Lục Hạo Thành vừa nghe cậu muốn uông nước, lại đặt cậu lên giường.
Đứng dậy rót nước cho cậu uống, sau khi uông một ly nước âm, Lam Tử Nhiên lại mơ mơ: màng màng ngủ thiếp đi, nhưng lại ngủ không yên, trong miệng lại kêu mẹ.
Lục Hạo Thành nhát thời, không biết phải làm gì, đứa nhỏ này, bị bệnh luôn tìm mẹ sao?
“Nhiên Nhiên, ta là cha đây, ta con đưa con đến bệnh viện được không?”
Lục Hạo Thành nhẹ giọng nói bên tai con trai.
Lam Tử Nhiên lại dùng sức mở mắt nhìn anh một cái, lân này cậu thấy rõ người bên giường là cha, “câu ây khẽ lắc đâu, con buôn ngủ, con muôn mẹ.
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, đáy lòng không vui vẻ mấy: “Nhiên Nhiên, ngoan, cha đi cùng con vậy, chân mẹ con không tiện. “
Lạm Tử Nhiên chớp chớp mắt, trong cổ họng nóng bỏng đau đớn, toàn thân không có sức lực.
“Cha, cho con uống một ít thuốc hạ sốt là được rồi, không cần đến bệnh viện đâu.” Lam Tử Nhiên nói Xong, lại nhằm mắt mơ mơ màng màng ngủ.
Lục Hạo Thành nhìn cậu mơ màng, cũng. không đi lấy thuốc hạ sót, trực tiệp ôm lây cậu, đưa cậu đến bệnh viện vào phòng cấp cứu.
Ngày hôm sau Lam Hận thức dậy, nhìn bên cạnh trống rỗng.
(8 cho rằng Lục Hạo Thành đi làm.
Đang muốn rời giường, Lục Hạo Thành mặc áo ngủ đây cửa đi vào, vẻ mặt tiêu tụy.
Lam Hân sửng sốt, “A Thành, em còn tưởng anh đi làm. “
Lục Hạo Thành đến bên cạnh cô nằm xuống, ôm cô: “Lam Lam, em nói đúng, Nhiên Nhiên lại bị bệnh, anh vừa đưa nó đến bệnh viện trở về, anh ngủ một lát. “
Lam Hân nghe xong, đáy lòng sốt ruột: “Tối qua sao anh không đánh thức em dậy chứ? Nhiên Nhiên bây giò tốt hơn chưa? “
Lục Hạo Thành kê sát cô, thập giọng nói: “Lam Lam, Nhiên Nhiên đã tốt hơn rất nhiều, sốt đã hạ, hiện tại mẹ đang chăm sóc nó, cơ thể em cũng không tốt, không cần lo lắng. “
Hóa ra, chăm sóc đứa trẻ rất mệt mỏi, đặc biệt là khi đứa trẻ bị bệnh, tối qua anh có kinh nghiệm sâu sắc khi đưa đứa bé đến bệnh viện rồi, một mình đi đăng ký, đứa bé nắm chặt quân áo. .
Đam Mỹ H Văncủa anh muốn mẹ, nhìn ánh mắt bát lực của con trai, anh càng thương vợ, càng bắt lực đau lòng, anh thật sự muốn đi vào trong lòng bọn nhỏ.
Trước kia khi ba anh em bị bệnh, Lam Lam đều phải vất vả như vậy.
So với mỗi ngày anh đều chờ đọi, Lam Lam so với anh càng khó khăn hơn nhiêu.
ni lúc trước em nhất định rất vất Lục Hạo Thành mở mắt nhìn cô, l “mặt đau lòng.
Lam Hân bất đặc dĩ nói: ““Đều nói, Nhiên Nhiên bình thường không ăn như vậy, ăn một lân sẽ bị bệnh, THï!
hết lần này tới lần khác không nghe, tối hôm qua chịu tội đi, ba THỊ! em bọn nó bị bệnh đều rất dính vào em.
“Vâng! Nhiên Nhiên vấn luôn la hét muôn mẹ, anh trong mắt y tá và bác sĩ nhường như là kẻ bắt cóc. “Lục Hạo Thành có chút âm ức, không phải nói, con trai đều thích đi theo cha sao?
Cuộc sống của một người, thực sự sẽ trải qua tât cả các chuyện.
Lam Hân vẻ mặt bắt đắc dĩ, tối hôm qua cô ngủ rất nặng.
“Anh nên đánh thức em dậy.”
Lục Hạo Thành: “anh một mình có thể ứng phó, anh nghĩ đến lúc ba anh em bọn họ bị bệnh, em cũng vất vả như Vậy, anh rất đau lòng. “Lục Hạo Thành hôn lên trán cô một cái, ôm chặt cô.
Sự vĩ đại của mẹ là điều vĩ đại nhất trên thế giới này.