Dưới bộ hàm xương xẩu của Cổ Ma Long dù là kim tinh huyền thạch cũng bị nghiền nát. Nó sử dụng mười phần lực lượng, muốn ăn tươi nuốt sống Hải. Trong cái nhìn của nó, tất cả chúng sinh đều là sâu kiến. Chỉ có duy nhất Cổ Thần là kẻ có thể để nó bận tâm. Hải chẳng qua chỉ là con tép nhãi nhép không đáng giá một hạt bụi, chỉ cần một ngụm cũng đủ để tiêu diệt vạn lần.
Chỉ là Cổ Ma Long không biết được, nó đã ăn phải thứ khó nuốt nhất trong đời. Ánh mắt đương đương tự đắc của nó nhanh chóng biến sắc. Từ trong vòm miệng, một thứ kim quang chói lóa chiếu sáng rực. Ánh sáng này đối với ma khí của nó đặc biệt có tính ăn mòn. Trong phút chốc khiến cho nó tiêu biến. Giống như có ai đó lau qua.
Cổ Ma Long đau đớn, rống lên những âm thanh quái dị. Nó điên cuồng vùng vẫy, cố gắng phun Hải ra khỏi miệng.
•Tiểu Cốt nhà ngươi. Hôm nay lão tử sẽ làm nha sĩ nhổ răng thối của ngươi...
Âm thanh mang theo một chút tiếu ý của Hải đặc biệt lớn. Lại phát ra từ miệng của Cổ Ma Long làm ai nấy kinh ngạc. Hắn ở trong nơi như vậy vẫn có thể thoải mái cười nói. Đám Long Tộc há miệng nhìn trân trối. Ngay cả Long Thần cũng không thể tin nổi.
•Không ngờ hắn mạnh như thế. Thời đại này sắp thay đổi rồi...
Đoạn lão ảo não than dài.
...
Cổ Ma Long dưới sự cực lực, rốt cuộc cũng phun được hòn than trong miệng. Tuy nhiên vẫn bị Hải bẻ gãy hai chiếc răng. Nó đau đớn gào lên thê lương. Ánh mắt tức thì chuyển thành cuồng nộ.
•Sâu bọ đáng ghét. Ngươi nhất định phải chết.
Giọng nói của Cổ Ma Long tràn ngập sát ý. Khí thế của nó vì tức giận mà bạo phát toàn bộ. Ma khí phút chốc bao trùm cả thiên địa. Bầu trời cũng bị ảnh hưởng mà trở nên u ám như địa ngục hàng lâm.
Miệng Cổ Ma Long há ra. Giống như cự kình hấp thủy, cắn nuốt toàn bộ khí đen. Một quả cầu hắc ám tích tụ lại trong vòm họng của nó khiến người ta vừa nhìn vào liền hãi hùng khiếp vía. Giống như lỗ đen có thể cắn nuốt mọi thứ xung quanh. Một khi bạo phát ra, dù là mảnh thiên địa này cũng không chịu nổi.
Cổ Ma Long rõ ràng đã dùng toàn lực. Tuy là Hải hoàn toàn có thể vượt qua, nhưng nếu làm không khéo sẽ khiến cho Mạch Long Cốc bị hủy diệt. Điều này hắn thật sự không muốn sảy ra. Để có thể ngăn cản một kích này. Hắn cũng phải bạo phát toàn bộ lực lượng.
Chỉ thấy Hải lăng không mà đứng, tư thế nghiêm trang. Toàn thân bao phủ một thứ kim quang như thực chất. Kim quang này không ngừng cắt xén ma khí từng tấc lan rộng. Giống như muốn cùng với ma đạo tranh đấu một phen.
.... Uỳnh.....
Âm thanh so với đại pháo phát xạ còn to lớn hơn trăm ngàn lần. Cổ Ma Long bắn ra một tia hắc mang với uy lực diệt tuyệt, thế như điện quang hỏa thạch làm thương khung run rẩy. Nhật nguyệt u ám. Ở dưới một kích này dù là ai cũng đừng mong chống lại.
Lúc ấy, khi hắc mang lao đến. Sau lưng của Hải cũng xuất hiện phật linh phổ chiếu. Trong âm thanh ầm ầm như bão táp lại xuất hiện tiếng phạm văn trang nhã, tiếng chư phật tụng kinh ngâm xướng. Chúng sinh nghe thấy liền sẽ cảm giác tâm hồn thanh thản. Dù đứng trước gió hung sóng dữ vẫn không hề sợ hãi.
Bàn tay Hải đặt dọc trước ngực. Vẻ mặt trang nghiêm như thần phật. Đoạn hắn nhẹ nhàng chưởng tay. Lòng bàn tay tức khắc xuất hiện một phật ấn hình chữ vạn.
Một xích, hai xích... Một trượng, hai trượng......
Vạn Phật Ấn trong tay Hải không ngừng to lớn. Trong một cái chớp mắt đã hóa thành vạn trượng. Gần như che đậy một nửa bầu trời Mạch Long Cốc.
Nói thì chậm diễn ra thì cực kỳ nhanh. Khi đại Vạn Phật Ấn xuất hiện thì hắc mang đã ầm ầm đánh xuống. Hai tuyệt đại thần thông va chạm vào nhau.
......... Âm thanh đó khủng khiếp đến mức không thể diễn tả được. Trong một khắc kia, thiên địa đột ngột lu mờ. Một thứ quang mang kinh hoàng lan tỏa khắp không gian. Sức ép nặng như thái sơn đè nén xuống bên dưới, không ngừng có tiếng la hét thảm thiết. Tộc nhân Long Tộc dù không có ở gần vụ nổ vẫn bị ảnh hưởng cực lớn. Vô số người mạch đoạn cốt tiêu, thổ huyết vong mạng. Long Thành sừng sững phút chốc tan tành. Đại địa sụp lún, Mạch Long Cốc trong một khắc liền trở thành thung lũng.
Cũng may tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, giống như phù dung sớm nở tối tàn. Như pháo hoa rực rỡ lóe lên rồi vụt tắt. Khi vụ nổ kết thúc, bóng dáng Hải vẫn sừng sững trên bầu trời. Bộ dạng không chút sứt mẻ, khí chất vẫn trang nghiêm.
•Sao lại.....
Hai hỏa nhãn của Cổ Ma Long suýt thì rớt ra. Nó hoàn không thể hiểu nổi chuyện gì rốt cuộc xảy ra. Ở dưới thần thông của nó mà tên sâu kiến kia vẫn không chút hề hấn, giống như vừa rồi chỉ là gió thổi qua tai. Không có lấy một chút tác dụng. Đây rốt cuộc là thế nào.
•Một tên ma đầu từ thời cổ lão mà vẫn còn huênh hoang tự đắc... Ngươi nghĩ mình là vô địch thiên hạ chắc.... Hôm nay lão tử sẽ độ ta không độ nàng.... Đem ngươi độ cmn hóa....
Trái ngược với bề ngoài trang nghiêm, lời nói của Hải lại cực kỳ thô tục. Khiến người ta vừa nghe còn cho rằng đó là hai người.
Tuy nhiên biểu hiện này không phải do Hải bị bệnh tâm thần phân liệt mà là bởi vì hắn vốn đã có phật tính. Cái gọi là nhất niệm thành phật chính là như vậy. Hắn hoàn toàn có thể hóa phật, nhưng hắn thì vẫn là chính hắn.
•Ngươi là ai....
Cổ Ma Long bắt đầu lo lắng. Nhìn thấy Hải, nó lại liên tưởng đến Cổ Thần. Tuy cả hai khác xa nhau, nhưng bản lĩnh thì lại rất giống. Đều là kẻ mạnh mẽ tuyệt luân. Hơn nữa, thứ phật quang mà Hải sử dụng còn có thể khắc chế nó, điều này làm nó e ngại hắn còn trên cả Cổ Thần.