--- Lời Tác Thật ---

Kẻ địch mới - Atula.

---0---

Tuy là nói chữa thương hồi phục sẽ nhanh giúp Nhiễm Nam tấn cấp nhưng phải xem đó là thương thế gì. Không phải thương thế nghiêm trọng ảnh hưởng cả người khiến bản thân phải toàn lực vận động chữa thương thì không có tác dụng như vậy.

Hơn nữa tăng lên cũng có giới hạn thời gian, nếu liên tục trọng thương sẽ ảnh hưởng đến mã gien, về sau tái tạo tế bào sẽ để lại hậu quả khôn lường.

Ngoài ra nếu không phải bị thương trong lúc dùng mệnh lực phòng ngự sẽ không khiến cho tế bào nhận được biến đổi từ mệnh lực từ đó tăng trưởng khi hồi phục.

Cho nên ngoài nhờ Ý Thể để tăng tốc tu luyện, Nhiễm Nam cũng không muốn tự mình đánh mình trọng thương để mà tăng cấp hay nhờ người trong nhóm đánh mình. Một khi quá tay đó chính là chết chắc với lại hắn cũng không có sở thích tự ngược như vậy.

Không có cần mình tự tu luyện như thế cho nên Nhiễm Nam bây giờ rảnh nhức cả trứng. Ngày ngày ra ra vào vào Nữ Hội. Tiếng la phản đối của chị em Nữ Hội bay đầy trời. Thậm chí bang phó lẫn vài thành viên cộm cán khác còn tuyên bố mấy ngày sau mở cuộc họp toàn bang, muốn Hồng Nhan đưa ra câu trả lời thuyết phục.

Một là cô nhường lại chức bang chủ cho họ rồi có thể ôm ấp người đàn ông nào thì ôm. Hai là cô phải cắt đứt quan hệ với Nhiễm Nam, không được dây dưa nữa. Dù là bang quy không cấm thành viên có bạn trai thế nhưng đa số chị em trong hội là bị đàn ông lợi dụng hại đời nên đa số là nhìn Nhiễm Nam không vừa mắt cho nên họ liền gây áp lực cho Hồng Nhan, Ai bảo hắn không đẹp trai mà còn mập làm chi, có mỗi cái khoai to là còn tạm chấp nhận được.

Dưới sự cố ý dẫn động lòng người căm phẫn của bang phó thế là có cuộc họp bàn lãnh đạo bang phái vào mấy ngày tới. Nội dung chủ yếu sẽ xoay quanh đối tượng là chị đại Hồng Nhan và tên đàn ông xấu xí của cô ta, Nhiễm Nam. Nếu được cũng có thể sẽ quyết định ra các bang quy mới.

----------------------------------

Vút….

Ầm….

Nhiễm Nam bị bang phó và vài chị em khác vứt từ tầng 10 chung cư xuống đất.

Tòa chung cư này do Nữ Hội toàn bộ thuê hết làm chỗ cho chị em sinh hoạt.

Ngày hôm đó Nhiễm Nam hắn đứng trên lang cang tầng mười trêu ghẹo một vài cô gái thuộc phe của Hồng Nhan. Vô tình thấy bang phó nữ hội bước ra khỏi thang máy liền nổi tính tình ba trợn lên trêu ghẹo mấy câu. Ai ngờ cô ả này nóng nảy như vậy, giả vờ lại gần hắn rồi xô luôn cho té lầu. Còn may là hắn kịp thời dùng thần khí “Khí Bảy Màu” biến thành một tấm thảm đỡ lấy không thì té nát thây rồi.

Đúng là đàn bà độc ác.

“Phi” bang phó ló đầu ra nhìn, thấy hắn không bị làm sao thì chửi nhỏ một tiếng, rụt đầu vào.

Tên mập cảm thấy buồn nên đi lang thang…

“Hừm, Hồng Nhan đã ngủ rồi, chán quá. hay là tìm mấy em cấp dưới cua nhỉ?”

“Cậu Nam, anh em tổ chức tiệc rượu cuối năm, cậu có muốn đến tham gia không?” Lục Hồng Huấn thông qua Xuyên Giới Liên liên lạc với hắn.

“Ồ, ở đâu vậy? tôi chạy qua liền” Nhiễm Nam liền hăng hái, ha ha, không có gái vậy mình chuyển qua nhậu nhẹt cũng tốt. Lấy từ Bao Tay Trữ Vật ra một chiếc xe phân khối lớn. Lợi dụng phản xạ thần kinh lẫn tay chân cao hơn người thường không biết bao nhiêu lần, nẹt pô một phát, hắn nhỏng đầu xe, xịt khói chạy trên đường phố về khuya như ăn cướp. Đồng hồ đo tốc độ đã hiển thị gần tới 200 km/h.

“Hú hú hú...” Hắn vừa chạy một tay vừa hú như chó làm mấy ông bà già khó ngủ hai bên đường vừa mới chợp mắt đã bị tiếng xe cùng tiếng sủa của tên mập đánh thức dậy. Bọn họ không tài nào ngủ nửa đành còng lưng thức tới sáng.

“Đã quá” Lạ thật, Nhiễm Nam nghĩ, với thực lực của hắn hiện tại, một giây hắn có thể dễ dàng di chuyển hơn 400 mét, tốc độ còn nhanh hơn cả âm thanh trong không khí và nhiệt độ bình thường, tính ra một giờ hắn có thể chạy hơn một ngàn bốn trăm cây số đó là còn chưa vận dụng đến giày Tốc Ngõa thế nhưng lại không mang lại cảm giác sảng khoái bằng việc hắn chạy xe với tốc độ gần 200 km/h.

“Chắc là tự chạy thì mình phải vận động còn chạy xe thì ngồi yên mà vẫn di chuyển nên mới vậy?” tên mập nói thầm.

“Hú hú… Hú”

Két két…

Một hồi tiếng ma sát kéo dài trên đường nhựa về đêm khiến mấy đôi vợ chồng đang tranh thủ cày đêm giật bắn cả mình, đạn rơi vãi tùm lum.

“Túy Hương Lâu?” Quán nhậu đêm mà đặt tên nghe thơ phết. Giờ này vẫn còn mở cửa như vậy chắc là gốc gác cũng to lắm đây. Nhiễm Nam đưa xe vào chỗ gửi rồi đi thẳng lên tầng năm, tầng dành cho khách vip.

“A, Ông chủ tới kìa” Nguyễn Văn Chiến đang gắp mồi thấy tên béo mở cửa phòng đi vào liền hét. Căn phòng này nằm ở góc phía nam tầng năm. Tầng này chia thành bốn phòng lớn phân biệt ở bốn góc, chuyên dùng để mở tiệc nhiều người. phòng được bao quanh bằng của kính một chiều từ trong nhìn ra ngoài có thể thấy cảnh đêm của thành phố rất đẹp.

Phòng có cách âm. Mấy hội dâm dật của Sài Thành rất thích đến đây tổ chức tiệc người lớn. Từ bên trong từng đôi thay phiên quấn nhau, vừa giải trí, vừa thỏa mãn dục tính vừa ngắm cảnh đêm thì còn gì bằng?

Tiệc đã chuẩn bị gần xong, tên Nguyễn Văn Chiến là tên thô lỗ, tự mình và anh em Lực Hùng Thú ban của hắn đã ngồi trước vào bàn mà gắp mồi rồi

“Lục Hồng Huấn, sao tổ chức khuya thế?” Nhiễm Nam quay sang hỏi tên Huấn.

“À, anh em toàn có phép thuật, tổ chức khuya cho đỡ bị dòm ngó. Cậu dạo này không vào Thời Không Giới nhỉ, mấy cô trong đó đang quậy tanh bành trong đó đấy” tên Huấn quân đội nói.

“Ài” Nhiễm Nam thở dài, từ lần trước cãi nhau với Huỳnh Ni hắn liền có cảm giác sợ phải đối mặt với cô nên cũng trốn tránh không vào trong Thời Không Giới. “Mấy cô đó làm gì?”

“Nuôi pet, đủ loại, cô Meow Meow còn nuôi một con chuột bảy màu thật là to, to như con mèo vậy, đặt tên là tiểu Nhiễm Nam” Lục Hồng Huấn cười ha ha ngồi xuống.

---------------------------------------

Máy bay hạ cánh xuống phi trường Tân Sơn Nhất. Một người đàn ông lịch lãm, áo vest xám, trán vuông vức, tóc đầu đinh, bên tai trái có vết sẹo dài dữ tợn, cổ cà vạt đen bước xuống máy bay, đi ra khỏi phi trường. Ở cổng sân bay, một chiếc Limousine dài thòng xuất hiện đón hắn chở đi khuất vào màn đêm thâm ảo.

Ba mươi giây sau, một chiếc sáu chỗ sang trọng khác cũng xuất hiện trước cổng sân bay, một người đàn ông đầu trọc, áo sơ mi giản dị, quần jean có vết rách trong khá bụi đời, đeo mắt kính đen cũng từ trong phi trường bước ra. Ông ta leo lên xe, cùng mấy người trong xe trao đổi vài câu tiếng anh. Chiếc xe rồ ga, lăn bánh. Theo con đường mà chiếc Limousine đã đi, chạy khuất dần vào màn đêm tội lỗi.

-----------------------------------------

“Cậu chủ...” Nguyễn Văn Chiến lân la lại gần Nhiễm Nam, cụng ly bia uống cạn với hắn.

Nhiễm Nam thuộc loại ít nói, không có tài giao tiếp nên tham gia tiệc rượu mà chỉ ngồi một chỗ chuyên tâm diệt mồi. Thấy tổ trưởng ban Lực Hùng thú đến cụng ly cũng uống cạn với hắn vài ly.

“Có chuyện gì không? ấp úng làm gì? Trong bốn ban của công ty thì cậu là thân thiết nhất với đám bọn tôi đó a, Nhã Hân còn hay đi chơi với cậu nữa.” tên mập nốc cạn ly bia rồi nói.

“Tôi, tôi muốn nhờ cậu giúp tôi cho bạn gái tôi cũng được tu luyện, để cô ấy khỏe mạnh lên, từ nhỏ cô ấy đã hay bệnh tật rồi, mấy bữa trước còn xỉu ở chỗ làm nữa.” Nguyễn Văn Chiến kéo ghế lại ngồi kế bên, mở miệng tâm sự.

“Ồ, anh nói nghe xem. Tý nữa để địa chỉ cho tôi, mai tôi qua nhà xem sao? cậu định cho cô ấy tu luyện linh lực hay thể lực đấu khí đây?”

“Không cần, cô ấy đã xin nghỉ bệnh mấy ngày, đang ở nhà tôi với mẹ tôi. Chiều mai cậu có rảnh thì chạy về tỉnh xem qua, tôi nghĩ linh tu thích hợp cô ấy hơn”

“Được, không thành vấn đề, chiều tối mai tôi đến. anh cũng nên giảng giải cho cô ấy hiểu trước nhé”

“Cảm ơn cậu chủ nhiều, cảm ơn.”

“Há há, cạn ly” Nhiễm Nam vung ly bia lên hô.

-------------------------------------

Đêm khuya im ắng. Chiếc Limousine xuyên qua màn đêm, chạy vào một ngôi biệt thự ở ngoại vi tỉnh Tây Ninh.

Chiếc xe sáu chỗ ngồi từ rất xa đã tắt máy dừng lại, đậu bên vệ đường quan sát trong chốc lát rồi cũng lái xe đi. Một tên ăn xin bẩn thỉu bước từ trên xe xuống. Hắn lấy một tấm vải bố ra trải ngay dưới một tán cây đối diện ngôi biệt thự. Nằm xuống ngủ ngáy o o.

Trùm cái mảnh vải rách lên che đầu, tay hắn nắm một ống nhòm quang học đưa lên hai mắt, thi thoảng lại soi vào ngôi biệt thự ở đối diện, thi thoảng lại há họng ra ngáy vang trời.

-----------------------------------------

Thật ra thì hôm qua chỉ là ngày 25 âm lịch tháng 12 mà thôi, anh em Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu tổ chức ăn nhậu sớm vài ngày, đến ngày 30 cuối năm thì mạnh ai nấy về thăm nhà mình trừ những người đang thực hiện hợp đồng. Nhân tiện chuyện của Nguyễn Văn Chiến, Nhiễm Nam cũng muốn ghé ngang qua thăm cha mẹ xong sau đó sẽ ở lại Thị Xã chơi vài hôm, thăm bạn bè cũ.

Nhưng mà thật ra là hắn muốn trốn xa Meow Meow, Huỳnh Ni để dễ bề quậy phá hơn mà không có ai giám thị. Hắn nhớ được trong lớp 12 của hắn lúc xưa cũng có vài cô rất đẹp, vừa đi thăm vừa cắm sừng lên chồng của mấy cô này cũng thú vị phết. Cha mẹ hắn đã chuyển từ Thị Xã xuống huyện Củ Chi để sinh sống, tiện đường thì thăm thôi.

Sáng sớm báo với Hồng Nhan, Huỳnh Ni và Meow Meow một tiếng thông qua Xuyên Giới Liên, hắn liền tranh thủ chạy tới nhà cha mẹ hắn. Mang theo tâm trạng hồi hộp.

“Không biết Huỳnh Ni có mét cha mẹ hắn vụ hắn đổ đốn không nhỉ? Nếu hai người biết thì phải làm sao đây? Hừm, kệ nó, sợ gì chứ” tên béo vừa lái xe phân khối lớn vừa vặn hết ga chạy như cơn cuồng phong giữa đường phố đông đúc ngày cuối năm, khiến cho người đi đường la hét ỏm tỏi. May mà camera không ghi lại kịp hình ảnh của hắn vì hắn chạy xe nhanh như gió chứ không bị phạt nguội cũng đủ tiền mua xe mới. Đèn đỏ hắn cũng không thèm ngừng lại.

Huỳnh Ni và Meow Meow cũng báo lại là ngày mai sẽ về thăm gia đình, một hai hôm sẽ ghé qua thăm cha mẹ hắn. Nhiễm Nam phản đối quá trời, hắn sợ hai người tố cáo hắn ăn chơi bê tha cả năm nay nhưng hai cô vẫn quyết làm theo ý mình.

Hồng Nhan cũng hẹn qua cuộc họp lãnh đạo của Nữ Hội xong, hôm giao thừa sẽ về thị Xã gặp hắn, cùng trải qua cái tết với tên mập. Nhiễm Nam vui vẻ đồng ý ngay.

Buổi chiều tầm ba giờ rưỡi hơn tên mập lại lấy chiếc moto phân khối lớn ra, tiếp tục phóng bạc mạng về phía Thị Xã.

“Hú hú hú...”

Chiều tối hôm đó ở nhà Nguyễn Văn Chiến. Nhiễm Nam chào hỏi mẹ hắn xong thì ba người tìm một quán nước vắng vẻ nói chuyện. Tên mập ước cho bạn gái của Nguyễn Văn Chiến một công pháp linh tu phù hợp. Hai người giúp cô bước đầu hồn tu và linh tu xong cũng chia tay.

“Cậu chủ… Tới đêm giao thừa, tụi tôi mời anh đến nhà xông đất nhé.” Nguyễn Văn Chiến nói.

“Há há, anh mà cũng mê tín à, được rồi, hôm đó vừa qua giao thừa tôi đến xông đất cho” Nhiễm Nam cười ha hả nói.

“Đây là mấy viên thuốc thần kỳ, anh đưa cho chị Thiện đây uống đi, sẽ giúp chị ấy bớt yếu ớt hơn trước nhiều” tên mập đưa mấy viên thuốc vừa ước ra cho tên Chiến, dặn dò.

“Cảm ơn cậu chủ” Nguyễn Văn Chiến và bạn gái tên Thiện của hắn đồng thanh nói.

“Không có gì đâu” Nhiễm Nam xua tay.

Ba người chia tay, Nhiễm Nam nhìn trời đang tối dần, cười đê tiện nói thầm “nên thăm em nào trước đây?”. Hắn chuẩn bị tìm mấy cô bạn học chung xinh xinh hồi xưa, lợi dụng bản lĩnh của mình mà làm chuyện người người khó chịu.

--- Lời Tác Giả ---

Các Chương Sau: Nhiễm Nam Mất Dạy. Nhiễm Nam vs “Unknown Person”.

Theo các bác Nhiễm Nam sẽ hư hỏng mất hết hình tượng như thế này đến bao giờ? He he he… Vài chương nữa là hắn sẽ đau khổ mà thay đổi tính tình thôi ấy mà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play