác!
Phát giác hơi thở quen thuộc tới gần, Hứa Như bị dọa giật mình, khung chat không kịp đóng lại.
“Không cần thiết phải tranh cãi với những người này.” Anh giúp cô tắt điện thoại đi.
“Ừm, em không thể để những người thị phi bất phân này sỉ nhục anh được.” Hứa Như thẳng thắn nói.
Cô là thật sự không thản nhiên được như Lý Thế Nhiên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT