Ánh đèn flash lúc này chĩa vào Hứa Như, Lý Thế Nhiên rất nhanh kéo cô vào trong xe, Hứa Như lo lắng nhìn anh cũng không phát hiện bản thân vậy mà đang nắm bàn tay của anh.

“Lý Thế Nhiên, không sao chứ?”

Tin tức trên mạng rất nhiều, cô thậm chí nhìn thấy một tin nói, nếu như người bệnh đó không có cứu được, Lý Thế Nhiên sẽ phải bị truy cứu đến tận cùng.

Và hậu quả có bao nhiêu nghiêm trọng, sợ rằng danh tiếng mấy năm nay của anh sẽ mất hết.

Anh mím chặt môi, sắc mặt lạnh lùng căng thẳng.

Anh không có trả lời nhưng lại dịu dàng hỏi cô: “Sao lại đến đây?”

“Tôi…” Hứa Như bị nghẹn lại, cô tại sao đến đây đến cô cũng không biết.

Rõ ràng là muốn về nhà họ Lý, nhưng lại phân phó tài xế lái đến đây.

“Lo lắng cho tôi?” Lý Thế Nhiên nắm chặt tay của cô.

Hứa Như hoàn hồn lại, lập tức rút tay ra nhưng bị Lý Thế Nhiên giữ chặt lại.

“Không có, tôi là có chuyện khác.” Hứa Nhi nói dối lòng.

Lý Thế Nhiên nhếch môi, ngược lại không truy hỏi.

Mấy ngày sau Lý Thế Nhiên không có đi làm ở bệnh viện, Hứa Như từ hội nhóm mới biết Lý Thế Nhiên đã bị đình chỉ chức vị để điều tra.

Mà giám đốc điều hành của Thiên Nhất Dược Phẩm hôm nay đã nhậm chức, Hướng Hoằng là một nhà quản lý chuyên nghiệp nổi tiến trong ngành dược phẩm, đã từng là chủ của nhiều công ty đã lên sàn chứng khoán.

Lúc này việc thu mua Thiên Nhất Dược Phẩm chính thức hoàn thành.

Hướng Hoằng trước đây luôn làm việc ở nước ngoài, lần này về trước nắm quyền Thiên Nhất Dược Phẩm, điều này gây ra nhiều xáo trộn ở Nam Thành.

Có thể khiến Hướng Hoằng trở về, xem ra quan hệ của Lý Thế Nhiên và Hướng Hoằng không tồi.

Lưu Thanh thử thăm dò tin tức Hứa Như, thế nhưng cô thật sự cái gì cũng không biết.

“Không phải sống cùng một nhà với Bác sĩ Lý sao? Các cậu bình thường không nói chuyện với nhau à?” Lưu Thanh không khách khí nói.

Hứa Như cau mày, nhớ đến mấy buổi tối hôm nay, Lý Thế Nhiên hình như đều ở phòng sách, cô ở phòng ngủ, hai người không ai làm phiền ai.

“Không có, tớ cũng không biết anh ấy đang muốn gì, nhưng mấy ngày hôm nay anh ấy không đi làm.” Hứa Như nghĩ nghĩ rồi trả lời.

“Chuyện này cả Nam Thành đều biết, có tin tức gì không có trên hội nhóm hay không.” Lưu Thanh bát quái nói.

Hứa Như ngừng lại, khổ não lắc đầu.

Lúc này, lời nhắc nhở từ điện thoại gửi đến, Lý Thế Nhiên hôm nay trở lại bệnh viện rồi!

“Lẽ nào điều tra rõ rãng rồi?”

“Như, là người nhà, có nên đi đến bệnh viện nhìn thử không?” Lưu Thanh hỏi cô.

Hứa Như ngẩng đầu rồi lại nhìn chằm chằm vào tin tức mới nhất, cô hình như cũng khá lo lắng Lý Thế Nhiên.

Chỉ là, cô lấy thân phận gì đi thăm anh?

Cô chắc không được tính là người nhà của Lý Thế Nhiên đâu?

Bệnh viện nhân dân.

Diệp Hạ Hạ đã hôn mê ba ngày rồi, ba ngày này bởi vì Lý Thế Nhiên đang bị điều tra, không thể tiếp tục phụ trách điều trị cho Diệp Hạ Hạ nữa.

Chỉ là các bác sĩ khác của khoa thần kinh cũng bó tay chịu trói với bệnh tình của Diệp Hạ Hạ, viện trưởng chỉ có thể gọi Lý Thế Nhiên trở về.

“Bác sĩ Lý, lần này, thật sự không thể xảy ra sai xót nào nữa.” Viện trưởng bây giờ cũng đối mặt với áp lực rất lớn.

Người xảy ra chuyện lại cứ là con gái của nhà họ Diệp, cô ta chính là tiểu công chúa của Nam Thành.

Lý Thế Nhiên cả mặt luôn hờ hững như vậy: “Nếu hoài nghi năng lực của tôi thì đừng gọi tôi trở lại.”

“Không phải, Bác sĩ Lý, tôi đương nhiên tin, cậu cũng biết bối cảnh của nhà họ Diệp mà, tôi không thể không…” Viện trưởng đang sứt đầu mẻ trán nói.

Lý Thế Nhiên nhíu mày, đi vào phòng bệnh, một bên xem xét các chỉ số của Diệp Hạ Hạ mấy ngày nay, một bên phân phó y tá đứng sau đi chuẩn bị thuốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play