Thấy thái độ của Hãng Thiên, hai người Thạc Oánh, Mạc Lôi thầm hô không ổn. Sự việc đang phát triển theo chiều hướng tiêu cực.
•Hừ, đem một xác chết đến để vu khống ta, ngươi nghĩ rằng mọi người ở đây đều ngu muội giống ngươi sao. Không những mưu toan hãm hại mà còn cả gan giết người của ta. Tội của ngươi đáng chém thành vạn mảnh.
Thạc Oánh vẫn rất cứng miệng, không những không khuất phục mà còn lật lại tình thế.
•Dù ngươi nói gì cũng vô dụng. Ta không những biết ngươi là người đã hãm hại Thủy Lan, còn biết ngươi và hắn đang thông đồng, lập kế hoạch hồi sinh Cổ Ma Long.
Hải lắc đầu, đoạn chỏ tay về phía Mạc Lôi mà nói chuyện với Thạc Oánh.
•Ngươi, ngươi nói gì....
Thạc Oánh thất kinh, lập tức lùi lại một bước, chỉ vào Hải lắp bắp nói.
Không chỉ có Thạc Oánh, Mạc Lôi cũng giật mình không nhỏ, hoảng sợ đến tái mặt.
Về phần những người bên phía Long Tộc thì vô cùng nghi hoặc. Không hiểu Hải vừa đề cập đến chuyện gì. Thực tế bên trong Long Tộc, người biết đến Cổ Liệp Ma Long chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Ba vị trưởng lão là một trong số đó. Bọn họ vừa nghe đến cái tên này trong lòng lập tức nhất lên gió to sóng lớn. Đây là những điều cấm kỵ của Long Tộc mà chỉ số ít người quan trọng mới biết. Ấy vậy mà hôm nay, một tên tiểu bối nội tộc lại lần mò ra được. Còn dám ngu xuẩn muốn đem con ác thần này đánh thức. Hơn thế nữa bọn họ ba lão già lại không một chút hay biết, thật là nguy hiểm.
Ba trưởng lão lập tức nhìn nhau. Dù chuyện này có thật hay không bọn họ nhất định phải xử lý. Thà giết lầm còn hơn để xảy ra hậu quả khôn lường.
•Trận pháp phong ấn Cổ Ma Long đã suy yếu. Có người đang phá hoại nó. Hơn nữa, ta đã âm thầm nghe các ngươi mấy lần bàn tính. Muốn mượn nhờ lực lượng của Cổ Ma Long để đàn áp Long Tộc.
Hải nhất lên nói tiếp.
•Ngươi, ngươi... Nghe lén bọn ta.....
Mạc Lôi hoảng hốt la lên. Cả y và Thạc Oánh đều tự hiểu là chuyện của hai người đã bị lộ. Tự động mà không cần ai nhắc nhở, bọn lập tức áp lại gần nhau. Dường như đạt được một mối tương liên nào đó, mỗi người đều bắt đầu kế hoạch mà mình chuẩn bị.
Hải liếc mắt, tức thì phát hiện ra Mạc Lôi trong lúc không ai biết đã lấy ra một khúc xương nhỏ. Bên trong tỏa ra ma khí rất đậm. Khí tức này hoàn toàn khớp với khí tức của bộ long cốt dưới long mạch hồ.
•Ầm.....
Một tiếng động không nhỏ vang lên làm mọi người trong sảnh giật mình. Nhìn lại chỉ thấy chỗ Hãng Thiên vừa ngồi, chiếc ghế đã hóa thành trăm mảnh. Về phần y thì giống như ma quỷ biến mất. Khi xuất hiện thì đã ở bên cạnh Thạc Oánh.
Không một chút chần chừ, Hãng Thiên lập tức vung chưởng.
•Hãng Thiên, ngươi dám.
Thạc Oánh giật mình, hét to. Bà ta đã sớm có tâm đề phòng. Ngay khi thủ chưởng của Hãng Thiên sắp đánh trúng thì trên người bà ta bỗng xuất hiện một đạo bạch quạng. Ngay tức thì một tấm hộ thuẫn lập lòe hiện ra, vừa kịp lúc ngăn trở một kích.
Tuy nhiên thực lực của Hãng Thiên đúng là cao cường. Tấm hộ thuẫn kia chỉ chống được giây lát liền vỡ vụn. Thạc Oánh kêu đau một tiếng, bị đánh lảo đảo lùi lại. Cũng may lực lượng một chưởng kia đã giảm bớt không ít nên bà ta chỉ bị thương nhưng không nặng. Được Mạc Lôi bay đến đón đỡ.
•Hãng Thiên ngươi thật là hung ác, dám cả gan đả thương thê tử mình...
Đoạn Mạc Lôi mắng lớn.
•Hai người các ngươi là một bọn táng tận thương liên, chuyện gì cũng dám làm. Hại Thủy Lan đã đành, mòn muốn mưu toan đối với Long Tộc. Hôm nay ta sẽ thanh lý môn hộ, giết chết hai tên khốn kiếp các ngươi.
Hãng Thiên gầm thét. Y không chút nương tay, song thủ xuất hiện long khí xanh lục. Hung hãn phóng tới.
•Ngươi là một kẻ hồ đồ, lại đi nghe một kẻ ngoại tộc......
Mạc Lôi cao giọng hét. Muốn dùng lời lẽ để ngăn cản Hãng Thiên, tuy nhiên không có tác dụng. Y tức khắc đã lao đến gần.
•Khốn kiếp, đã như vậy thì ngươi chết đi...
Mạc Lôi tức giận nghiến răng. Bàn tay nắm mạnh, khối xương kia lập tức vỡ ra. Vô số ma khí theo đó tuôn ra, bị gã hấp thụ.
Sức mạnh của Mạc Lôi nhanh chóng kéo lên. Tựa như diều gặp gió, tỏa ra khí tức cuồng bạo. Hãng Thiên đứng gần gã lập tức cảm thấy một loại sát ý lạnh lẽo đến thấu xương. Đối diện với khí tức kia y chợt cảm thấy bản thân vô thức lạc vào ma giới vô tận.
.... Binh.....
Trong một cái điện quang hỏa thạch ấy. Hãng Thiên đã bị Mạc Lôi đánh bay. Y ói ra máu tươi. Cả người vô lực bay ngược về sau, đập mạnh xuống nền đá.
•Chạy...
Mạc Lôi và Thạc Oánh nhìn nhau. Lập tức đồng nhất ý kiến. Không chút chậm trễ. Mạc Lôi liền dùng lực lượng cuồng bạo của mình đột phá vòng vây. Đánh bay mấy kẻ chắn đường. Sau đó cùng Thạc Oánh hóa thành một đạo hắc quang bay ra khỏi Long Điện.
•Đuổi theo chúng....
Ai đó hét lớn. Dẫn đầu là ba vị Lão Tổ. Tất cả cao tầng Long Tộc theo sau. Dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo. Bầu trời Long Thành nhất thời tiên quang chớp lóe, tựa như pháo hoa.
Hải lắc đầu. Không nhanh không chậm, đi phía sau họ.
Đuổi một cái liền ra tận thảo nguyên bên ngoài. Điểm đến của hai người Thạc Oánh là một vùng đất trống. Nơi này có bày biện một trận đài lớn. Cũng tập trung không ít người. Ai nấy khí thế nghiêm chỉnh, giống như đã sớm chuẩn bị.
•Mở trận.....
Mạc Lôi hét lớn.
Phía bên kia vài tên lập tức nhận lệnh. Pháp trận câu thông nhanh chóng được mở ra. Phút chốc, một luồng ma khí như Suối nước phun ào ạt túa ra. Giống như được một sự dẫn dắt nào đó, đều tập trung vào người Mạc Lôi.
•À hú.......
Nhận được sức mạnh vô tận, Mạc Lôi lập tức ngửa mặt lên trời hú dài. Vẻ mặt không còn sợ hãi nữa. Đối với đám người Long Tộc đang đuổi theo kia lại xuất hiện một tia khinh thường.
•Một đám ngu ngốc. Hôm nay là ngày chết của ngươi ....
Mạc Lôi quát tháo. Giọng hắn y như sấm rền làm người ta đau đớn màng nhĩ. Toàn thân gã bao phủ bởi một đám hắc vụ. Nhìn xa rất giống một tên ma thần. Bàn tay giơ lên, ma khí tụ tập. Một quả cầu hắc ám to lớn được tụ tập lại. Luồng sức mạnh to lớn như muốn hủy diệt tất cả. Mạc Lôi mạnh mẽ ném thẳng quả cầu vào những tộc nhân Long Tộc.
•Mọi người cẩn thận....
Long Khôi nói lớn. Y cảm giác khối cầu kia uy lực không chút tầm thường. Lập tức lấy ra trường thương. Bàn thế lập uy, phóng thẳng vào.
..... Ầm....
Hắc cầu nổ tung. Trường thương trong tay Long Khôi rung lên bần bật. Y bật lùi mấy bước. Bị phản chấn không nhỏ.