Lục Hạo Thành oan ức nói: “Hôn anh một chút, anh mới đi.”

“Hah3 cac ” Lam Hân cười khẽ, “Có phải trả tiền tip Lục Hạo Thành vừa nghe, đôi mắt đen láy léo lên tia sáng chói mắt “Chỉ cần Lam Lam nhà chúng ta mỗi ngày đều muốn ghé chơi, thì tiền típ em tự tính toán.”

°H3 Han: số ” Vẻ mặt Lam Hân rạng rỡ “Vậy, buỏi tối em lại ghé chơi, hiện tại chúng ta trở về đi.”

Lục Hạo Thành vừa nghe liền bĩu môi, anh nghĩ buỏi tối nay cũng là buổi tối, hiện tại là hiện tại, tuy nhiên cũng rất hiếm khi thấy cô chủ động được một lần.

Nhưng mà hiện tại, cô tuyệt đối sẽ không làm như vậy nữa.

Anh dắt tay cô, cười với vẻ mặt dịu dàng như phát sáng “Đi thôi, về nhà đi.”

Về nhà anh sẽ lại nhắc nhở cô, cũng đừng quên lời vừa mới nói.

Hai người tay trong tay, dưới ánh đèn đường, bóng lưng cả hai kéo dài, bóng dáng của tình yêu khiến cho hạnh phúc không chỉ là hy vọng xa vời, trong không khí tựa hồ cũng tỏa ra hương vị ngọt ngào, mỗi một bước chân, tựa như chuyển động của những nốt nhạc hạnh phúc đang xen với những điều cảm động và ấm áp chân thành nhát.

Lam Hân là một người phụ nữ hiểu biết, biết hạnh phúc đang tiền đến, cũng sẽ không cự tuyệt mà sẽ đón nhận nó.

Ngày hôm sau, Bùi Dao Tinh một đêm không ngủ, sáng sớm đã đi tới công ty.

Đối với bà ta hiện tại mà nói, chút tình yêu còn lại đã trên đà tàn lụi.

Bà ta vốn tưởng rằng tình yêu giữ mình và chồng là tình yêu trong lúc hoạn nạn, nhưng cuối cùng vẫn bị thua trong tay người phụ nữ Lý Nghệ Na kia.

Hiện tại, bà ta chỉ thầm mang giữ vững được sự nghiệp đang có của mình.

Lần trước bởi vì chuyện thiết kế của Lam Hân, hiện tại trên mạng vẫn đang hướng về bà ta mắng xôi xả.

Bùi Dao Tinh vừa đến công ty, nhìn thấy Cố An An cũng đến đây, bà ta mở miệng liền hỏi: “An An, cô có biết mẹ của Lam Hân là ai không?”

Cố An An có chút nghi hoặc nhìn qua bà ta, “Cô giáo muốn biết mẹ cô ta là ai?

Là đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”

Bùi Dao Tinh hơi nhíu mi, bộ móng tay đỏ tươi khẽ bầu chặt vào bàn làm việc, nhưng tối hôm qua bà ta có nghe được Lam Hân nói bánh chẻo là do mẹ mình làm.

Mẹ của Lam Hân?

Lam Hân không phải là con gái nuôi mà nhà họ Khương thu nhận sao?

Như thế nào sẽ có thêm một người mẹ mẹ?

Cố An An nhìn thấy vẻ mặt đối phương có chút không đúng, liền truy hỏi nói: “Cô à, cô cùng với mẹ của Lam Hân đã gặp mặt sao?”

Bùi Dao Tỉnh nhíu mi nhìn qua cô ta, giọng điệu cũng không tốt: “Ta cũng không biết mẹ cô ta là ai, sao có thể cùng mẹ cô ta gặp mặt chứ?

Tuy nhiên chuyện mẹ của Lam Hân là ai, ta cũng thật sự thấy tò mò.”

Cố An An cũng nhíu mày suy ngẫm, cô ta cũng vẫn biết Lam Hân có một người mẹ, không phải Đào Mộng Di, cũng không phải mẹ Có.

Toàn lực chú ý của cô ta đều đặt trên người Lam Hân, đều đã quên mắt tìm hiểu người mẹ hiện tại của Lam Hân là ai?

Cô ta nhìn Bùi Dao Tinh nói: “Cô giáo, lát nữa em sẽ bảo Lục Hạo Khải điều tra xem là ai.”

“Được!”

Bùi Dao Tỉnh gật gật đầu “Đi thôi, chúng ta đi họp, mùa tới đây, chúng ta nhất định phải đạt kết quả thành công, nâng cao doanh số thì chúng ta mới có thể tiếp tục ở lại công ty này.

“Vâng!”

Cố An An gật gật đầu, vừa đi vừa lấy ra di động gửi tin nhắn qua cho Lục Hạo Khải.

Lục Hạo Khải cũng vừa có một cuộc họp xong, chuyện cần xử lý mấy ngày nay khiến cho hắn phải sứt đầu mẻ trán, nhìn thấy tin nhắn Cố An An gửi đến, hắn liền không thèm để ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play