Lam Hân nghe được một câu cuối cùng của anh, bị nghẹn một chút, hai văn phòng ở đối diện nhau, còn cần anh phải đến đón cô sao?

“Oa! Quản lý Lam, giám đốc Lục đối với cô cũng thật tốt!”

Ninh Phi Phi ở một bên, mang vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nhìn cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Hân đỏ lên, đôi mắt như sao trời không tự chủ được toát lên vẻ kiêu ngạo.

Ninh Phi Phi còn nói: “Quản lý Lam, cô cũng thật keo kiệt, giám đốc Lục giàu có như vậy, vì cái gì cô phải tiết kiệm đến vậy chứ?”

Cô có chút khó hiểu, người nghèo tiết kiệm tiền, đó là vì cuộc sống, người giống như Lục Hạo Thành đây, tiền nhiều đến mức cả đời cũng xài không hết, vì sao còn muốn tiết kiệm tiền cho anh ấy chứ?

Lam Hân cũng không so đo cô nàng nói cô keo kiệt, chuyện cô keo kiệt cũng không phải gần đây mới thế, “Phi Phi, có thể kiếm tiền là tài năng, còn tiết kiệm là một đức tính tốt, số tiền tiết kiệm cũng có thể dùng để trợ giúp những người gặp khó khăn, người cần được giúp đỡ trên thế giới này nhiều lắm.”

Tiết kiệm được tiền có rất nhiều ích lợi, những khi mình cần tiền gấp thì đã có một khoản rồi, khi người khác cần mình giúp đỡ chuyện tiền nong, mình giúp được thì bản thân cũng thấy vui vẻ.

Ninh Phi Phi vừa nghe, cũng cảm thấy có đạo lý “Quản lý Lam, trong thế giới xô bồ này, e rằng chỉ có cô có mấy suy nghĩ như vậy, có người chỉ vì khoe khoang mà dường như: muôn mua hêt tât cả đô trong trung tâm thương mại, dường như chỉ sợ mọi người trên thế giới không biết mình giàu có đến thế nào vậy?”

Lam Hân cười nói: “Phi Phi, lúc có tiền, cũng phải biết tiết kiệm tiền, tiền nhỏ không tiết kiệm thì túi trống rỗng, tiết kiệm cũng chính là kiếm tiền.”

“Haha…… ” Ninh Phi Phi lần đầu tiên nghe được những lời này, cũng cảm tháy rất có đạo lý “Quản lý Lam, tôi cũng muốn kết hôn với người giàu có. “Cô nàng đột nhiên cười nói.

Lam Hân vừa nghe lời này, ánh mắt lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn của đối phương, “Phi Phi, Âu Cảnh Nghiêu thế nào?Nhà anh ấy cũng rất có tiền.”

Ninhi:EhEP°RI2. s5 = THanNgv. – Quản lý Lam, thư ký Âu quả thực rất xuất sắc, nhưng người như vậy tôi trèo cao không dậy nồi.

Trong thế giới của mấy người giàu có, cưới bà xã đều cần phải môn đăng hộ đối, tôi cái gì cũng đều không có, nào có ý nghĩ dám trèo cao.”

Tuy rằng mỗi lần cô nhìn thấy Âu Cảnh Nghiêu cũng đỏ mặt là tim đập loạn nhịp như trước, nhưng những chuyện khác cô thật sự không dám nghĩ đến.

Lam Hân vừa nghe lời này thì có chút bát đắc dĩ, “Phi Phi, loại chuyện này phải dựa vào duyên phận, trên con đường tình yêu, trăm núi nghìn sông cũng ngăn không được, cô cứ chờ đợi duyên phận của mình đi.”

Ninh Phi Phi bỗng nhiên cười nói “Quản lý Lam, để tôi mượn lời nói tốt đẹp của cô, tôi cũng có thể tìm được một người đối xử thật lòng với mình, không cầu người đó giàu có, chỉ cần đối xử với tôi chân thành là tốt rồi.”

Lam Hân nói: “Sẽ vậy, việc này từ từ sẽ đến, không thể vội vàng.

Phi Phi, hôm nay chúng ta còn phải đi một chuyến qua nhà máy, chúng ta ăn cơm trưa xong thì sẽ đi.”

“Quản lý Lam, tôi đã biết, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại tới báo với nhà máy.”

Ninh Phi Phi cười nói.

“Được!”

Lam Hân lại cúi đầu làm việc.

Đã tới thời gian hẹn trước với Lục Hạo Thành, Lam Hân cũng không hề nhớ ra, mãi đến khi thấy Lục Hạo Thành qua đây đón mình, cô mới phản ứng lại.

“Giám đốc Lục.”

Ninh Phi Phi cười chào hỏi.

Lục Hạo Thành gật gật đầu, đặt một túi giấy trên bàn làm việc của Ninh Phi Phi “Trợ lý Ninh, cái này cô ăn đi.”

Ninh Phi Phi có chút thụ sủng nhược kinh (được ưu đãi mà kinh sợ) nhìn qua anh, vừa nhìn tới là đồ ăn của nhà hàng Giang Thị, cô vội nuốt một ngụm nước miếng.

Ông xã không nghe lời thế này, quản lý Lam còn không biết có bực bội lắm không?

“Cảm ơn…… Cảm ơn giám đốc Lục.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play