Lam Hân nhìn anh cười cười, “Ngày mai em muốn đi khách sạn Thái Cẩm gặp cô Hạ Thù, em tự mình đem váy cưới qua đó, người khác đưa qua em không yên tâm, lúc trước Tiết Tịnh một mực hỏi thăm nơi để của váy cưới cô Hạ Thù.

Về sau váy cưới bị em thay đổi, cho nên, Tiết Tịnh chụp được váy cưới, là em đã chuẩn bị trước, hiện tại trên người mẫu váy cưới, cũng không phải là váy cưới của cô Hạ Thù.

Nhựng, em cũng sẽ để Phi Phi đem chiêc váy cưới đó, sau khi dùng hộp quà đóng gói, sau đó đưa ra ngoài, như vậy, sẽ tạo thành một loại ảo ảnh cho Tiêt Tịnh và Bùi Dao Thanh.

Em muốn xem bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì, đến lúc CÔ Hạ Thù kết hôn liền biết ngay thôi. “

Đến lúc đó, cô rất muốn nhìn xem, biêu cảm khiếp sơ của Bùi Dao Thanh sẽ như thế nào.

Cô nói không sai, Bùi Dao Thanh chính xác là một người rất ghi thù.

Mục đích của Bùi Dao Thanh rất đơn giản, chính là hủy hoại cô, cho dù cô chịu thiệt thòi quá nhiều, cho nên mỗi một chuyện của cô làm đều rất cần thận.

Ánh mắt Lục Hạo Thành thâm sâu vài phần, vẻ mặt lãnh khốc, giọng điệu trầm trầm: “Nói như vậy, Tiết Tịnh hiện tại là người của Bùi Dao Thanh.”

Lam Hân cười nhìn anh, ý cười sáng.

lạn, vẻ mặt vui tươi “Cho nên, bây giờ anh mới biết sao?”

Lục Hạo Thành nhanh chóng đưa tay véo hai má phần nộn của cô: “Nha đầu ngốc, em không nói cho anh biết, làm sao anh biết gi CHÚ -2- “Ha ha” Lam Hân cười đến vẻ mặt ngọt ngào, dựa vào lòng anh.

“Chồng, có anh thật hạnh phúc.”

Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, cả người đệu ngần người một chút, một nh khổ nhiều năm như vậy, chính là vì có thê nghe<được những lời này của cô.

Lục Hạo Thành nhanh chóng hôn lên cánh môi cô một cái, đêm như vậy hẳn là nóng bỏng, nhiệt tình bắn ra bón phía, nhưng trong bụng cô đã có tiêu bảo bồi, anh chỉ có thể nhịn.

“Lam Lam, anh có em, mới càng hạnh phúc hơn.”

“Vâng”

Lam Hân cười đến vẻ mặt ngọt ngào, cô thật sự yêu anh.

Ngữ khí Lục Hạo Thành ôn nhu mở miệng “Lam Lam, đã từng em cho anh chìa khóa hạnh phúc, bây giờ, trái tim anh, đều là em.

“Ha ha” Lam Hân vươn hai tay ôm lây eo anh, tựa vào trong lòng anh, lăng lặng nghe tim anh đập, đêu cảm thây rât hạnh phúc.

“Lục Hạo Thành, chúng ta nhất định phải cùng nhau hạnh phúc cả đời.”

Lục Hạo Thành cúi đầu nhìn cô, hơi nhắm mắt lại, cọ cọ hai má mềm mại của cô: “Lam Lam, anh dùng cả đời chờ em, là chuyện xa xỉ nhật cả đời Lục Hạo Thành này, bây giờ chúng ta là thời gian mêm mại vô cùng phôn hoa, chúng ta, phần còn lại của cuộc đời cũng sẽ rất hạnh phúc. “

“Vâng”

Lam Hân cười đáp một tiếng, đêm này, là một đêm không có mộng.

Lục Hạo Thành lại một đêm ác mộng không ngừng.

Anh mơ thấy Lam Hân rơi xuống nước, anh muốn bắt được cô, nhưng thế nào cũng không bắt được.

Anh ở trên bờ, nhìn Lam Hân dần dần chìm Xuông nước, mà mình không có sức lực cứu cô, loại cảm giác bắt lực này, khiến anh sông không bằng chết.

“Lam Lam” Lục Hạo Thành kêu to một tiếng, ngồi dậy.

Anh đồ mồ hôi và nhìn vào căn phòng, trời đã sáng.

“Cha, cha gặp ác mộng sao?”

Kỳ Kỳ đây cửa vào.

Lục Hạo Thành nhìn con gái, lau mồ hôi trên trán, anFrchính xác là đang gặp ác mộng.

Nhìn thoáng qua bên cạnh, Lam Lam không ở bên cạnh anh.

Anh nhanh chóng hỏi, “Kỳ Kỳ, mẹ con đâu.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play