Bởi vì có thể sắp có con, Lương Nghị thay đổi tác phong trước đó, bắt đầu lên kế hoạch cho vợ con.
Trước đó Lương Nghị thuận theo ý tứ của Mộ Dung Bội, chậm rãi xử lý kẻ thù nhưng hiện tại không được. Mộ Dung Bội rất có khả năng là đang mai thai, nếu như cứ để đám người đáng ghét đó nhảy nhót trước mặt Mộ Dung Bội, rất dễ ảnh hưởng tới tâm trạng của em ấy.
Người đang mang thai cần tâm trạng vui vẻ mới có thể dưỡng thai tốt, nếu không đối với người lớn hay đứa nhỏ cũng không tốt. Lương Nghị nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định thúc đẩy, giải quyết những người đó sớm hơn.
Anh hỏi thử ý tứ của Mộ Dung Bội, Mộ Dung Bội không có ý kiến.
Trước đó là rảnh rỗi tới nhàm chán mới định chậm rãi giày vò những người này trả thù cho nguyên chủ. Hiện tại không giống, so với báo thù đương nhiên đứa nhỏ quan trọng hơn.
Vì vậy Lương Nghị nhanh chóng lập kế hoạch, bắt đầu tiến hành trả thù Liễu gia, Mộ Dung gia và Phùng Phong, thuận tiện tăng nhanh tốc độ cướp tài nguyên. Anh phải dành nhiều thứ tốt nhất để cho vợ dưỡng thai, sau khi sinh xong cũng cần thứ tốt bồi bổ cơ thể.
Nói chung, vì vợ và con, Lương Nghị bắt đầu bận rộn với sự nghiệp của mình.
Mộ Dung Bội vốn có thể không cần làm gì, ở trong phòng nghỉ ngơi xem phim, chơi game, mỗi ngày thảnh thơi không cần lo lắng gì. Nhưng cậu càng nghĩ vẫn cảm thấy như vậy quá suy đồi liền nhặt lên tay nghề.
Thân là công tử thế gia, dù là ca nhi phải gả đi, Mộ Dung Bội vẫn tinh thông cầm kỳ thi họa. Hiện tại tuy mất trí nhớ nhưng cũng chỉ là mất ký ức, khi học lại những thứ đã từng học cũng không có trắc trở khó khăn nhưng trong tưởng tượng.
Mộ Dung Bội thử diễn tấu cho Lương Nghị một khúc Tần Tranh (đàn tranh), so với năm đó cũng không có chút thụt lùi. Lại càng đừng nói tới thêu thùa, Mộ Dung Bội đột nhiên tìm được lạc thú cuộc sống.
Đối với ca nhi mà nói, trượng phu và hài tử là quan trọng nhất, họ học tập mấy thứ này trên thực chất là vì giải trí lấy lòng trượng phu. Mộ Dung Bội cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, từ bé cậu đã tiếp nhận giáo dục như vậy.
Về bản chất, có sự khác biệt rất lớn giữa ca nhi và nam nhân. Nếu không phải năm đó Lương Nghị gặp chuyện không may, Mộ Dung Bội mất đi chỗ dựa, cậu cũng sẽ không chó cùng rứt giậu tiếp nhận thế lực ái nhân, báo thù cho ái nhân.
Lúc đầu Lương Nghị còn cảm thấy để cho Mộ Dung Bội mỗi ngày làm chuyện thê tử làm là ủy khuất cậu. Dù sao phần lớn ca nhi không giống Omega mà giống như Beta nam tính, ngoài trừ hơi yếu ớt và tinh xảo hơn nam nhân, nhìn cũng không khác gì.
Đối với nam nhân, kêu bọn họ giúp chồng dạy con chính là vũ nhục.
Lương Nghị sẵn sàng để Mộ Dung Bội tham dự vào công việc của anh, sẵn sàng để Mộ Dung Bội kề vai chiến đấu với anh mà không phải là bị nuôi dưỡng trong khuê phòng. Nhưng hình như Mộ Dung Bội cũng không cảm kích, cậu không có hứng thú những công việc kia của Lương Nghị, càng muốn làm một người vợ tốt.
"Nếu anh cần em đưa ra đề xuất gì, em sẽ giúp anh." Mộ Dung Bội vùi ở trong lòng anh, ôn nhu nói:"Nhưng em càng muốn được anh che chở hơn."
Nếu có thể làm sâu gạo được cưng chiều, sao cậu lại muốn tự ngược đi làm những chuyện nam nhân cần làm để chứng minh mình là một nam nhân không phải nữ nhân?
Lương Nghị nghĩ nghĩ, cũng đúng, ca nhi vốn cũng không phải là nam nhân. Ca nhi có tâm tư tinh tế cần che chở, xen vào giữa nam nữ là anh hiểu lầm.
Từ đó về sau, Mộ Dung Bội mỗi ngày đều vui vẻ dùng cầm kỳ thi họa làm Lương Nghị vui, còn đích thân làm quần áo thêu khăn cho Lương Nghị. Lương Nhị có loại cảm giác trở về lãnh cung năm đó, cũng vô cùng hưởng thụ.
Đôi khi Mộ Dung Bội cũng sẽ giúp xử lý một số chuyện, đưa cách nhìn và phương án đặc biệt, nhưng càng nhiều hơn là làm một người vợ chăm sóc chồng.
Tuy rằng bởi vì mang thai nên Lương Nghị chăm sóc cậu nhiều hơn.
Nửa tháng sau, Mộ Dung Bội được xác nhận là đang mang thai, Lương Nghị không muốn cậu phí tâm phí sức. Nếu không phải Mộ Dung Bội xem đánh đàn vẽ tranh thêu thùa như giải trí, Lương Nghị sớm đã không cho cậu làm những chuyện này.
Nhưng Lương Nghị có thể nhìn ra Mộ Dung Bội thực sự rất hưởng thụ những thứ này nên cũng không nỡ miễn cưỡng cậu.
Trong khi cuộc sống của hai người dần ổn định hơn, mâu thuẫn Liễu gia và Mộ Dung gia đã liên tục thăng cấp.
Đầu tiên là Mộ Dung gia đánh lén tư nguyên tinh Liễu gia, chuyện này vốn rất bí mật lại không biết bị tên nào lộ ra, còn cung cấp cả chứng cứ. Liễu gia lập tức nổ tung, không chịu để yên, tố cáo Mộ Dung gia lên Tòa Án Liên Bang.
Tòa Án tuyên án Mộ Dung gia bồi thường tổn thất cho Liễu gia, còn xử người khởi xướng kiêm đại thiếu gia Alpha duy nhất ba năm tù giam, bị áp tới tinh cầu ngục giam tiến hành cải tạo.
Mất đi người thừa kế ưu tú và số lớn tài sản, Mộ Dung gia lập tức tức giận. Dù sao chuyện này vô cùng mất mặt, trước đó đã đánh mất một Omega cũng đã làm người khác cười nhạo rất lâu rồi, lần này càng thảm.
Mộ Dung gia dứt khoát lén lút liên lạc hải tặc vũ trụ đứng thứ hai, nói không ít chuyện của Liễu gia cho họ. Nếu tự mình ra tay sẽ lòi đuôi, vậy hãy để cho hải tặc vũ trụ tới.
Bọn họ cũng không cần phân tới tài nguyên Liễu gia, chỉ muốn Liễu gia thương gân động cốt, thuần túy hại người không lợi mình.
Có bọn Lương Nghị ở phía sau hỗ trợ, nhóm hải tặc vũ trụ thứ hai quả thực làm Liễu gia đả kích trầm trọng, nhiều tư nguyên tinh của Liễu gia bị cướp đoạt, thậm chí xa xa chút liền trực tiếp trở thành vật sở hữu của hải tặc.
Lần lăn qua lăn lại này làm Liễu gia tổn thất tài sản thi đấu, địa vị trong những thế lực ủng hộ Phùng Phong rơi thấp xuống một cấp bậc. Dù sao Liễu gia không có bao nhiêu thế lực ở giới chính trị, đây là một gia tộc dựa vào tài lực ra mặt.
So ra, tốt xấu gì Mộ Dung gia cũng coi như là gia tộc quyền quý, có không ít nhân mạch.
Lương Nghị cảm thấy vẫn chưa đủ, anh nghĩ trả thù Liên Bang là biện pháp tốt nhất, nắm nó trong tay. Thay vì chờ kẻ thù thượng vị, không bằng tự mình nâng đỡ đi lên, sau này hành sự cũng có thể tiện hơn nhiều.
Vì vậy Lương Nghị ngầm ra tay, mua chuộc một tuyển thủ có sức cạnh tranh. Người này có bản lĩnh nhưng vì đắc tội với Phùng Phong nên hoàn toàn bị đàn áp, tới gần cuộc tuyển cử cuối cùng, hắn gần như không có cơ hội xoay người.
Tuyển cử Liên Bang là bàn cờ giữa nhiều đảng phái và thế lực, đương nhiên không thể chỉ có một hai người được đề cử. Chỉ là người có khả năng kế vị nhất chỉ có mấy người thôi.
Bởi vì Phùng Phong được Mộ Dung gia và Liễu gia duy trì cùng một đống lớn phụ thuộc nên danh tiếng cao nhất. Lương Nghị bên này lại trực tiếp rút củi dưới đáy nồi, châm ngòi Mộ Dung gia từ bỏ Phùng Phong, hơn nữa lại có thêm Văn Đái - anh họ Mộ Dung Bội thuyết phục Văn gia ủng hộ người Lương Nghị chọn, cho nên nhất thời Phùng Phong yếu thế, bên Lương Nghị lại có xu thế quật khởi.
Mộ Dung gia bỏ đi, Liễu gia nguyên khí đại thương, trước đó những người ủng hộ Phùng Phong vì Mộ Dung gia đã quyết định thờ ơ lạnh nhạt, không duy trì Phùng Phong. Nói cho cùng Phùng Phong xuất thân từ một gia tộc nhỏ không có bối cảnh gì, dù gã có thể làm tổng thống cũng phải xem sắc mặt người ủng hộ để sống qua ngày, đồng thời lại không dám đắc tội người đảng phái khác, cho nên những thế lực đảng phái này căn bản không đặt những người được đề cử làm tổng thống trong mắt.
Từ quan điểm của họ, nâng đỡ ai thượng vị cũng không ảnh hưởng tới sự tồn vong sau này của gia tộc mình, nhiều lắm chỉ là có thể dễ dàng vớt nhiều chỗ tốt hơn thôi. Đây cũng không phải là hoàng tử tranh ngôi vị hoàng đế, quyền lợi của tổng thống cũng không quá lớn, hội đồng quý tộc Liên Bang còn có quyền phát biểu hơn.
Nhưng đối với họ Phùng Phong không quan trọng, đối với Phùng Phong lại hoàn toàn ngược lại. Mất đi một đống lớn người ủng hộ, Phùng Phong từ ứng cử viên có khả năng làm tổng thống nhất trở thành tên đáng thương không ai coi trọng.
Cuộc hôn nhân giữa Liễu gia và Phùng Phong trở thành vết đen của Liễu gia, Phùng Phong không đáp lên được gia tộc tốt hơn, chỉ có thể vì ôm chặt Liễu gia, nịnh hót lấy lòng người vợ mới cưới của mình. Đáng tiếc sau khi tiểu thiếu gia Liễu gia phát hiện điểm này, lập tức xoay người làm chủ, căn bản không còn e thẹn ngọt ngào trước khi cưới, mỗi ngày đều diễu võ dương oai sai khiến Phùng Phong.
Dù sao thì Phùng Phong cũng không thể làm tổng thống, Liễu gia vẫn có thể tranh thủ cho gã thành quan chức cấp cao. Thiếu gia Liễu gia coi như hài lòng với Phùng Phong, hơn nữa Omega sau khi bị đánh dấu sẽ không khống chế được 'yêu' chồng, cho nên thiếu gia Liễu gia cũng không muốn tách ra khỏi Phùng Phong. Nhưng không có nghĩa là hắn sẽ nghe lời Phùng Phong, hắn thấy Phùng Phong đã phải dựa vào Liễu gia, đương nhiên nên là Phùng Phong nghe lời hắn.
Mộ Dung gia vứt bỏ Phùng Phong, sau đó quyết định nâng đỡ người khác.
Sau khi Phùng Phong làm mất Omega nhà bọn họ, còn ngang nhiên thông gia với gia tộc khác, hoàn toàn không cho bọn họ mặt mũi. Bây giờ họ hoàn toàn bỏ Phùng Phong cũng là chuyện đương nhiên.
Nhị tiểu thư Mộ Dung Thiến ngay từ đầu còn bất mãn, chỉ là gia chủ Mộ Dung gia khuyên ả.
"Thiến Nhi, hiện tại giúp Phùng Phong, chẳng khác nào cho Liễu gia chỗ tốt, đạo lý này con cũng không phải không hiểu." Gia chủ Mộ Dung gia trấn an con gái yêu của mình:"Chỉ là một tên đàn ông, hiện tại cũng không thể làm tổng thống, chờ cậu ta thua cuộc, không còn giá trị lợi dụng, bố bắt cậu ta tới cũng chỉ là tốn chút thời gian thôi. Nếu như con không thích Phùng Phong, chỉ là muốn gả cho tổng thống, vậy thì càng đơn giản, ba ba sẽ gả con cho ứng cử viên, sau đó nâng đỡ cậu ta thượng vị."
Mộ Dung Thiến nghĩ nghĩ, cảm thấy rất có lý. Phùng Phong làm tổng thống chắc chắn sẽ không coi ả ra gì, vậy không bằng làm Phùng Phong hoàn toàn rơi xuống, sau đó sẽ nằm trong tay ả.
Nghĩ tới đây, Mộ Dung Thiến lập tức tươi cười:"Cảm ơn ba ba, chúng ta đã nói xong, chờ tuyển cử kết thúc, ba phải đưa Phùng Phong cho con."
Đáng tiếc bọn họ lại không biết, sau khi tuyển cử chấm dứt, Mộ Dung gia cũng sẽ không có kết quả tốt.
Mười tháng sau, Mộ Dung Bội sinh ra một bé trai Alpha, đứa nhỏ mũm mĩm, rõ ràng là được nuôi vô cùng tốt. Khuôn mặt nhỏ phúng phính ngậm núm vú cao su, vô cùng đáng yêu.
Lương Nghị không nghĩ tới đời này của mình còn có thể có con trai, khi xuyên về, anh cũng đã chuẩn bị xong cả đời không vợ không con. Hiện tại có cả vợ và con, hạnh phúc như đang ở trong mơ vậy.
Anh ôm vợ, hung hăng hôn hai cái, lại bị Mộ Dung Bội ghét bỏ đẩy ra.
Lương Nghị lập tức cảm thấy lạnh lẽo, anh biết mà, sau khi có con, ca nhi càng quan tâm con chứ không phải chồng!
"Vợ..." Lương Nghị rầm rì tiến tới cầu an ủi.
Mộ Dung Bội bất đắc dĩ nhìn anh:"Đừng nháo, hiện tại em đã ở cử xong, anh nói cho em biết bên Mộ Dung gia xảy ra chuyện gì được chưa?"
Trước đó vì đang ở cữ, Lương Nghị không chịu nói cho cậu biết chuyện xảy ra bên ngoài, sợ ảnh hưởng tới tâm trạng của cậu. Hiện tại cũng đã ở cữ xong, Mộ Dung Bội thực sự hiếu kỳ.
Lương Nghị cũng không có tiếp tục giấu diếm:"Mộ Dung gia bị tố cáo tội bán nước, chuyện hợp tác giữa họ và hải tặc vũ trụ thứ hai đã bị cho ra ánh sáng, hiện tại toàn bộ Mộ Dung gia đã sụp đổ, các thế lực phụ thuộc đều tản hơn phân nữa. Chuyện phát tán virus đốm màu của người chị làm người ta chán ghét của em cũng bị lộ ra, lần này cô ta đắc tội hơn phân nửa các gia tộc Liên Bang, dù sao những người liên lụy bị thương rất nhiều nên hiện tại cô ta và người cha bán nước của cô ta đã đi vào tinh cầu ngục giam cùng anh trai cô ta."
"Phùng Phong và Liễu gia thì sao?"
Tuy Mộ Dung Bội không có hoàn toàn khôi phục trí nhớ nhưng trong khoảng thời gian mang thai tới nay, cậu đã dần dần nhớ lại chuyện của mình và Lương Nghị, còn cả lúc nhỏ khi ở bên ngoại tổ gia. Còn những ký ức không vui như hoàn toàn mất đi, không nhớ được.
Dù vậy cậu vẫn sinh ra tâm lý chán ghét Liễu gia, Phùng Phong và Mộ Dung gia, mỗi khi nghe thấy tin tức của họ đều sẽ cảm thấy dạ dày khó chịu.
"Sau khi kết thúc tuyển cử, Phùng Phong thất bại, người của chúng ta ngồi lên, Liễu gia cho Phùng Phong một ghế quan chức cấp cao. Nhưng tên đó ở Liễu gia có vẻ không vui, cũng không thích vợ mình, lén lút nuôi tình nhân ở phía sau Liễu gia, bị Liễu gia phát hiện."
Đương nhiên Liễu gia sẽ không để yên, Liễu thiếu gia vốn cũng không có yêu gã, đều là do di chứng đánh dấu. Xảy ra chuyện này, Liễu gia dứt khoát cho Liễu thiếu gia làm giải phẫu hủy bỏ tuyến thể đánh dấu, Liễu thiếu gia không bị ảnh hưởng bởi đánh dấu nên cũng sẽ không dung túng Phùng Phong.
Phùng Phong và Liễu thiếu gia ly hôn, gã bị Liễu gia nghiêm khắc sửa trị, không chỉ mất chức, thậm chí không tìm được một công việc ở tinh cầu thủ đô. Cuối cùng không thể ở lại tinh cầu thủ đô được nữa, chỉ có thể mang theo số tiền còn dư lại rời khỏi chỗ này.
Thực ra Liễu gia cũng không chiếm được chỗ tốt, Lương Nghị đưa chuyện giao dịch ngầm của Liễu gia ra, chắc hẳn không cần bao lâu, Liễu gia có thể đi theo Mộ Dung gia.
Sau khi Mộ Dung Bội nghe xong, không biết vì sao brn thân đột nhiên thở phào, như thể đã trả được thù lớn.
Cậu nhìn con trai vẫn đang chơi với núm vú cao su và người chồng đang mỉm cười nhìn mình, không nhịn được cong môi, tiến tới hôn chồng mình một cái.
"Vất vả huynh, phu quân."
Lương Nghị lập tức chặn lại môi cậu, thừa cơ chiếm tiện nghi.
Kẻ thù đều đã có kết quả nên có, sau này anh chỉ cần tận hưởng cuộc sống bên người vợ thân yêu của mình là được rồi. Đợi tới khi chán thì tẩy trắng nhóm hải tặc, mua một tinh cầu cảnh sắc tuyệt đẹp nghỉ ngơi, cùng vợ hạnh phúc đến già.
Tác giả có lời muốn nói:
Hoàn.
- -------------------Toàn Văn Hoàn-----------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT