*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lục Hạo Thành: “2”
Trẻ con bây giò đều trưởng thành sớm vậy sao?
Lục Hạo Thành trả lời: [ Nhiên Nhiên, ta nhất định sẽ có gắng.
Nhanh chóng sinh thêm các con mấy em trai nữa.]
Nhiên Nhiên: [ cha tương lai, đừng chỉ nói mà không làm, phải hành động đi, mẹ Cẩn Nghiên nói cha quá ngốc.Nếu còn như vậy, mẹ không nhất định là của cha, có thể sẽ thuộc về người khác.]
Lục Hạo Thành nghe vậy nháy mắt cảm thấy khủng hoảng, nói đến Nhạc Cần Nghiên, người phụ nữ này rõ ràng rất có tiền, lại cứ phải ăn chực nhà anh, còn không biết xáu hỗ chiếm lấy Lam Lam, làm hại anh bỏ lỡ cơ hội.
Con của anh cũng cảm giác được nguy cơ, anh cũng có cảm giác đó.
[ Nhiên Nhiên, đừng nghe mẹ Cần Nghiên nói lung tung, đời này mẹ con đều là của ta, hôm nay chính miệng cô ấy nói đời này muốn ở bên ta.]
Ba anh em: [/ vui vẻ /]
Kỳ Kỳ: [ Chúc mừng cha ôm được mỹ nhân về, nhưng quả thật mẹ đã nói vậy sao?
Trừ phi mẹ con uống rượu, néu không mẹ sẽ không nói mấy lời như vậy.]
Lục Hạo Thành:……. Thật đúng con gái anh, hiểu mẹ đến như vậy.
Lục Hạo Thành giờ phút này muốn tạm dừng câu chuyện, [ Các bảo bối, không phải đã đến giờ các con nên làm bài tập sao?]
Nhiên Nhiên: “Cha tương lai, ở trong lúc trò chuyện với cha, con đã làm xong bài tập rồi.”
Lam Tử Tuần nãy giờ không thấy hồi âm đã lên tiếng: [ Bài tập của con cũng làm xong rồi.]
Kỳ Kỳ: [ Con cũng làm xong rồi.]
Lục Hạo Thành: “…... ” Sao lại nhanh như vậy?
Đúng là con hơn cha, ba đứa nhỏ so với anh lúc trước thì lợi hại hơn rất nhiều.
[ Vậu Phi Dương đâu?
Chỉ là anh họ trên danh nghĩa thôi.]
Lục Hạo Thành cảm giác khó nói lại con gái.
Anh lập tức sửa lại tên nhóm, con gái của ta lợi hại nhất.
Ba anh em nhìn tháy tên nhóm thay đổi.
Kỳ Kỳ nhanh chóng gửi biểu cảm [/ ôm một cái /] @Lam Tử Tuần @ lam tử nhiên [ Cha không thương hai anh em chúng con.]/ ủ rũ / Nhiên Nhiên.
Lục Hạo Thành vừa thấy, thật sự không thể nói bậy, anh là cha của ba đứa nhỏ, phải sang bằng tình cảm mới được.
Lục Hạo Thành nghĩ nghĩ, lại sửa lại tên nhóm.
[ Mỗi cục cưng đều thông minh ]
Kỳ Kỳ: [ Cha ngươi không thương con.]
Lục Hạo Thành vừa thấy tin nhắn của con gái, hoài nghỉ cách san sẻ tình cảm của mình.
Lục Hạo Thành: [ Kỳ Kỳ, tình cảm cha dành cho ba anh em đều giống nhau. Ở nhà ngoan ngoãn nghe lời bác, chúng ta ngày mai sẽ trở lại, tạm biệt! ] Lục Hạo Thành nói xong lập tức bỏ điện thoại sang một bên, không đọc tin nhắn mới.
Anh cảm thấy nếu tiếp tục nói chuyện sẽ đắc tội với cả ba đứa, Kỳ Kỳ miệng lưỡi cũng sắc bén lắm, nói chuyện đâm chọt, anh cũng hét cách.
“Hô...” Lục Hạo Thành thở ra một hơi, liếc nhìn căn nhà lớn, biệt thự anh mua đều có phòng bằng kính, chỉ vì cô gái này nói, buổi tối muốn nằm dài cũng có thể ngắm sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT