Đến khi Hải nhất tay ra thì Hắc Long đã sắp chết. Hai mắt trắng dã, thần thái đờ trệ. Hải thở dài, vung tay vỗ lên đầu nó một cái. Kết thúc mạng sống yếu ớt của Hắc Long.
Đoạn hắn quay lại nhìn tỷ đệ Tiểu Thanh. Hai người đã sớm bất tỉnh.
Hải lo lắng bước tới, đưa tay bắt mạch xem xét. Hồi lâu vẻ mặt liền khó coi. Tiểu Thanh bị nội thương nhẹ, tâm mạch tổn hại. Còn Vọng Thiên thì tình trạng không tốt, thương thế vô cùng nặng. Hầu hết kinh mạch đều bị chấn động. Khí huyết ngưng trệ, tâm mạch có dấu hiệu nứt vỡ. Có thể nói thiếu chút nữa là đã bị đánh chết.
Truyền một ít pháp lực bảo vệ kinh mạch cho cả hai. Hải liền đem bọn họ đi tịnh dưỡng. Lại dặn dò chúng nữ canh chừng. Về phần hắn thì tự mình tới Long Môn Thương Hội một chuyến, tìm mua thảo dược. Bởi vì uy tín của hắn trong Long Môn Thương Hội rất cao nên chẳng mấy chốc hắn đã gom được rất nhiều thảo dược dùng để trị thương và điều tiết khí huyết.
Y thuật của Hải tuy không quá cao nhưng cũng tính là giỏi, kê đơn bốc thuốc rất là chuẩn xác.
Nhờ có thuốc tốt, vài ngày sau tình trạng hai tỷ đệ Tiểu Thanh rốt cuộc chuyển biến tốt. Tiểu Thanh đã có thể ngồi dậy và ăn cháo. Vọng Thiên tuy còn chưa tỉnh lại nhưng thương thế đã thuyên giảm năm sáu phần.
....
Vào một đêm nọ, Hải đến tìm Tiểu Thanh.
Ban đầu hắn chỉ hỏi thăm tình hình sức khỏe. Thấy sắc mặt nàng đã hồng hào lòng hắn cũng bớt lo. Sau đó hắn bắt đầu hỏi về thân thế của nàng.
Tiểu Thanh hơi ngạc nhiên khi Hải lại muốn biết vấn đề này. Nàng không hề giấu giếm, nói ra tất cả những gì mình biết. Chỉ là nàng vốn dĩ đối với thân thế của mình cũng không nắm rõ.
Hải im lặng lắng nghe, chân mày càng thêm nhíu chặt. Đợi nàng nói hết hắn mới bắt đầu đem những thứ hắn tìm hiểu được từ ký ức của Hắc Long kể lại cho nàng.
Hắc Long là thuộc hạ dưới quyền của Mẫu Long, Thạc Oánh. Vợ chính thất của Tộc Trưởng Long Tộc, Hãng Thiên. Hắn được Thạc Oánh cử đi truy tìm và giết hai tỷ đệ Tiểu Thanh, còn có mẫu thân hai người Thủy Lan.
Thủy Lan vốn là xà yêu tu luyện ngàn năm. Trong một lần tình cờ gặp gỡ Hãng Thiên, hai người đã nãy sinh tình cảm và sống với nhau sinh ra Tiểu Thanh. Tuy nhiên vợ của y là Thạc Oánh đã phát hiện ra, bà ta tính cách nhỏ nhen lại hay ghen. Lúc này liền nổi trận lôi đình, hăm dọa đòi giết mẫu tử Thủy Lan. Hãng Thiên đối với Thạc Oánh không hề có tình cảm, lại thật lòng thật ý với Thủy Lan. Vì vậy y đã dùng mọi cách đưa nàng trở về Long Tộc, trở thành vợ nhỏ.
Thạc Oánh ôm hận trong lòng. Thường ngày thấy Hãng Thiên vui vẻ với Thủy Lan mà không đoái hoài gì đến mình, sự ghen tuông liền như núi lửa bùng phát. Đặc biệt là khi Tiểu Thanh thể hiện ra huyết mạch Trúc Long cổ thú khiến toàn bộ Long Tộc rung động. Để tiêu diệt mầm họa, Thạc Oánh đã âm thầm xúi giục, thúc đẩy một số người trong Long Tộc tiến hành diệt sát mẫu tử Thủy Lan. Lợi dụng lúc Hãng Thiên đi ra ngoài bọn họ đã lên kế hoạch giết hai người. Cũng may có một thân tín của Hãng Thiên, trong lúc nguy cấp đã xả thân cứu giúp, nhờ vậy mà Thủy Lan bỏ trốn được khỏi Long Tộc. Tuy nhiên dọc đường tháo chạy bị truy đuổi ráo riết. Thủy Lan thân đang mang thai Vọng Thiên, lại dẫn theo Tiểu Thanh chỉ mới tròn ba tuổi, có thể nói khổ không tả siết. Biết bao phen sinh tử giao nhau. Cuối cùng nàng vì lao lực mà động thai, sinh ra Vọng Thiên khi còn chưa tròn tháng. Biết không thể thoát, Thủy Lan quyết định bỏ lại hai đứa con thơ dại ở một chỗ an toàn còn bản thân mình thì làm mồi nhử dẫn kẻ thù đi xa.
Cứ tưởng hai ấu hài non nớt kia khó lòng tồn tại giữa chốn hoang vu kia, nào ngờ bọn nó lại vẫn còn sống và lớn lên. Còn Thủy Lan từ khi ra đi không rõ tung tích, cũng chẳng biết sống chết thế nào. Cho đến lúc Hải tìm thấy Tiểu Thanh, nàng chưa một lần quay trở lại..
Về phần Hãng Thiên lúc trở về liền bị chặn bít tin tức, lại nghe mấy người trong tộc đặt chuyện, nói Thủy Lan có nhân tình bên ngoài, đến Long Tộc là có ý đồ xấu. Lợi dụng đêm khuya đã trốn đi, không rõ tung tích. Y phần đau lòng, phần tức giận nên từ đó bế quan ít khi ra ngoài, cũng chẳng tìm kiếm tin tức của mẫu tử Thủy Lan nữa.
•Muội muốn đi tìm mẫu thân, muội rất nhớ bà ấy.
Tiểu Thanh nghe xong liền khóc nức nở.
•Đừng khóc nữa, ta nhất định sẽ đưa muội đi tìm mẫu thân.
Hải ôn nhu vỗ về nàng.
•Thật không...
Tiểu Thanh khẽ lau khóe mi ướt, mếu máo hỏi.
•Thật, ta đã bao giờ lừa muội chưa.
Hải cười, nhẹ xoa đầu nàng.
•Ân !.
Tiểu Thanh ngây ngô gật đầu, trên mặt cũng xuất hiện nét cười.
•Nhưng trước tiên phải đi tìm tên phụ thân không ra gì của muội....
Hải chợt nghiêm giọng.
........
Nữa tháng trôi qua.
Sức khỏe Tiểu Thanh dưới sự chăm sóc của mọi người đã hồi phục tám phần, có thể đi lại bình thường. Vọng Thiên cũng đã tỉnh lại, tuy hơi yếu nhưng nhờ tính cách quật cường nó không có nằm liệt giường.
Hải lúc này mới đem hết thảy mọi chuyện kể lại cho các nữ nghe, lại nói ra việc hắn định cùng Tiểu Thanh trở về Long Tộc một chuyến.
Chúng nữ tất nhiên không có ngăn cản. Hết thảy đều nghe theo hắn.
Bởi vậy mấy ngày sau, Hải cùng với tỷ đệ Tiểu Thanh, Vọng Thiên đạp mây bay thẳng tới Long Tộc.
Long Tộc nằm ở Mạch Long Cốc. Cách một ngàn hai trăm tám mươi mốt dặm về phía nam. Với tốc độ của Hải phải mất hơn mười ngày đường.
Từ xa nhìn lại, Mạch Long Cốc nằm khuất sau ba dãy núi cao. Địa thế hiểm trở, khó vào cũng khó ra. Sơn cốc tỏa ra long khí ngùn ngụt bởi vì bên dưới có một dòng long mạch chi khí hội tụ. Long Tộc vạn năm qua đều đóng đô ở đây, nương nhờ long mạch chi khí mà đời đời tu luyện.
Bao phủ Mạch Long Cốc là một đại trận khổng lồ, ngăn cách trong ngoài. Lại tạo ra ảo giác khiến người nhìn không phát hiện.
... Ầm ầm....
Hộ Long Đại Trận trên bầu trời Mạch Long Cốc vang lên một tiếng nổ lớn. Mặt trận bị xé ra một lỗ hổng lớn. Chỉ thấy từ bên ngoài, một đám mây trắng như lưu tinh lao xuống.
Bị tập kích thích bất ngờ, toàn bộ Long Tộc trong Mạch Long Cốc lâm vào tình trạng báo động. Ai nấy đều sẵn sàng chống định. Không khí trở nên vô cùng căng thẳng.