Hai người bốn mắt giao nhau, phát ra thứ ánh sáng rực rỡ, kiêu ngạo, sâu lắng, như một tia lửa vô hình đang lóe lên trong không khí, cháy sáng lắp ba lắp bắp.

Những cuộc gặp gỡ giữa tình địch, càng thêm tức giận! Bầu không khí bỗng trở nên kì lạ trong phút chốc! Lục Hạo Thành rút lại tay trước, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía Lam Hân bên cạnh, cười nhẹ nhàng hỏi: “Lam Lam, xem ra quan hệ của cô và Lạc tổng không tồi, quen nhau lâu rồi sao?”

.

Giọng điệu của anh rất nhẹ nhàng, nhường như anh với Lam Hân gần gũi hơn là Lam Hân và Lạc Cẩn Hi, và càng thân mật hơn.

Ánh mắt của Lam Hân đen thẳm, ánh sáng trong xanh, không có tạp chất nhìn Lục Hạo Thành.

Lục Hạo Thành này tại sao lại trở nên kỳ lạ như vậy? Lam Hân nhìn có vẻ điểm tĩnh nhưng nhạy cảm, trong lòng lại có trạng thái phòng bị.

Lạc Cẩn Hi tỏ ra vô cùng tức giận trước những động tác thân mật của Lục Hạo Thành và giọng điệu của cặp đôi, ánh mắt của anh lướt qua khuôn mặt bé nhỏ của Lam Hân, rồi nhìn về phía Lục Hạo Thành.

Giọng điệu thâm tình nói trước mặt Lam Hân: “Lục tổng, tôi và Lam Lam quen nhau lâu rồi, Lam Lam là bạn gái của tôi!”

.

Một câu nói của Cần Hi nhưng lại khiến sắc mặt của Lam Hân và Lục Hạo Thành thay đổi rất nhiều.

Khác biệt là, Lam Hân bàng hoàng khi chứng kiến cảnh Cẩn Hi nói câu đó.

Trong khi đó khuôn mặt của Lục Hạo Thành giận dữ và lạnh lùng.

Sự xuất hiện của anh, đến mức khiến cho Lạc Cản Hi vẫn luôn nhẫn nhịn nói ra câu nói đó.

Bỗng nhiên Lục Hạo Thành cảm thấy cách hành xử của mình ngày hôm nay có chút bốc đồng, sự kích động của anh, đã thành toàn cho Lạc Cẩn Hi.

Nhưng không còn cách nào khác, hôm nay anh biết được người phụ nữ này là mẹ của con trai anh, và có thế là Lam Lam của anh, anh bá đạo cho rằng cô không thể nói chuyện với bất kỳ người đàn ông nào khác.

Lạc Cẩn Hi nhìn sắc mặt của Lục Hạo Thành, trong lòng hiện rõ cảm giác báo thù sung sướng, chẳng có ai? Có thể cướp Lam Lam từ anh ấy.

Mặc dù không gần gũi với phụ nữ nhưng Lục Hạo Thành bất ngờ nói chuyện thân mật với Lam Lam.

Nếu như là sự hiểu biết, thì đều có thể nhận ra Lam Lam là một viên ngọc sáng rực rỡ mà ai cũng muốn đoạt lấy.

Cần Hi cười: “Lục tổng, bạn gái tôi dễ xấu hổ lắm”

.

Nói xong, anh có ý nhìn vào khoảng cách giữa hai người họ.

Nhưng trong lòng lại rất giận dữ, Lục Hạo Thành này đối với Lam Lam, không phải là nhất thời có hứng thú.

Lam Hân nhìn Cẩn Hi lần nữa, nhưng vẻ mặt của Cẩn Hi tươi cười và đang tập trung nhìn vào Lục Hạo Thành.

Có cảm giác Lục Hạo Thành không tránh ra thì không được yên ổn.

Vẻ đẹp của Cần Hi nếu so sánh với Lục Hạo Thành, thì không bao giờ thất bại trước sự lạnh lùng và kiêu ngạo của anh.

Không khí dường như hơi cứng nhắc, ngay cả Âu Cảnh Nghiêu đang ngồi bên cạnh, trong lòng cũng cảm thấy căng thẳng mấy phần.

Lục Hạo Thành trầm mặc như vậy, là tức giận, vô cùng tức giận! Lục Hạo Thành từ từ ngẩng đầu, có thứ ánh sáng sâu thẳm, thái độ bất thường này của anh đến mức khiến cho Âu Cảnh Nghiêu đang ngôi bên cạnh có chút bất ngờ.

Giọng điệu của Lục Hạo Thành không nhanh không chậm: “”Lam Lam, hóa ra Lạc tổng là bạn trai của cô, tôi cứ nghĩ, là Nhiên Nhiên…..”

Lục Hạo Thành cố tình nói rồi ngừng, hai chữ bạn trai, Lục Hạo Thành nói rất nặng lời.

Dĩ nhiên, những lời cuối cùng anh không nói ra khiến cho Cẩn Hi phải giật mình.

Anh quá bốc đồng rồi, Nhiên Nhiên là người mẫu ký hợp đồng với công ty của bọn họ.

Hôm nay anh nói như vậy chẳng phải đồng nghĩa với việc nói với Lục Hạo Thành rằng Lam Lam không có chồng sao? Trong lòng Cần Hi vô cùng phiền muộn! Nhưng là lời nói ra như nước đổ ra ngoài.

Lần đầu tiên hai người họ gặp nhau, vốn nghĩ rằng trận chiến không có Ni tơ này, Cần Hi sẽ thắng, tuy nhiên cuối cùng vẫn là Lục Hạo Thành chiến thắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play