Bên này ba người đàn ông cũng không dễ dàng gì, chính là một núi
không thể có ba hổ, động chút lại tỏa sát khí nhưng vô cùng thông minh
đã đưa ra phương án hợp tác. Chỉ là, bây giờ còn chưa có đến cái lúc đó.
Chính vào thời điểm cưỡng chế quay lưng Hàn Tử Mặc lại, Vũ một phen
kinh hồn. Baldric ở bên không kém cạnh lại biểu hiện ra mặt, cái biểu
cảm buồn cười đến đáng khinh.
“ Đủ chưa? ” Hàn Tử Mặc toàn thân đều là khí đen bao bọc, giọng nói
đủ lạnh nhạt. Lần đầu tiên sau ngần ấy năm mới cảm nhận được cái gì là
chán sống. Người dám ép buộc hắn không nhiều đâu, tất cả đều được chiêu
đã rất tốt. Dĩ nhiên, cho dù có là trùm xã hội đen hay thống lĩnh một
phần Dạ Thiên Đế Quốc đi chăng nữa đều phải đối xử như nhau thôi.
Chỉ hai chữ, đủ dọa nạt nhưng không đủ để uy hiếp, dẫu sao bọn họ
cũng là người hắc đạo, chút uy áp này coi như vẫn chịu được. Thật may
mắn, Hàn Tử Mặc là không có ác ý. Vũ vẫn một mực không tin chạm mạnh vào chiếc áo khoác ngoài không chút tì vết kia, còn ma sát tới lui.
Hàn Tử Mặc một chút cũng không động, Baldric nhận ra, nếu có vết
thương bị đụng chạm như vậy ít nhiều cơ thể cũng phản ứng như run nhẹ
hoặc gồng lên chẳng hạn? Hàn Tử Mặc cái nào cũng không có, biểu cảm ở
trên mặt cũng là một phần lạnh tanh.
“ Các người to gan thật. ” Hàn Tử Mặc kiềm nén nhả từng chữ một, hắn
không tức giận, đối với hành động đó cũng chỉ là có chút không thích.
Mà, hắn đã không thích, sớm muộn gì cũng trả lại gấp bội. Thời thế hiện
tại vừa hay, một mẻ giết gọn?
“ Tôi, hay là anh cởi áo khoác ra? ” Vũ nhất định phải tận mắt xem da thịt Hàn Tử Mặc, làm gì có cái lý máy bay nổ mà không ai bị thương. Rơi từ độ cao đó, chút xay xát nhẹ cũng không có sao? Còn là người đã dùng
thân đỡ cho Vũ, anh đây nhất quyết phải kiểm tra kỹ xem Hàn Tử Mặc rốt
cuộc có thương tích chỗ nào không.
Hít một ngụm khí lạnh, Baldric cảm thấy vẫn là không nên chọc đến Hàn Tử Mặc nữa, là bạn từng chơi cũng như người yêu anh là thư ký, bạn
thân. Ken đã cảnh cáo anh, Hàn Tử Mặc thật sự không dễ chơi đâu. Hơn nữa một khi hắn tức giận, cũng chính là lúc thiệt vong mạng người. Thân thủ Baldric không đáng kể, đem so với Hàn Tử Mặc thật sự như châu chấu đá
xe. Baldric với Hàn Tử Mặc, so bề về năng lực thực chiến, Baldric lại
kém xa vạn phần. Đừng tưởng cái Hàn Thị, thế lực Hàn Tử Mặc đang nắm giữ đó là thừa kế. Mà là một tay hắn gầy dựng lên cơ ngơ hôm nay, nếu có
thế lực gia tộc phù trợ từ lúc ban đầu. Những gì hôm nay Hàn Tử Mặc có
sẽ lại tăng thêm một màn cao mới.
Toi rồi, nhìn sắc mặt không hiểu hiện gì của hắn, Baldric mơ hồ càng
lùi lại phía sau. Vũ phát hiện bất thường, hướng phía Baldric hỏi: “ Anh sao vậy? ”
“ Tôi, tôi là muốn khuyên cậu... Đừng động vào Tử Mặc nữa. ”
“ Lý do? ” Vũ chùng chân mày xuống, tò mò hỏi. Anh dù gì cũng được
xem là nửa lão ca của Alice, Hàn Tử Mặc có thể nói là em Vũ, chẳng lẽ
tên này còn muốn giết anh?
“ Cậu không sợ sao? ” Baldric bình thường hổ báo nhưng cũng coi là
con người đi, hơn nữa lúc không có gì Ken lại đem vị lão đại của mình ra kể. Toàn là những chuyện không mấy tốt lành. Chẳng hạn như lột da người một cái chớp mắt cũng không có, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.
Hàn Tử Mặc lườm Baldric, nhìn không ra tên này bây giờ lại sợ hắn như vậy. Trước kia hình như là chưa có động chạm? Hay là bị Ken nhồi nhét
cái gì vào đầu rồi? Tên nhóc đó trước đây còn từng bị đồn thổi là người
tình bí mật gì đó của hắn, la làng la xóm bảo bản đại gia không gay gì
đó. Bây giờ lại gắn một cái mác thụ to đùng. Kỳ lạ, bạn thân mình sao
không ai là công nhỉ? Mà hai tên công đó đều đang ở đây, giết bọn chúng
thì hai tên kia thành ‘góa’?
“ Tôi không chạm nữa, tôi tên là Vũ. ” Vũ ngưng lại hành động định
làm, tuy nhiên vẫn mong muốn Hàn Tử Mặc cởi áo khoác. Dù sao cũng là
người Alice yêu thương, em ấy cũng đã tha thứ cho tên Hàn Tử Mặc này.
Với bổn phận là người anh, không nên để ‘em trai’ thương tổn quá nhiều.
“ Tên đầy đủ của tôi là Baldric Ethelbert, tên cậu chỉ có một chữ Vũ
sao? ” Hiếm khi Baldric nói lời lịch sự, Hàn Tử Mặc cũng có chút lưu
tâm.
“ Ừ. ”
“ Cậu không có họ sao? ” Baldric nghĩ cái gì thì nói thẳng ra không
lời hoa mỹ. Hàn Tử Mặc nghe xong có chút buồn cười. Vũ thì muốn phun
máu, làm gì có ai hỏi thẳng vậy chứ đồ ngốc?
Rồi, cả hai đồng loạt nhìn về phía Hàn Tử Mặc, hắn cũng không có mấy
để tâm đến hai tên ấu trĩ. Cuối cùng, vì không thể bóp chết ánh nhìn,
hắn cuối cùng thấp giọng.
“ Nhìn cái gì? Tên của tôi một trong hai người là ao không biết? ”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT