*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mộc Tử Hoành bỗng nhiên cảm thấy may mắn vì vừa rồi không có lắm mồm, lại không xúc động nói ra chuyện về Dịch Thiên Kỳ.

Nếu không, Lục Hạo Thành rất có thể đã trực tiếp ném anh từ tầng 25 xuống rồi.

Tật xấu lanh mồm lanh miệng này, thật sự không tốt, đối với anh mà nói, tuyệt đối là khuyết điểm.

Ngón tay thon dài của Lục Hạo Thành gõ nhẹ lên bàn làm việc, mắt hơi rũ xuống, nhìn không ra anh đang nghĩ gì, nhưng trong phòng làm việc, một cảm giác áp lực vô hình đang nhanh chóng lan tràn.

Tô Cảnh Minh cùng Mộc Tử Hoành vừa thấy, lại lâm vào trầm mặc chờ đợi, hai người nháy mắt ngoan ngoãn như thỏ.

Qua tầm hai phút, Lục Hạo Thành mới nói: “Cảnh Minh, cậu trở về trước đi, bên kia có tin tức gì, lập tức cho tôi biết.”

Tô Cảnh Minh nhanh chóng gật đầu, trong lòng đột nhiên vui mừng vì mình quản lý bất động sản, không phải làm cùng một chỗ với Lục Hạo Thành nên càng rảnh rỗi., tự do hơn.

Anh đột nhiên thấy đồng cảm với Mộc Tử Hoành cùng Âu Cảnh Nghiêu, mỗi ngày đều phải đối mặt Lục Hạo Thành. Trái tim sớm muộn gì cũng gặp vấn đề.

Tô Cảnh Minh xoay người rời đi, Mộc Tử Hoành cũng đi theo ra ngoài, nhìn thoáng qua Tô Cảnh Minh nói: “Tô Cảnh Minh, cậu còn trẻ, đừng cố chịu đựng, kiếp sau còn có hàng triệu khả năng khác. Nỗ lực lên, cậu giải quyết được chuyện của nhà họ Cố, giám đốc Lục nhất định sẽ hậu tạ cho Tô gia nhà cậu.”

Tô Cảnh Minh nghe vậy, khóe miệng co rút, Lục Hạo Thành là cái loại người biết mang ơn. người khác sao?

Tô Cảnh Minh: “Mộc Tử Hoành, lúc trước tôi nghĩ năng lực cậu không tồi, đúng là não úng nước, hiện tại đã tỉnh táo, cậu vẫn chỉ là cậu thôi, không có một chút thay đổi, vẫn là sợ Lục Hạo Thành như vậy?”

Tô Cảnh Minh thở dài một tiếng, lại tiếp tục nói: “Mộc Tử Hoành, nỗ lực lên, khi cậu bắt đầu không sợ những điều khủng khiếp, đó là sự khởi đầu của việc đánh bại cậu ta.”

Mộc Tử Hoành tái mặt, cười lạnh châm chọc: “Vừa rồi là ai ngoan ngoãn như thỏ, một câu cũng không dám nói.”

Tô Cảnh Minh bỗng nhiên đau xót, đây là loại anh em gì vậy!

Là kẻ đâm sau lưng thì có 2 Tô Cảnh Minh lòng đầy căm phẫn: ” Trong vòng một tuần, đừng tìm tôi nói chuyện.”

Mộc Tử Hoành nhìn theo anh rời đi, cười nói: “Tô Cảnh Minh, tối mai mời cậu uống rượu, ở biệt thự của Hạo Thành, cừu nướng nguyên con, đã thông báo rồi, đừng trách tôi không gọi cau.”

Tô Cảnh Minh nghe được món cừu nướng nguyên con, yết hầu chuyển động, thiếu chút chảy nước miếng.

Sự cám dỗ này quá mức trần trụi rồi, anh bị đánh bại bởi món cừu nướng nguyên con.Tô Cảnh Minh nháy mắt cảm thấy liêm sỉ của mình rơi đầy đất.

“Được!” Tô Cảnh Minh nhanh chóng đồng ý, cũng không quay đầu lại mà tiến vào thang máy, hung hăng trừng mắt nhìn Mộc Tử Hoành.

Mộc Tử Hoành cũng vẻ mặt cợt nhả nhìn anh.

Đối phó một tên tham ăn tục uống, anh vẫn có cách.

Đã tới giữa trưa, đám phóng viên đang canh gác cũng không đợi được Lục Hạo Thành cùng Lam Hân.

Lại chờ được thông báo chính thức từ tập đoàn Lục Thị.

Thông tin phơi bày trên mạng là không đúng sự thật, nhưng ai đó đã bí mật mua thủy quân(đoàn đội) để vu khống một nhà thiết kế xuất sắc. Cũng chụp màn hình tài khoản của thủy quân trên thông báo chính thức.

Về chuyện của Tiêu Nhược Huyên, cũng làm sáng tỏ, hơn nữa đoạn video Tiêu Nhược Huyên cố ý ngáng chân Lam Hân được tung lên mạng, cũng ghi chú rõ, Lam Hân không quen biết Tiêu Nhược Huyên, mà bạn trai theo như lời Tiêu Nhược Huyên là ai? Có một loạt dấu hỏi.



Mộc Tử Hoành bỗng nhiên khiếp sợ, đây đây. …… là ai chụp, đây không phải giám đốc của giải trí Hoa Chúng sao?

TẢ N2 ” Ngày hôm qua anh đi giải trí Hoa Chúng có gặp qua người đàn ông này mà? Anh ta vậy mà dùng quy tắc ngầm.

Mộc Tử Hoành đứng bật dậy, chạy đến văn phòng Âu Cảnh Nghiêu, thấy cậu ta xem kiệt tác của bản thân.

Mộc Tử Hoành vội hỏi: “Âu Cảnh Nghiêu, máy tin tức này đều là cậu đưa lên mạng sao?”

Âu Cảnh Nghiêu không nhìn anh, thản nhiên nói: “Đúng vậy, giám đốc Lục phân phó.”

Mộc Tử Hoành chỉ vào video của Tiêu Nhược Huyên hỏi: “Video này là chuyện gì xảy ra?”

Âu Cảnh Nghiêu nhìn vào vẻ mặt ngu ngốc của Mộc Tử Hoành, “Mắt mù à, đây là khách sạn do tập đoàn Lục Thị quản lý, Tiêu Nhược Huyên cùng người kia, vừa lúc đi khách sạn này. Hạo Thành đã cho người điều tra, Tiêu Nhược Huyên cùng Khương Tịnh Hàm đã gặp mặt. Tin tức về nhà họ Khương tuôn ra, Khương Tịnh Hàm cũng có phần.”

Mộc Tử Hoành: “Trời!!”

Lục Hạo Thành, quả thực là thần!

Nhưng anh cũng thật may mắn, chuyện như vậy không phải đến tay mình.Nếu không anh phải đi khách sạn ngồi chồm hỗổm cho muỗi đốt.

Mộc Tử Hoành đang nghĩ ngọïi,thì điện thoại bỗng nhiên đổ chuông, cúi đầu vừa thấy, “A…… là giám đốc giải trí Hoa Chúng, cũng chính là người cùng Tiêu Nhược Huyên vào khách sạn, anh ta gọi cho tôi làm gì?”

Âu Cảnh Nghiêu chán nản nhìn tên ngốc nào đó: “Nghe điện thoại chẳng phải sẽ biết anh ta muốn gì sao?”

Mộc Tử Hoành trừng mắt liếc tên bạn một cái: “Alo! Ai vậy?”

Âu Cảnh Nghiêu: Đồ giả tạo!

“Ò, là giám đốc Dương hả? Có việc sao?” Mộc Tử Hoành nói chuyện rất khách sáo.

“Quản lý Mộc, là như vậy, chuyện của Tiêu Nhược Huyên là hiểu lầm, cô cũng là một diễn viên hạng nhát, trước đó cũng vì một số hiểu lầm, chỉ cần giải quyết máy chuyện đó là được rồi, Ti ỦY XU hẺ TẾ Ai In c7 dù ki vệ Ki Xu An dc cô ây vân có ảnh hưởng lón đên giải trí Hoa Chúng.

Mộc Tử Hoành: “…… * Hiểu lầm, anh ta không xem tin tức sao? Còn ở đây dõng dạc nói chuyện như vậy.

Anh sẽ qua đó một thời gian, đá bay tên cặn bã này đi, để Nghiên Nghiên của mình lên làm giám đốc.

Những công ty mà bọn họ kinh doanh không thể xuất hiện mấy vấn đề như vậy, càng không thể xuất hiện quy tắc ngầm được.

Mỗi người đều có cơ hội cạnh tranh công bằng, đây là nguyên tắc làm người cơ bản nhất, cũng là nguyên tắc công bằng nhất kể từ khi họ thành lập công ty.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play