Chương 1711:

 

Lão Tô vẫn còn là chó độc thân, anh có thể đoán được, nếu chính mình cũng vân là tên chó độc thân bản thân cũng nên buồn bực .

 

Âu Cảnh Nghiêu mở lại đoạn video kia, thấy rằng hai người ở trong đó vân chưa kết thúc.

 

Anh lại phẫn nộ. đóng tắt âm thanh, đóng lại cửa số hiển thị video.

 

Lâm Dã: “Tên Hứa Cảnh Hòa này thật không bình thường.”

 

Âu Cảnh Nghiêu: “Thời gian dài như vậy, cậu lại còn nói không bình thường?”

 

Lâm Dã. mang vẻ mặt nghỉ hoặc: “Thật sự, nửa giò đã là rất lợi hại rồi, tuy nhiên mỗi lần hắn tiếp cận lại hơn một giờ, chuyện này thật sự không bình thường, hơn nữa hắn còn có chút sở thích đặc biệt, chẳng hạn như việc dày vò có An An, Cố An An cũng rât hưởng thụ.

 

Còn nữa,tôi nhìn thầy trong đoạn ghi hình hắn có bí mật uỗng một thứ thuốc màu trắng gì đó, uống ngay trước khi họ “làm việc”.

 

Âu Cảnh Nghiêu vừa nghe lời này, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Những. chuyện ghệ tởm như vậy thì đừng nói cho tôi biệt, còn nữa, nhanh chóng giải quyết hai người này đi, tôi không muôn lại phải nhìn thây hai người này nữa, tôi sợ lúc án cơm cũng phải nôn ra mắt .”

 

Khuôn mặt tuần tú của Âu Cảnh Nghiêu đây vẻ chán ghét, người phụ nữ Cô An An này, anh liệc mặt một cái cũng không muốn nhìn qua.

 

Lâm Dã cười cười: “Biết biết, cả hai chúng ta đều cảm thấy ghê tởm , nhưng chuyện này không thể một hai , ngày là có thê giải quyết được, chúng ta điêu tra đã lâu như vậy, cũng không thê kiếm củi ba năm thiều một giờ được.

 

Chỉ cân có được chứng cứ xác thực, đem hai người bọn họ đưa ra tòa, mọi chuyện sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều, cậu muốn thấy cũng không thấy được bọn họ , ánh mát cũng có thê sạch sẽ rôi.”

 

Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu, ánh mắt vẫn âm lãnh nhìn thoáng qua ngoài cửa số, A Thành, hy vọng trực giác của Lam Lam là đúng, cậu vẫn đang sống ở trên thế giới này .

 

Lâm Dã muốn hút thuốc, chỉ có thể chạy vào phòng vệ sinh để hút.

 

Âu Cảnh Nghiêu rất chán ghét mùi khói thuôc.

 

Những điều này Lâm Dã đều biết rõ không dám hút thuốc ở trước mặt Âu Cảnh Nghiêu, chỉ có thê chịu thiệt thòi chạy vào phòng vệ sinh.

 

Lại qua nửa giờ nữa, Âu Cảnh Nghiêu bảo Lâm Dã nhìn băng ghi hình lại lần nữa.

 

Lâm Dã có chút bát đắc dĩ, cười nói: “Đã dừng lại rồi.”

 

Anh nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay: “Suốt một giờ liền, ha ha.”

 

Lâm Dã có chút không thể tin cười cười: “Hứa Cảnh Hòa thật sự đáng sợ.”

 

Âu Cảnh Nghiêu: “Là rất ghê tởm .”

 

Lm Dã. ” Được rồi, thế giới của Âu Cảnh Nghiêu , anh vẫn không hiểu nồi.

 

Lâm Dã nhìn thây hai người trong video xong việc cũng không ngủ say, cả hai đều đã mặc quần áo, Cố An An đuối sức ngôi vào lòng Hứa Cảnh Hòa , mặt mày mông lung, nhìn có vẻ mệt chết đi được.

 

Lâm Dã nói: “Nêu không phải vì câu nói cuôi cùng kia của Hứa Cảnh Hòa, hai chúng ta cũng không phải ngôi ở đây một giờ đồng hô.

 

Tuy nhiên hiện tại bụng tôi rất đói.”

 

Âu Cảnh Nghiêu: “Tôi ăn không vô.”

 

Lâm Dã: “Trong lòng cậu đúng là có vấn đề, không phải chỉ cân cậu không thèm nghĩ nữa thì sẽ không cảm thây được buôn nôn hay sao ?”

 

Âu Cảnh Nghiêu trừng mát nhìn qua tên bạn một cái “Câm miệng đi, cân thận nghe bọn chúng đang nói cái gì, lưu lại đoạn video này, tất cả đều là chứng cứ.”

 

Lâm Dã nhìn hai người trong đoạn ghi hình: “Không phải tôi đang xem đây sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play