Lam Hân nói, nhìn thấy Trầm Giai Kỳ vẻ mặt mỏi mệt, cô cũng đau lòng.
Giai Kỳ mỗi ngày đều phải làm nhiều việc, nhặt rau, rửa rau, rửa hải sản, đều mệt chết đi, mang thai, xương sống thất lưng đều đau nhức, cô cũng hiểu được.
“Được.”
Cố Ức Lâm cười đặt một túi đồ ăn vặt trên bàn, “Tiểu Ức, đây là anh mua đồ ăn vặt cho mọi người, người lớn trẻ nhỏ đều có, anh em Tiểu Tuần chắc là ngủ rồi.”
“Vâng!”
Lam Hân cười gật gật đầu, “Cám ơn anh hai, ba anh em chúng ngủ rất sớm.”
Ba đứa nhỏ đều rất tự giác, trên cơ bản không cần cô phải lo lắng.
Chỉ là Kỳ Kỳ hơi tùy tiện, suốt ngày bày bừa trong phòng, nếu cô và mẹ không có thời gian dọn dẹp, con bé sẽ tự thu dọn.
Cố Ức Lâm: “Vậy lần sau anh đến thăm máy đứa.”
Anh đặt đồ ăn vặt xuống, đưa Trầm Giai Kỳ quay về phòng.
Nhạc Cần Nghiên nhìn thấy bọn họ đi vào mới hỏi: “Giai Kỳ đã tha thứ cho anh cậu 2”
Lam Hân khẽ lắc đầu: “Tôi cũng hy vọng Giai Kỳ mau chóng tha thứ cho anh ấy, nhưng nhìn vẻ mặt của Giai Kỳ, cũng chưa có tha thứ.”
“Haizz!”
Lục Tư Tư thở dài, “Hiện tại bọn trẻ sao lại không biết quý trọng là gì vậy?
Nhà người khác mỗi ngày một tốt đẹp, chúng ta cũng phải tự chăm sóc chính mình.
Cũng không thể trông cậy vào. đàn ông.”
Nhạc Cần Nghiên cười nói: “Đó là bởi vì người đàn ông của chị không đáng tin cậy, đời này còn nhiều đàn ông tốt, chị không cần cam chịu, chị về nước, có lẽ có thể gặp được chân mệnh thiên tử của đời mình không biết chừng nhé.”
“Ví như, Mộc Tử Hoành, người đàn ông tốt!”
Lục Tư Tư cười đầy ẩn ý.Mộc Tử Hoành cô rất ưng ý, hận không thể bát về ở rễ.
Nhạc Cần Nghiên trừng mắt nhìn cô, “Sao có thể chứ?” .
ngôn tình hayNhạc Cần Nghiên cụp mắt, chuyện tình cảm với Ôn Lãng khiến cô mắt niềm tin với đàn ông.
Đối với Mộc Tử Hoành, cô vẫn chưa có ý nghĩ đó.
Cô hiện tại vẫn cần dốc sức xây dựng sự nghiệp, muốn cho Nhiên Nhiên bảo bối của mình, bước chân vào giới giải trí, trở thành kinh điển trong giới.
Thằng nhóc là một viên ngọc quý, từ khi ra mắt cho đến này đều được nhiều người yêu thích.Nhiên Nhiên chính là sự lựa chọn tốt nhất trong làng giải trí.
Trời sinh có năng khiếu diễn xuất, dựa vào khuôn mặt nhỏ nhắn tiến vào giới giải trí, một đường thuận lợi, nửa năm qua đều thuận buồm xuôi gió.
Hiện tại trở lại thành phố Giang phát triển, cô cũng có tin tưởng.
“Oal Thằng nhóc Ức Lâm này, mua đồ ăn vặt đều món chị thích, muốn khiến chị phát phì sao”
Lục Tư Tư thấy Nhạc Cẩn Nghiên trầm tư, cũng không tiếp tục trêu chọc, có một số việc cô cũng biết phải một vừa hai phải, không thể gấp.
Lục Hạo Thành cát điện thoại rồi nói: “Đưa số điện thoại cô nhận được, sẽ kiểm tra sau.”
TT gật gật đầu, “Được!”Hiện tại cô ta cũng chỉ có thể nghe theo.
Lục Hạo Thành: “Lam Lam, đi thôi!”
“Vâng!”
Lam Hân mỉm cười, cuối cùng cũng xử lý được phía TT, haizz, xem ra là cô đắc tội với nhiều người lắm, càng là tình huống khẩn cấp, càng là không muốn buông tha cô.
Thật ra cô vẫn lo lắng một người, Khương Tịnh Hàm, người phụ nữ này mang thù rất sâu, đã lâu rồi cô ta không hề có động tĩnh, không có nghĩa là sẽ không hành động.
TT nhìn theo bóng lưng hai người, tức giận đến mức thiếu chút nữa hộc máu, Lam Hân, thật là thủ đoạn, có thể khiến Lục Hạo Thành nghe lời.
Hai người tiến vào thang máy, Lục Hạo Thành cười hỏi: “Lam Lam, di động của em không có bản ghi âm.”
Lam Hân hơi sửng sốt, nhìn thoáng qua anh, lập tức cười gật đầu, “Sao anh biết?”
Lục Hạo Thành cười xấu xa, cúi đầu nói bên tai cô: “Bởi vì anh hiểu em.”