Bây giờ, Tống Thư Hàng người rất có thể là ‘tình địch’ của Ô tiên sinh sắp sửa đến chỗ bọn họ rồi.
Phải làm sao bây giờ?
Nếu như làm như không thấy trước việc Tống Thư Hàng đến đây, chừng đó Ô tiên sinh mà biết thì gay to, nói không chừng sẽ phạt hoặc đuổi bọn họ, mất chén cơm như chơi. Dù sao thì tình địch của ông chủ sắp tạt ngang, bọn họ dù gì cũng phải thể hiện một phen để bảo vệ chút tôn nghiêm yếu ớt của ông chủ chứ.
Nhưng nếu bảo bọn họ ra tay đối phó với Tống Thư Hàng thì bọn họ lại chùn tay, dù sao thì họ cũng là hải yêu tốt mà.
Đúng là rầu thúi ruột mà.
Một lát sau, ba con hải yêu chọn cách liên lạc với Ô tiên sinh, hỏi ý kiến của ông chủ.
Chuyện thế này không đến phiên bọn họ nghĩ nhiều.
Sau khi bên kia bắt máy, một giọng nói rất đáng yêu, nghe như giọng trẻ con vang lên:
- Là Hắc Tam đấy à, tìm ta có gì thế? Thứ cần mua hết hàng rồi hay sao?
Thứ mà Ông chủ Ô muốn mua toàn là hàng hot trong thế giới nhân loại, nên thường bị hết hàng.
- Không phải thế, Ô tiên sinh.
Hải yêu có nguyên hình con mực hắng giọng nói:
- Chuyện là thế này, trên đường mua đồ Vương Bình gặp phải một tu sĩ nhân loại, đang định đưa người đó đến cứ điểm tạm thời của chúng ta.
- Ồ? Có vấn đề gì à?
Ô tiên sinh nghi hoặc hỏi lại, bọn họ cũng thường xuyên có qua lại làm ăn với tu sĩ nhân loại, đưa tu sĩ nhân loại đến cũng có gì đâu?
- Thân phận của vị tu sĩ nhân loại kia có vấn đề.
Hải yêu mực nói.
- Thân phận thế nào? Nói thì nói hết đi, đừng có ngắt ngứ suốt như bị táo bón thế.
Ô tiên sinh nói.
- Khụ, vị tu sĩ nhân loại kia họ Tống, tên là Thư Hàng. Chính là người bạn của Kiều Kiều đại tiểu thư đấy.
Hải yêu mực thấp giọng nói.
-...
Ô tiên sinh ngẩn ra một lúc, sau đó hắn quát to:
- Đậu xanh, tên họ Tống kia đến phá địa bàn của ta ư?
- Không, không phải. Ta thấy vị Thư Hàng tiên sinh kia được Vương Bình mời tới làm khách đấy.
Hải yêu mực kia nói.
- Đậu xanh nhà hắn!!
Ô tiên sinh cắn răng nói:
- Mặc kệ có phải hắn tới phá hay không, chỉ cần hắn họ Tống tên Thư Hàng thì ta nhất định phải xử hắn! Một tên tu sĩ nhân loại cảnh giới nhị phẩm thôi, ba người các ngươi có thể xử được đúng không?
Trong tin tức mà Ô tiên sinh nhận được, gã tình địch tên Tống Thư Hàng kia chỉ là một tiểu tu sĩ nhị phẩm, nhờ Bạch tiền bối nên mới gặp được Ngư Kiều Kiều.
- Nhất định là được, ba người bọn ta đều là cảnh giới tam phẩm mà.
Hải yêu mực nói:
- Nhưng hắn là bạn tốt của Kiều Kiều đại tiểu thư, nếu như bọn ta đánh hắn thì Kiều Kiều đại tiểu thư có giận hay không?
Nếu như Kiều Kiều đại tiểu thư mà tức giận thì ba con hải yê bọn nó sẽ khó sống lắm.
- Không sao hết, cứ xử hắn cho ta, nếu như Ngư Kiều Kiều có trách tội thì ta sẽ gánh thay cho các ngươi. Yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi đâu.
Ô tiên sinh vỗ ngực nói.
- Ta hiểu rồi.
Hải yêu mực chỉ chờ câu này của Ô tiên sinh mà thôi.
Sau đó, hải yêu mực lại hỏi:
- Đúng rồi, Ô tiên sinh này, bọn ta phải đánh tới mức nào đây? Bị nhẹ hay bị nặng?
- Ừ, nếu đánh nặng quá thì không tốt lắm. Ngư Kiều Kiều mà giận thì ta lại xót lòng.
Ô tiên sinh nói:
- Đánh nhẹ đi, chừng vài hôm là khỏi ấy. Nhưng phải đánh vào mặt nhé, đánh cho mạnh vào! Còn phải quay lại hết toàn bộ đấy, có biết chưa?
- Được, bọn ta biết rồi.
Hải yêu mực rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ô tiên sinh không mất hết lý trí, như vậy mới tốt.
Nếu chỉ là vài vết thương da thịt thì dù Kiều Kiều đại tiểu thư có trách cứ cũng sẽ không nặng lắm.
Sau khi cúp máy, ba con hải yêu liếc mắt nhìn nhau một cái.
- Cầm máy quay phim ra cắm sẵn đay, sau đó chờ Tống Thư Hàng tiên sinh tới thì chúng ta sẽ tẩn hắn một trận! Đúng rồi, còn cả Vương Bình nữa, phải xử hắn trước mới được. Đợi Vương Bình quay về thì Tiểu Cửu ngươi hãy dùng năng lực thiên phú của ngươi làm hắn tê liệt. Hắn cũng là cảnh giới tam phẩm, sẽ ngăn cản chúng ta đánh Tống Thư Hàng tiên sinh. Đợi xong xuôi thì chúng ta giải thích với hắn nữa là xong.
Hải yêu mực nói.
- Không thành vấn đề, cứ để đó cho ta.
ở bên cạnh hắn, một vị hải yêu sứa với hình dạng gần trong suốt đáp lại.
Vậy nên ba con hải yêu bắt đầu bố trí.
Vừa phải bảo đảm bị thương nhẹ, lại phải đánh thẳng vào mặt, đây là cả một kỹ thuật chứ không đùa đâu. Đến lúc đó góc độ quay lại cũng phải chính diện, tiếng hét của Tống Thư Hàng nhất định cũng phải đủ thảm.
Nếu như Tống Thư Hàng kêu không thảm thì ba con hải yêu vẫn còn một tuyệt chiêu nữa.
Người cuối cùng trong ba hải yêu là một nữ yêu có huyết thống Siren của phương Tây, tiếng hát của cô rất tuyệt vời, lại có thể bắt chước giọng của người khác nữa.
Nếu như Tống Thư Hàng la không đủ thảm thì cô có thể bắt chước giọng của Tống Thư Hàng, sau khi áp sát hắn thì lồng tiếng tại chỗ luôn.
Chỉ cần chỉnh góc độ quay thích hợp, để người nghe tưởng là chính Tống Thư Hàng hét lên là xong, kế hoạch chuẩn không cần chỉnh.
Xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Một bên khác.
Chỗ Tô Thị A Thập Lục độ kiếp.
Thiên kiếp liên tục giáng xuống, vài đợt thiên kiếp đầu tiên lấy lôi kiếp là chính, giai đoạn giữa thì có xen lôi kiếp ngũ hành.
Bởi vì đây là lần độ kiếp thứ hai nên Tô Thị A Thập Lục và Tô Thị A Thất đã chuẩn bị rất chu toàn. Hơn nữa thực lực của Tô Thị A Thập Lục lúc này đã mạnh hơn trước kia vài phần.
Mấy đạo lôi kiếp đầu tiên, Tô Thị A Thập Lục một mình một đao, dựa vào đao ý của mình chém đứt kiếp lôi.
Thậm chí đến cả đại trận phụ trợ độ kiếp còn không dùng tới, thủ đoạn sau cùng là Lưu Tinh Kiếm mượn của Bạch tiền bối cũng không có cơ hội ra khỏi vỏ.
Lần độ kiếp này của A Thập Lục có thể nói là vừa ngầu vừa dễ dàng.
Lôi xà cuồng bạo và mây đen trên trời dần tản đi... Nhưng thiên kiếp vẫn chưa kêt thúc.
- Tiếp theo chính là lượt thiên kiếp cuối cùng.
Tô Thị A Thất vẫn luôn đứng thủ hộ ở gần đó, tránh cho Tô Thị A Thập Lục bị cuốn vào thiên kiếp.
Trên bầu trời, lôi xà dần tán đi, nhưng lại có một đạo lôi hỏa chi kiếp quấn quanh bên trong, hóa thành một kích cuối cùng. Trong một kích này còn ẩn chứa tỷ lệ nhất định sinh ra tâm ma chi kiếp nữa.
Lần trước Tô Thị A Thập Lục chính là thua ở chỗ này, thân gánh nỗi khổ bị kiếp lôi đày đọa, thiếu chút nữa đã bỏ mạng.
Cho nên, Tô Thị A Thất đứng bên cạnh siết chặt bảo đao của mình, với thực lực của Tiểu Thập Lục thì việc đánh tan đạo lôi hỏa chi kiếp này không khó... chỉ sợ sẽ xuất hiện tâm ma kiếp mà thôi.
Dù sao thì đây là lần thứ hai A Thập Lục độ kiếp, tỷ lệ xuất hiện tâm ma kiếp rất lớn.
...
So với tâm trạng căng thẳng nơm nớp của A Thất thì trong lòng A Thập Lục lại tràn ngập niềm tin.
Lôi hỏa chi kiếp trên bầu trời cũng không hề mang tới cảm giác áp bách cho cô. Trong lòng cô có niềm tin, rằng chỉ cần vô vung đao thì có thể chém rách lôi hỏa chi kiếp!
Ầm!!
Lôi hỏa chi kiếp quấn quanh, giáng xuống như mưa.
Tô Thị A Thập Lục giẫm nhẹ chân, trận pháp bố trí dưới chân được kích hoạt toàn bộ, phủ lên người cô.
Ngay sau đó, đao khí và đao khí rợp trời chém mạnh về phía lôi kiếp.
Trong ánh đao ẩn ẩn có cả tiếng rồng ngâm.
Có một đạo thân ảnh bạch long như ẩn như hiện sau lưng Tô Thị A Thập Lục.
So với lần độ kiếp trước đó thì lần này Tô Thị A Thập Lục càng khí khí phách và cường thế hơn.
Ánh đao chém ngược lên, va chạm với lôi kiếp ở giữa không trung.
Đúng lúc này, ánh đao chợt biến thành bạch long, linh hoạt quấn lấy lôi kiếp, vừa quấn lấy một cái thì dễ dàng xé rách lôi kiếp. Chỉ còn một vài lôi kiếp và hỏa kiếp lẻ tẻ cũng bị trận pháp dưới chân Tô Thị A Thập Lục ngăn cản.
Cả quá trình độ kiếp, Tô Thị A Thập Lục đều ở vào trạng thái nghiền áp. Không có một đạo kiếp lôi hoặc kiếp hỏa nào có thể giáng xuống phạm vi trăm mét trên đỉnh đầu của A Thập Lục! Tất cả đều bị 22 xé rách ngay giữa không trung.
Lôi kiếp tán đi, tâm ma kiếp cũng không hề xuất hiện.
Tô Thị A Thập Lục độ kiếp thành công, chân khí trong cơ thể của cô chuyển hóa, từ chân khí dạng lỏng hóa thành tiên thiên chân nguyên, tinh thần lực thì biến thành màu bạc. Trước khi độ kiếp tih thần lực của Tô Thị A Thập Lục đã đạt đến cảnh giới tứ phẩm. Nay trình độ tinh thần lực của cô lại được nâng cao một tầng.
Tô Thị A Thập Lục nhếch môi cười, cô tra đao vào vỏ, giơ tay lau đi mồ hôi bên trán, sau đó làm động tác OK với Tô Thị A Thất ở đằng xa.
Sau đó cô khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển tâm pháp, phối hợp với cảnh giới đột phá, ngưng tụ hạch tâm chân khí ở trong đan điền bản mệnh của mình.
...
Tô Thị A Thất ở đằng xa rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng A Thất vừa mới thở hắt ra được nửa hơi thì trên trời lại có biến.
Lôi kiếp vốn đã bị đao khí của Tô Thị A Thập Lục xé rách lại ngưng tụ về, đột nhiên đánh xuống Tô Thị A Thập Lục đang trong trạng thái tu luyện.
Rõ ràng độ kiếp đã xong xuôi, nhưng hôm nay thiên kiếp lại ra chiêu không theo thói thường!
!!
Tô Thị A Thất tức giận vô cùng, hắn đột nhiên rút đao ra, định bụng đánh tan thiên kiếp còn sót lại này.
Nhưng lại có một đạo kiếm quang còn nhanh hơn cả Tô Thị A Thất.
Là Lưu Tinh Kiếm của Bạch Tôn Giả! Nó tự động bắn ra khỏi vỏ, hóa thành kiếm quang chói mắt đâm thẳng vào giữa lôi kiếp, trực tiếp đánh tan lôi kiếp còn sót lại.
Tô Thị A Thất lại tiếp tục thở phào một hơi.
- Còn chưa xong đâu.
Lúc này giọng của Bạch Tôn Giả đột nhiên vang lên bên tai của Tô Thị A Thất.
Tô Thị A Thất:
- Bạch tiền bối, xin ngài đừng có đột nhiên xuất hiện rồi lên tiếng ở sau lưng người khác như thế chứ.
- Ngại quá, lúc xuyên không thì tọa độ bị thiên kiếp làm ảnh hưởng tới, nên không xác định chuẩn. Ta định xuất hiện trước mặt ngươi cơ.
Bạch Tôn Giả đáp.
Diệp Tư cũng xuất hiện, cô mỉm cười với Tô Thị A Thất một cái, sau đó nhìn về phía Tô Thị A Thập Lục đang khoanh chân ngồi cùng với kiếp vân trên đầu của cô.
Bình thường thì khi vượt qua lôi kiếp, thiên kiếp của Tô Thị A Thập Lục đã kết thúc mới phải. Cảnh giới của cô cũng đã bắt đầu lột xác, tấn chức tiên thiên tứ phẩm rồi.
Thiên kiếp lý ra phải xong rồi mới đúng.
Nhưng bây giờ sau khi lôi kiếp bị đánh tan thì trên đỉnh đầu của Tô Thị A Thập Lục lại hình thành một mảnh kiếp vân mới.
Trong kiếp vân có lôi quang sáng lóa xẹt lên.
Sau một lúc lâu, trong kiếp vân lại có một họng pháo khổng lồ chui ra, họng pháo này là do lôi quang màu vàng tạo thành.
- Đây là gì chứ?
Tô Thị A Thất cắn răng nói.
Tại sao thiên kiếp đã xong xuôi rồi mà trên trời còn xuất hiện thứ này nữa? Năng lượng ẩn chứa bên trong họng pháo này, ngay cả hắn cũng cảm thấy nguy hiểm nữa là.