Mọi người tinh thần đều kéo lên sự căng thẳng, dù sao thì mọi người có mặt tại đây, ngoại trừ Tiểu Thanh cùng Vọng Thiên thì chưa ai từng trải qua thiên kiếp.

Cái gọi là thiên kiếp chính là một loại tai nạn nhằm vào một người hay một vật nào có mà không cách nào tránh khỏi. Đó là sự công bằng của thiên địa. Ngươi có thể tu luyện, vượt qua chúng sinh, vượt qua tạo hóa thì ngươi ắt phải chịu thiên kiếp. Bởi vậy mới có câu “ Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu “.

Bạch Linh Nhi đứng trên tế đàn. Mặt mày nghiêm trang. Trường bào bạch sắc lung lay trong gió.

Ùn ùn.

Tiếng động lớn. Đại đi dường như đang rung lắc.

•Mọi người lùi lại.

Hải là người cảm ứng đầu sự biến động, lập tức hô lớn. Xua mọi người lùi xa tế đàn.

Từ dưới chân Bạch Linh Nhi một cỗ nhiệt lượng to lớn bốc lên. Cột gỗ của tế đàn bắt đầu bùng cháy. Chỉ thấy đại địa dần dần nứt ra, một luồng hỏa diễm màu tím tựa như hoành tử chu lăng phóng lên. Quấn lấy Bạch Linh Nhi.

•Đó là địa hỏa.

Tên thầy pháp kiến thức sâu rộng vừa nhìn liền nhận ra. Địa hỏa hình thành dưới lòng đất. Được đại địa uẩn dưỡng, không phải lửa bình thường có thể so sánh. Sức nóng của nó vô cùng khủng khiếp, chỉ thua kém thêm hỏa mà thôi.

Bạch Linh Nhi đứng giữa trung tâm vùng hỏa diễm. Từng ngọn lửa tím tựa như lưỡi quái trùng không ngừng liếm lên thân thể nàng. Sức nóng khủng khiếp nung nóng từng tế bào. Mặc dù đã dùng đến pháp lực hộ thân nhưng nàng vẫn bị đốt đến da thịt đỏ ửng, mồ hôi nhễ nhại. Hàn Thủy Oan bắt đầu phát huy tác dụng, hàn khí bốc lên xua tan nhiệt lượng. Thú yêu đan của Hữu Lộc Hoa tỏa ra sinh cơ bừng bừng, không ngừng chữa trị vết thương cho nàng. Toàn bộ quá trình diễn ra rất thuận lợi.

Tuy nhiên, một biến số ngoài dự liệu của mọi người đã xảy ra.

Ở một gốc trong thôn, nơi đặt xác chết của Giao Vương bỗng tốc lên một làn khói đen.

•Ta sẽ trả thù.

Khói đen rống giận, giọng nói giống với Giao Vương y như đúc. Nó lượn một vòng trên không rồi bau về phía tế đàn.

Lúc này Bạch Linh Nhi đã bước vào thời khắc mấu chốt. Chỉ cần chịu được lập tức sẽ vượt qua thiên kiếp. Cũng ngay vào thời điểm đó, luồng khói đen tận dụng thời cơ thần không biết quỷ không mà bám lên người nàng.

Khuôn mặt Bạch Linh Nhi bỗng chốc biến hóa. Trên trán che phủ một lớp hắc vụ. Đôi mắt thì trở nên vô hồn.

•Có chuyện rồi...

Hải lập tức nhận ra vấn đề, cả kinh kêu lên.

•Ha ha ha ha... Tên khốn, ngươi dám giết chết ta, hôm nay ngươi sẽ nhận lấy hậu quả..

Bạch Linh Nhi cười như điên. Nàng mở miệng nói bằng giọng của một người khác.

•Nghiệt súc, chết rồi mà còn không an phận.

Hải tức giận quát lên. Kẻ ám lên người Bạch Linh Nhi chính là Giao Vương. Hắn mặc dù đã chết, tuy nhiên oán niệm không dứt. Lại đem đạo hạnh bản thân nén vào một tia tàn hồn. Tia tàn hồn này mang ý thức của hắn và luôn ẩn trốn trong xác của hắn để chờ cơ hội.

•Khặc khặc. Các ngươi chết hết cho ta.

Giao Vương trong cơ thể Bạch Linh Nhi cười thâm trầm. Đoạn phi người nhảy xuống tế đàn.

•Mọi người mau chạy, hắn muốn đem thiên kiếp khuếch tán.

Tên thầy pháp thấy hành động của Giao Vương lập tức kinh hãi hét lên. Vội co chân bỏ chạy.

Thiên kiếp có một đặc tính. Chính là khuếch tán. Chỉ cần có người chạm vào người đang độ kiếp thì sẽ bị thiên kiếp ảnh hưởng và uy lực thiên kiếp sẽ tăng lên gấp đôi.

Những người đang đứng xem xung quanh thấy vậy lập tức nháo nhào. Sống chết bỏ chạy, làm ra một trường hỗn loạn. Tiếng la hét đầy trời. Vài kẻ xấu số không kịp chạy lập tức bị địa hỏa đốt cháy, trong tích tắc liền hóa thành tro bụi.

Hải gạt qua đám đông hỗn loạn đến trước mặt Bạch Linh Nhi. Hữu thủ vung ra một chưởng liền vỗ lên ngực nàng. Bạch Linh Nhi kêu thảm một tiếng. Lập tức bay ngược về sau đụng lên tế đàn.

•Mọi người mau chạy khỏi đây càng nhanh càng tốt.

Hải hét lớn. Âm thanh vô cùng gấp gáp.

•Còn huynh thì sao.

Tiểu Thanh đến bên cạnh hắn lo lắng hỏi.

•Ta phải cứu muội ấy.

Hải nói đoạn liền chạy về phía Bạch Linh Nhi.

•Không được đâu, nguy hiểm lắm.

Tiểu Thanh hoảng sợ kêu to. Nhưng Hải không quan tâm đến nàng.

Bạch Linh Nhi hai mắt đỏ ngầu, loạng choạng đứng dậy. Bộ dạng nàng y như tẩu hỏa nhập ma, phì phò thở mạnh. Hải phi tới trước cản trở nàng, để tránh nàng liên lụy những người khác.

•Nghiệt súc, kẻ thù của ngươi là ta, đừng ảnh hưởng người khác.

Đoạn hắn nói.

•Hôm nay dù không giết được ngươi cũng sẽ khiến cho ngươi trả giá đắc.

Giao Vương giận dữ gào thét. Hắn cực kỳ hận Hải. Bao nhiêu năm đạo hạnh của hắn cực khổ tu luyện lại bị Hải phá nát. Thân chết đạo tiêu. Bây giờ Giao Vương chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Hải cho hả dạ. Tuy nhiên hắn biết là chuyện không thể nên muốn kéo theo Bạch Linh Nhi làm đệm lưng, làm cho Hải đau khổ vì mất đi người thân.

•Chết tiệt...

Hải hốt hoảng kêu lên. Giao Vương đang cưỡng ép thu lại pháp lực. Nếu như không có pháp lực gia trì, Bạch Linh Nhi chắc chắn sẽ bị địa hỏa thiêu chết.

•Ha ha ha, chống mắt mà nhìn nàng ta chết đi.

Giao Vương cười hả hê. Hắn muốn cùng Bạch Linh Nhi đồng quy vu tận.

•Đừng đắc ý. “ Ký Tượng “.

Hải cuồng nói. Tung người nhảy đến bóc lên vai Bạch Linh Nhi. Một chiêu ký tượng đem tổn thương mà nàng chịu án lên người mình.

•Hư...

Lập tức Hải cảm nhận một lượng nhiệt độ khổng lồ bao trùm lấy cơ thể. Muốn đem hắn nướng thành heo quay. Sức nóng này ít nhất cao hơn lò nướng gấp không chỉ mười lần, nếu không có pháp lực gia trì thì hắn đã sớm cặn bã không còn rồi.

•Đi chết đi.

Giao Vương nhìn hắn cười gằn. Nhất tay vỗ ra một chưởng. Vì khoảng cách quá gần nên trực tiếp đánh lên ngực Hải.

•Phốc...

Hải cảm giác lồng ngực đau dữ dội. Rất muốn phun máu tuy nhiên lại không có máu để mà phun, chỉ có thể phun ra không khí.

•Ha ha ha ha...

Giao Vương cuồng cười. Cảm giác rất hả dạ.

•Ngươi mừng quá sớm rồi.

Tuy nhiên câu nói của Hải lại khiến hắn đang cười cũng phải ngưng bặt lại.

Chỉ thấy Hải đang nhìn hắn, khóe miệng khẽ nhếch lên.

•Chấn hồn, nhíp phách. Tru diệt.

Hải mở miệng phun ra sáu chữ. Lập tức từ mi tâm của hắn chiếu ra một đoàn linh quang đánh thẳng vào mi tâm của Bạch Linh Nhi.

•Không thể nào. Không, không, aaaaaaaaaa....

Không biết xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Giao Vương hét lên thảm thiết. Sau đó thì ngưng bặt. Bạch Linh Nhi cũng theo đó ngất xỉu.

•Cmn, ngươi còn không chết liền gọi ngươi gia gia...

Hải giận mắng, bản thân vẫn không ngừng bị địa hỏa dày vò. Cộng thêm bị Giao Vương đả thương khiến hắn đang rất không ổn. Đáng lẽ ra thiên kiếp của Bạch Linh Nhi đã sớm ngừng. Tuy nhiên bởi vì hắn ra tay nên mới kéo dài đến tận bây giờ.

•Hộc...

Hải khom người phun liền mấy ngụm tà khí. Chao đảo một cái liền ngã khụy xuống. Tuy vẫn còn kiên cường cố chịu đựng nhưng lông tóc đã bắt đầu bốc lửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play