Mặt Lâm Khinh nóng lên, lầm bầm:

"Kệ huynh chứ."

Lam Túc càng ngày càng hạ lưu, môi lưỡi của hắn đi dần xuống dưới, đến khi Lâm Khinh cảm nhận được nơi đó của mình bị thứ gì ấm áp vây lấy, y mới hé mắt ra cúi xuống.

Tính khí của y bị nam nhân dùng miệng liếm cắn, hàm răng cọ qua đầu khấc khiến cơ thể thiếu niên run rẩy, khẽ dùng tay đẩy hắn ra rồi kêu lên:

"Lam Túc... đừng..."

Cái đẩy của Lâm Khinh nhẹ bẫng, không ảnh hưởng gì đến Lam Túc, trái lại nhìn thiếu niên dục cự còn nghênh càng làm cho hắn hăng máu.

Dù sao đã làm qua một lần, thiếu niên nhắm chặt mắt vào, tận hưởng luồng khoái cảm từ sâu trong linh hồn.

Cuối cùng đến lúc sắp bắn, Lam Túc lại nhả ra, dùng một tay chặn lỗ nhỏ lại. Lâm Khinh nghẹn đủ, gấp quá không chịu được vội vàng cầu xin:

"Lam ca ca, cho ta bắn đi..."

Lam Túc nghe mà máu nóng trong người 1muốn sôi lên, hắn cố kiềm chế dục vọng, bắt tay Lâm Khinh chạm vào của mình rồi nói:

"Từ từ, chờ ta cùng đến."

Bàn tay nhỏ bé nghe lời cố gắng vuốt ve, cuối cùng y dùng cả hai bàn tay bao lấy của hắn và của mình rồi cùng lên xuống. Cho đến khi cao trào, Lâm Khinh hét lên một tiếng rồi bắn ra.

Dịch thể nóng hổi bắn thẳng vào ngực Lam Túc rồi chảy xuống bụng dưới, trông dâm mỹ vô cùng.

"Bảo bối, thế này là không được. Giờ ai làm sạch cho ta đây?"

Lâm Khinh xấu hổ lấy cả hai tay che mặt, chỉ muốn kiếm một cái lỗ chui xuống.

Lam Túc nâng hai chân của Lâm Khinh lên rồi ép lên ngực, bắt thiếu niên tự mình giữ lấy.

Tư thế này quá mức xấu hổ, phía dưới của thiếu niên phô bày ra không sót chút gì, Lam Túc nhìn thấy hai cánh mông đỏ ửng vì bị đánh, miệng huyệt hồng hào khép mở như chào đón hắn tiến vào.

Hơi thở nam nhân dần dần nặng nề, hắn nhìn như si như say rồi đột nhiên cúi xuống, khẽ liếm lên nơi thèm khát đã lâu.

"Huynh làm gì vậy???" Lâm Khinh hoảng sợ vô cùng, cả cơ thể căng cứng, miệng huyệt tự động co lại.

Y còn chưa đủ mười tám tuổi đâu? Lẽ nào Lam Túc tính phá bỏ giao ước?

Lam Túc không trả lời mà kiên nhẫn dùng đầu lưỡi liếm láp xung quanh cho nó ướt đẫm, mềm mại.

Tu sĩ quanh năm không ăn không uống, sống bằng linh khí đất trời, vì vậy nên cơ thể của họ cực kỳ ít tạp chất. Hậu huyệt của Lâm Khinh vì chẳng bao giờ được sử dụng nên chặt chẽ vô cùng, chính vì thế nên khoái cảm càng được khuếch đại đến tận cùng.

"Ưm, ta không được... Huynh dừng lại ngay..."

Lam Túc cảm thấy người thiếu niên run rẩy sợ hãi lập tức dừng lại, hai tay ôm y vào lòng.

Nụ hôn vụn vặt rơi trên môi, trên mắt, Lam Túc khẽ cắn vào tai Lâm Khinh trấn an y bình tĩnh lại rồi nói:

"Ngoan nào, hôm nay đệ phải chịu một chút trừng phạt."

Môi hắn nhẹ nhàng gặm cắn một chút rồi mới tỉ mỉ mà hôn vào đôi môi đang hé mở gọi mời, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi, miệt mài chơi đùa.

Lam Túc cực kỳ dịu dàng nên thiếu niên cũng thả lỏng ra phần nào.

Bàn tay Lam Túc cứ mơn trớn vuốt ve mãi bên dưới, khi xẹt qua cánh mông nóng rát, hắn còn cố tình miết nhẹ một cái khiến thiếu niên đau đớn kêu lên, nhưng miệng đã bị chặn nên chỉ còn nghe thấy vài tiếng hầm hừ nho nhỏ.

Khi Lam Túc bất ngờ đưa một ngón tay tiến vào nơi động huyệt mềm mại, Lâm Khinh căng thẳng đến suýt cắn vào lưỡi, nhưng cả cơ thể bị kiềm giữ chặt chẽ không giãy ra được, y gấp đến độ muốn khóc lên, Lam Túc vội vã trấn an:

"Ngoan nào, không sao đâu..."

Lưu luyến buông đôi môi thiếu niên ra, Lam Túc thăm dò khuấy động, dù sao mới chỉ có một ngón tay nên Lâm Khinh không cảm thấy đau đớn gì, chỉ thấy có chút kỳ quái. Chân cũng mềm nhũn ra mặc người bày bố.

Lam Túc đưa thêm một ngón tay tiến vào, kiên nhẫn khuếch trương, Lâm Khinh thấy khó chịu, nơi đó ngứa ngáy vô cùng, muốn nhiều hơn nữa.

Hai ngón tay bị nếp uốn mềm mại vây quanh, ấm áp làm hắn không nhịn nổi mà tham lam tiến sâu tìm kiếm, bỗng chạm vào điểm gì đó khiến Lâm Khinh rên rỉ thành tiếng:

"Ư..."

Lam Túc cười khẽ, tay liên tục đâm vào điểm nhạy cảm đó, khoái cảm làm lý trí Lâm Khinh sắp tan vỡ, toàn bộ cơ thể muốn được người kia lấp đầy.

"A... a... Nhanh lên một chút..."

Ngay lúc này Lam Túc lại vô tình rút ngón tay ra, mặc cho thiếu niên uốn éo thèm khát.

Nhìn cửa động khép mở như đang gọi mời, hắn cố gắng kiềm chế bản năng thèm muốn của mình, thong thả lấy từ nhẫn trữ vật ra một khối ngọc tròn có hình dáng kỳ quái rồi dứt khoát cắm vào nơi hậu huyệt còn đang cực kỳ mẫn cảm của thiếu niên.

Cảm giác lạnh lẽo và trướng đầy từ đằng sau tràn đến, Lâm Khinh hốt hoảng kêu lên:

"Huynh làm cái gì... Ưm..." Vừa cử động một chút dị vật trong cơ thể cũng theo đó mà chọc vào điểm mẫn cảm làm y không kiềm chế được mà run lên. Lúc này Lam Túc cố tình vừa nói vừa thổi khí vào tai thiếu niên.

"Ta đã nói rồi, đệ phải bị phạt một chút thì mới nghe lời được."

Lam Túc mặc Lâm Khinh giãy dụa, hai chân bị cố định vào sát ngực làm thiếu niên khổ sở, khoé mắt chảy ra nước mắt sinh lý, cơ thể vừa có ý định tống thứ kỳ quái trong cơ thể ra ngoài thì Lam Túc như nhìn thấu được suy nghĩ của y mà nói trước:

"Ngoan ngoãn ngậm chặt thứ đó cho ta, nếu nó bị tuột ra, nơi này còn có thứ lớn hơn nữa đó!"

Cơ vòng của thiếu niên lập tức co rụt vào, khối ngọc lại chạm vào điểm nào đó khiến cơ thể nhũn ra. Y đành buông xuôi, gắng sức để mình không phát ra tiếng kêu kỳ quái nào.

Lam Túc nhếch mép cười, bắt Lâm Khinh dang rộng chân ra, hắn dùng tay ma sát tính khí của chính mình, ngang nhiên tự sướng trước mặt thiếu niên rồi bắn tung toé lên miệng huyệt của y, dịch thể từ kẽ mông chảy xuống trông cực kỳ dâm dật, rơi cả xuống tấm thảm làm bằng da Mặc thiết hùng mềm mại.

Lam Túc xoa nắn vuốt ve mông đỏ, rồi bôi đầy dịch thể của hắn lên đó, thỉnh thoảng bàn tay còn cọ qua cọ lại khối ngọc. Tiếng nói gợi đòn vang lên khiến Lâm Khinh tức chết:

"Nằm im để ta bôi thuốc nào."

Lời tác giả: Lam ca ca anh vô sỉ quá rồi đấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play