“Hứa Mộ Thanh.”

Âm thanh bén nhọn truyền vào lỗ tai Mộ Thanh cùng Lam Hân.

Mộ Thanh cùng Lam Hân đồng thời nhìn về phía có tiếng gọi.

Nhìn thấy là Tần Ninh Trăn, sắc mặt của Mộ Thanh đột nhiên thay đổi, trở nên cực kỳ khó coi, đáy mắt vôn ôn hòa kia, đột nhiên bốc lên lửa giận ngút trời.

Tân Ninh Trăn cũng thong dong bước thêm hai ba bước tới trước mặt Mộ Thanh ra giọng cảnh cáo: “Hứa Mộ Thanh, cô làm sao lại dám xuât hiện trước mặt tôi, làm sao cô dám…?”

“Tôi vì cái gì mà không dám?”

Giọng điệu Mộ Thanh bình tĩnh hỏi, đen, tóc được tỉ mỉ chăm sóc ở thẩm mỹ viện, cả người toát lên vẻ ung dung, duyên dáng và quý phái, so với bà ta thì càng cao quý, thanh lịch hơn.

Nhìn thây Hứa Mộ Thanh đang cùng Lam Hân định lên xe, bà ta nhìn liệc qua đường lúc này đang trống xe, liền tức tốc chạy vọt qua.

“Hứa Mộ Thanh.”

Âm thanh bén nhọn truyền vào lỗ tai Mộ Thanh cùng Lam Hân.

Mộ Thanh cùng Lam Hân đồng thời nhìn về phía cỏ tiếng gọi.

Nhìn thấy là Tần Ninh Trăn, sắc mặt của Mộ Thanh đột nhiên thay đổi, trở nên cực kỳ khó coi, đáy mắt vốn ôn hòa kia, đột nhiên bốc lên lửa giận ngút trời.

Tần Ninh Trăn cũng thong dong bước thêm hai ba bước tới trước mặt Mộ Thanh ra giọng cảnh cáo: “Hứa Mộ Thanh, cô làm sao lại dám xuất hiện trước mặt tôi, làm sao cô dám… 2”

“Tôi vì cái gì mà không dám?”

Giọng điệu Mộ Thanh bình tĩnh hỏi, ngay tại lúc giọng nói chanh chua của Tần Ninh Trăn phát ra, lòng căm thù của bà đã hoàn toàn bị áp chế, hiện tại người phụ nữ này vôn không còn có thê uy hiếp đến mình được nữa.

Từ sau khi bà quyêt định trở vê, đáy lòng cũng đã lường trước được, một ngày nào đó, bà sẽ phải đối mặt với Tân Ninh Trăn, cũng là vì ngày này, bà đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý.

Tần Ninh Trăn híp mắt, ngắng cao đầu, khóe miệng gọi lên tia cười lạnh, dáng vẻ vô cùng ngạo mạn, Đứng chung một chỗ, so ra Mộ Thanh lại cao hơn bà ta một chút, khiến khí thế của bà ta lại yêu đi vài phần.

Mà khí chất của Mộ Thanh cũng nằm trên cơ Tần Ninh Trăn, lúc này nhìn thấy Tần Ninh Trăn kia mạng vẻ mặt ác độc lại tràn ngập tính kê, người này đứng ở trước mặt Mộ Thanh chẳng khác gì một tên hề đang nhảy nhót mua vui.

” Tần Ninh Trăn cười lạnh nhìn qua đối phương, nhìn thấy chiếc xe sang bên cạnh Mộ Thanh ánh mắt lại thâm trầm hơn vài phần, “Hứa Mộ Thạnh, hiện tại cô cũng sống không tồi chút nào nhỉ?

Cũng biết lái xe sang cơ đấy?”

Đáy mắt Tần Ninh Trăn là sự ghen tị che dấu không được.

Lam Hân cùng Mộ Thanh đều nhìn ra được vẻ mặt đó.

Lam Hân nói: “Như thế nào?

Bà còn muốn dùng sự an nguy của A Thành và chị Tư Tư ra đề uy hiếp mẹ tôi sao?

Hai mươi mây năm qua, bà chiếm lấy tất cả mọi thứ của mẹ tôi, hưởng thụ mọi vinh hoa phú quý vôn dĩ cũng thuộc về bà ây, bà còn dám xuât hiện ở trước mặt mẹ tôi nữa sao?

Hơn nữa còn cứ xuất hiện mà không hê báo trước như vậy nữa chứ, làm sao mà bà dám được nhỉ?”

Lam Hân lây mây lời vừa rôi của Tân Ninh Trăn phản bác bà ta đên nghẹn họng, cô đã từng gặp qua nhiều người không biệt xâu hồ nhưng chưa bao giờ gặp qua loại người nào không biết xáu hỗ đến vậy.

“Lam Hân, mày câm miệng cho tao, mày là cái thá gì vậy, cũng dám như đứng đây mà mở miệng nói chuyện với tao”

Gân xanh trên trán Tần Ninh Trăn cũng tức giận mà nôi lên, vẻ mặt bà ta khinh thường nhìn qua Lam Hân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play