Cũng giống như các con, con có những thứ này khi mới sinh ra nhưng đã muộn vài năm mẹ con mới đưa con về Lục gia. Giờ chỉ còn cách khiến tất cả những bất động sản này đều được chuyển nhượng dưới tên của con. Chỉ cần có thể chuyển nhượng được hét, lúc đó cha con tỉnh lại sẽ tức tưởi mà chết. “

Luc Hạo Khải chau mày,” Mẹ, thật ra mẹ không cần phải làm vậy đâu, cha luôn nghe lời mẹ mà.” Giờ cha đã trở thành quả bom hẹn giờ của họ. Chỉ cần cha tỉnh dậy là cả hắn và mẹ đều xong đời.

Điều quan trọng nhát là hắn vẫn chưa tìm được cha mình đang nằm ở bệnh viện nào.

Lục Hạo Thành giấu cha đi rồi.

Tần Ninh Trân đột nhiên tức giận nói: “Tiểu Khải, đừng nói những chuyện vô dụng này, con lập tức tỉnh táo lại tinh thần cho ta, lúc còn sống không được để mình khổ sở, chỉ có ăn thịt trong bát thì thiết thực hơn, hãy điều hành công ty thật tốt cho ta. Bây giờ quyền quản lý nằm trong tay chúng ta, rất nhiều chuyện chúng ta nói là tính.”

Lục Hạo Khải lặng lẽ thở dài và gật đầu.

Lam Hân và Ninh Phi Phi đến thẳng nhà máy của công ty.

Sau khi hai người đỗ xe xong, Lam Hân nhìn Ninh Phi Phi cười nói: “Phi Phi, cô vào trước đi, tôi đi vệ sinh, tôi sẽ qua ngay.”

Ninh Phi Phi cười nói: “Được, Giám đốc Lam, Tiết Tịnh chắc là bọn họ đã tới rồi, tôi đi lên tìm bọn họ. “

* Được! “Lam Hân cười đi về phía phòng vệ sinh.

Vừa đi vào phòng vệ sinh, vừa định đi ra thì nghe thấy tiếng bước chân đi vào, Lam Hân không quan tâm, đang định mở cửa đi ra ngoài thì nghe thấy tiếng người kia truyền đến.Cô dừng lại một lần nữa.

“Cô Bùi, cô có thể yên tâm váy cưới của cô Hạ Thù hôm nay, đã là quá trình cuối cùng, đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ tìm cách chụp ảnh để gởi lại cho cô, hy vọng sẽ có ích cho cô. Tuy nhiên, theo quan sát của tôi, Lam Hân rất thận trọng, tất cả các bước đều do cô ta thực hiện một mình trong studio, tôi sẽ tìm cách vào phòng làm việc, chụp lại váy cưới để gửi cho cô.”

Lam Hân nghe thấy điều này, hơi ngạc nhiên, là giọng nói của Tiết Tịnh, cô Bùi, lẽ nào là Bùi Dao Thanh?

Lam Hân nín thở và không cho phép mình bị phát hiện.

“Cô Bùi, cô yên tâm, hôm nay tôi sẽ tìm cách để xem váy.

cưới, hôm nay là cơ hội cuối cùng.”

“Được được được, cô Bùi, cô chờ đợi tin tốt của tôi.

Nhưng sau chuyện, vẫn xin cô Bùi sắp xếp công việc của tôi một chút.”

“Ừm ừm! Cô Bùi là một nhà thiết kế cao cấp, tôi tin tưởng cô Bùi.”

Sau khi Tiết Tịnh nói xong, thì tắt điện thoại, nhìn vào phòng vệ sinh, sau khi xác nhận không có ai, sau đó quay đi.

Sau khi Lam Hân nghe tiếng bước chân đi xa thì mới bước ra.

Cô liếc nhìn cửa phòng vệ sinh, thiết kế tốt như vậy, cô thường nghe thấy những bí mật.

Tiết Tịnh phản bội tập đoàn Lục Thị, để dựa vào Bùi Dao Thanh sao?

Lam Hân cười lạnh lùng, vì chiếc váy cưới lần này của cô Hạ, cô ta không thể chờ đợi rồi sao?

Là vàng sẽ phát sáng, nều không có khả năng thì ở công ty lớn cũng vô ích, sẽ luôn luôn là một hòn đá không bao giờ phát sáng.

Xã hội, nó thực sự có thể thay đổi con người.

Lam Hân không trực tiếp đến studio riêng mà đến tổ váy cưới, nếu như Tiết Tịnh đã muốn chụp váy cưới của cô Hạ Thù, thì cô sẽ để Tiết Tịnh chụp cho đã.

Cô muốn xem xem, Bùi Dao Thanh muốn làm gì?

Lam Hân chọn bộ váy cưới cao cấp, tự tay gói lại và mang về văn phòng.

Cô đóng cửa, nhìn vào chiếc váy cưới của cô Hạ Thù, cô mỉm cười hạnh phúc, đây là công việc tự hào của cô, đây là đầu tiên của cuộc đời cô làm riêng như vậy, cô sẽ không để nó xảy ra chuyện đâu.

Lam Hân bỏ váy cưới xuống, lấy kim cương trên bàn, khâu chúng lên, nhìn thành phẩm, cô luôn mang theo một nụ cười hạnh phúc.

Đến khoảng năm giờ, cô cuối cùng đã hoàn thành tất cả các khâu sản xuất, cô cởi váy cưới xuống, đặt nó trong hộp quà đã chuẩn bị sẵn, sau đó đặt chiếc váy cưới cô đã mang theo lên mô hình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play