Lục Hạo Thành có khuôn mặt điên rồ của một người phụ nữ, nhưng cũng có một sự giàu có điên rồ, ông ta sống đến độ tuổi như vậy, nhưng không có thành tựu như Lục Hạo Thành, ông ta cũng cảm tháy hồ thẹn.

Những người sống trong ngành đều muốn có những thành tựu như vậy.

Lâm Tử Thường lúc này cảm thấy sợ hãi, tuyệt vọng, hồi hận, lắp đầy bộ não của mình.

Tại thời điểm này, ông ta đã rất hy vọng rằng tất cả chỉ là một giấc mơ, tỉnh mộng rồi, thì không có gì xảy ra cả.

“Cha, con sẽ đến tìm Lục Hạo Thành để xin lỗi.” Lâm Tử.

Thường khóc nói, cô ta luôn quá tự tin vào bản thân.

Lại quá kiêu ngạo, cô ta có bằng cấp cao, nhìn vào toàn bộ công ty, ai có bằng cấp như cô ta chứ? Cô có một cảm giác mạnh mẽ của ưu thế ở trước mặt những người trong công ty.

Lâm Nghiên bắt lực nói, “Đã quá muộn rồi, để xem cậu ta tìm giám đốc của con, xử lý chuyện này như thế nào đã.

Hoạt động kinh doanh của Lục Hạo Thành luôn được mở rộng kể từ khi thu mua lại giải trí Cực Quang, bây giờ lại đang mở rộng thương hiệu c.y ra nước ngoài bởi Chương trình thời trang này, việc kinh doanh của cậu ta ngày càng phát triển.”

Lâm Tử Thường biết điều này, cô ta cũng thừa nhận rằng thiết kế của Lam Hân, lần này rất thành công.

Tập đoàn Lục Thị đã đạt được những kết quả chưa từng có.

Trang phục của tập đoàn Lục Thị, ở nước ngoài, phản ứng đặc biệt tốt, đó là lý do tại sao cô ta càng ghen tị hơn với Lam Hân.

Lam Hân ngoại hình yếu đuối, trong sáng và xinh đẹp, là người phụ nữ khiến đàn ông thương yêu, theo quan điểm của cô ta, Lam Hân là dùng điều này để có được sự yêu thích của Lục Hạo Thành.

Theo cô ta thấy, Lam Hân là một người phụ nữ thâm sâu, cô có thể nhẫn nhịn, tám mặt tinh té, lấy lùi để tiền, sẽ âm thầm mà phản kích.

Cô ta luôn không quen với một Lam Hân như vậy, luôn có gắng tìm cách để dạy dỗ cô.

Cô ta hỏi với một chút không an tâm: “cha, Lục Hạo Thành sẽ làm gì với gia đình chúng ta?”

Lâm Nghiên nói: “Kết quả tồi tệ nhát là cậu ta sẽ thu mua lại công ty của chúng ta. Lục Hạo Thành luôn khiến người ta giật mình, giải trí Cực Quang vốn không phải là công ty bình thường, nhưng trong vòng một ngày, đã bị cậu ta thu mua.”

Lâm Tử Thường lúc này, có chút nghi ngờ cuộc sống, cô ta nên làm gì?

Sau khi Lam Hân chăm các con nghỉ ngơi, nằm buồn ngủ trên giường, vừa mới ngủ, thì nghe tiếng mở cửa.

Lam Hân nhìn Lục Hạo Thành giả vờ không nghe thây, suýt khóc.

Kiếp sau cô nhát định phải làm một người đàn ông, kết hôn với một người phụ nữ như cô, nhất định rất hạnh phúc.

Lam Hân suy nghĩ một hồi lâu.

Hai mươi phút sau, Lục Hạo Thành tắm rửa xong và nằm nhẹ nhàng bên cạnh cô.

Nhẹ nhàng ôm lấy cô, thì thầm vào tai cô: “Vợ, nhớ anh không?”

Lam Hân nghe xong những lời vô cùng quyến rũ này, thích hợp thổi bay tiếng rắm cầu vồng, “chồng, phong cách của anh vẫn phi thường như vậy, khí chất phi phàm, rời xa anh một lúc, mà đã nhớ anh rồi. Tinh thần làm việc của anh, rất xứng đáng để em học tập, lại là buổi sáng cuối tuần nào đó từ bỏ giấc ngủ, và sẵn sàng thức dậy để làm bữa ăn sáng cho em và cả nhà, sao em có thể không nhớ chứ.”

“Ha ha…… ” Lục Hạo Thành nghe xong lời này, mỉm cười hạnh phúc.

“Vợ, em có hài lòng với biểu hiện của anh không?”

Lam Hân trong vòng tay anh: “em rất hài lòng với biểu hiện của anh.” Cô kéo một chút ở câu sau, không có ý sâu xa.

Thật không may Lục Hạo Thành đang hạnh phúc đã không nghe ra.

Cô hài lòng gì chứ, anh ngày nào cũng tinh thần như vậy, rốt cuộc làm thế nào để được vậy.

Kể từ khi hai người họ lĩnh chứng, Lục Hạo Thành quấn quanh cô mỗi đêm, anh vẫn rất tinh thần, mà cô thiếu ngủ nghiêm trọng.

Lục Hạo Thành mỉm cười: “Vợ, anh rất kính nghiệp đó.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play