- Mọi chuyện cụ thể thế nào, ngươi nói cho ta nghe.
A Thập Lục bắt đầu kể lại, từ chuyện bị ông chú ở Tiên Nông Tông tập kích ở bệnh viện, đến việc Tống Thư Hàng ra tay giúp đỡ, rồi đến chuyện thích khách tấn công, cuối cùng là việc Tống Thư Hàng và cô đang chuẩn bị đi tới trụ ở của Thu Phong Express ở Giang Nam để tìm manh mối về tên thích khách. Sau đó, một màn khói hình cầu kỳ quái cướp Tống Thư Hàng đi mất...Đúng rồi, phía sau quả cầu khói kia còn có con khuyển yêu Bắc Kinh.
Sau khi nói rõ từ đầu đến đuôi, A Thập Lục hỏi dò:
- A Thất, ngươi cướp chí bảo của Tiên Nông Tông, rồi đánh cho môn nhân của họ bị thương sao?
- Ta không phải loại người làm chuyện đó. - Tô thị A Thất lắc đầu.
- Nhưng mấy hôm trước, đúng là ta từng tới Tiên Nông Tông. - Nói tới đây, hắn thoáng nhíu mày - Lúc ấy, ta gặp một người bạn nói chuyện rất hợp, khi hắn biết ta đang tìm dược vật để chữa vết thương của thiên kiếp, hắn liền đề cử “Thất hoàng diệu quả” của Tiên Nông Tông với ta. Tiên Nông Tông là một môn phái nhỏ, họ am hiểu việc gieo trồng linh dược, cũng có chút danh tiếng trong giới tu sĩ. Lúc ấy, người bạn kia cũng cùng ta tới Tiên Nông Tông để hỏi xem liệu họ có thể bán “Thất hoàng diệu quả không”, nhưng Tiên Nông Tông từ chối. Thất hoàng diệu quả là thứ chí bảo của tông môn, Tiên Nông Tông đương nhiên sẽ không bán. Khi ấy, ta liền từ bỏ ý định, quyết định đi tìm những dược vật khác.
Xem chừng...từ lúc hắn cùng người bạn nọ đi Tiên Nông Tông thì đã bị Nguyệt Đao Tông nhòm ngó rồi chăng. Hơn nữa, sau khi Nguyệt Đao Tông cướp Thất hoàng diệu quả, còn định vu oan giá họa cho hắn! Định khơi mào mâu thuẫn giữa mình và Tiên Nông Tông để trục lợi chăng?
Không tự đâm đầu vào chỗ chết thì sẽ không chết, sao lúc nào cũng có những kẻ không nhận ra đạo lý ấy chứ?
- A Thất, giờ chúng ta làm gì bây giờ? Tống Thư Hàng bị bắt mất rồi. - A Thập Lục nói, hơn nữa, là do nàng nên cậu ta mới bị bắt đi.
- Ngươi có biết họ định dẫn Tống Thư Hàng đi đâu không? - Tô thị A Thất hỏi.
A Thập Lục lắc đầu, cô nhìn thấy hướng chạy của quả cầu khói đó, nhưng trong lúc chạy, kẻ nọ đổi hướng, còn ngắt hẳn khí tức để đề phòng việc bị lần theo. Mọi chuyện xảy ra đã khá lâu, giờ muốn đuổi theo cũng không được.
Cô có chút lo lắng an nguy của Tống Thư Hàng, lỡ như đang đi được nửa đường, kẻ nọ nhận ra người mình bắt không phải con cháu Tô thị, thì không chừng sẽ giết thẳng Tống Thư Hàng. Thời gian trôi qua càng nhiều, thì tình cảnh của hắn lại càng nguy hiểm!
- Đừng lo...Trong tay chúng ta còn có manh mối mà. - Tô thị A Thất trầm tư một lát rồi giải thích, - Tống Thư Hàng nói thích khách kia có đồng lõa, ấy chính là manh mối, giờ, chúng ta đi tìm tên đồng lõa đó ngay thôi.
Trong lúc họ nói chuyện, chiếc điện thoại trong tay A Thập Lục vang lên.
Cô mở ra thì thấy, đúng là trùng hợp thật, ra là cuộc gọi của Tiểu Giang ở Thu Phong Express.
A Thập Lục nhận cuộc gọi.
- A lô, cậu Thư Hàng, tôi đến cửa đông của đại học Giang Nam rồi! Cậu ở đâu thế? - Giọng của Tư Mã Giang truyền đến từ đầu bên kia điện thoại.
A Thập Lục đảo mắt nhìn quanh, thì trông thấy ngoài cổng trường đậu một chiếc xe chuyển phát bảy chỗ của Thu Phong Express:
- Giang tiên sinh, chúng tôi thấy anh rồi, giờ sẽ qua luôn đây.
Tư Mã Giang nghe thấy giọng nữ liền có chút ngạc nhiên, hắn hỏi với điệu nghi hoặc:
- Cô là?
- Tôi là bạn của Tống Thư Hàng, người cần gặp tên cướp ấy chính là tôi. - A Thập Lục đáp, đồng thời, cô cùng Tô thị A Thất đi về phía chiếc xe chuyển phát kia.
- Cậu Tống Thư Hàng đâu? - Tư Mã Giang thấy A Thất và A Thập Lục, nhưng không thấy Tống Thư Hàng liền bắt đầu sinh nghi.
Bấy giờ, A Thất mở miệng, nói với giọng dịu dàng:
- Cậu ấy có việc gấp nên đã đi rồi, nên mới không đi gặp tên cướp kia với chúng tôi. Yên tâm đi, anh chỉ cần đưa chúng tôi đi gặp tên cướp kia là được rồi.
Giọng nói của A Thất như chứa đựng thứ sức mạnh thần kỳ nảo, nó khiến cho lòng người dịu xuống.
Tư Mã Giang nghe hắn nói vậy liền gật đầu, chẳng hề hoài nghi, hắn khởi động xe, đi về phía trụ ở của Thu Phong Express ở Giang Nam.
Tên cướp nọ bị trông giữ vô cùng nghiêm ngặt, bất giờ hắn đang ngồi chán chường ở trong tầng hầm, ngưởi ngẩn ra.
Tru--yện được biên tập tại iread.vn--Không biết đám người của Tư Mã Giang có đụng độ với sư huynh không, nếu đụng độ rồi thì kết cục thế nào? Đại sư huynh chịu thiệt, hay là đám người của Tư Mã Giang chết hết?
Nói đến đây mới nhớ, không biết Nguyệt Đao Tông có sai người đến cứu hắn không?
Trong lúc kẻ nọ đang ngẩn ngơ, cửa tầng hầm bỗng bị ai đó đẩy ra.
Tư Mã Giang dẫn theo một nam, một nữ đi vào mật thất.
- Kẻ cướp kiện đồ chuyển phát chính là người này. - Tư Mã Giang giới thiệu.
- Cám ơn, những chuyện sau này cứ giao cho chúng tôi. - Giọng của Tô thị A Thất vô cùng êm ái, vẫn chứa đựng cái sức mạnh kỳ diệu khiến lòng người yên ả như ban nãy.
Đợi hắn đi rồi, ngón tay của Tô thị A Thất mới búng ra một cái, thanh đao tùy thân bay lên. Trên thây đao có đường hoa văn tỏa sáng, chỉ trong nháy mắt, nó đã dựng lên một trận pháp cách âm khiến người ngoài không thể nhòm ngó.
Tên cướp thấy cảnh này liền biết mọi chuyện không ổn.
- Nói đi, tên ngươi là gì, có lai lịch thế nào, ở đây làm gì? - Tô thị A Thất thản nhiên nói, dù hắn không làm gì, nhưng cái khí thế khủng bố tỏa ra từ hắn đè nặng lên người tên cướp bóc, khiến hắn không thở nổi.
- Ta là Triệu Bất Luật, là đệ tử ngoại môn của Nguyệt Đao Tông. - Triệu Không Luật chẳng chút kháng cực, cứ thế mà khai sạch mọi thông tin về bản thân theo bản năng, - Ta chỉ nghe lệnh của cao tầng trong tông môn, từ mấy ngày trước đã ở đây, theo dõi vị trí của con cháu Tô thị từ phía xa xa. Ta chỉ là đệ tử ngoại môn, cao tầng bảo gì ta làm đó, nhưng chuyện khác ta không hề hay biết.
Quả nhiên là thành viên của Nguyệt Đao Tông, còn theo dõi vị trí của A Thập Lục từ nhiều ngày trước...Thậm chí còn trước khi hắn tiếp xúc với Tiên Nông Tông.
Nếu thế thì...cái “người bạn” dẫn hắn tới Tiên Nông Tông đáng để suy ngẫm đây!
Tô thị A Thất tự nhận mình là người đơn giản, hắn không am hiểu mấy thứ âm mưu quỷ kế, không giỏi đấu khẩu. Từ khi xuất đạo cho đến nay, hắn từng trải qua không ít những mưu ma chước quỷ, nhưng điều duy nhất hắn có thể dựa vào chỉ có cây pháp đao này!
- Câu hỏi cuối cùng, Nguyệt Đao Tông nằm ở đâu? - Tô thị A Thất trầm giọng hỏi.
- Ở Hoa Nam, nơi đó có một khu rừng rậm trên núi. Vị trí cụ thể ở xxxx - Triệu Bất Luật kể sạch tất cả những gì mình biết.
- Xem ra cũng biết điều đấy. - Tô thị A Thất quay đầu lại nói với A Thập Lục, - Đi thôi, chúng ta đi Nguyệt Đao Tông một chuyến.
A Thập Lục lặng lẽ gật đầu.
Sau khi họ rời khỏi tầng hầm, mồ hôi của Triệu Bất Luật vã ra như tắm, hắn thở hổn hển đầy điên cuồng. Khi đối diện với Tô thị A Thất, hắn cảm thấy mình như có thể chết bất cứ lúc nào.
Ở ngoài cửa ra của tầng hầm, Tư Mã Giang đang đứng đó đợi A Thất và A Thập Lục.
- Hai vị đã hỏi xong rồi sao? - Tư Mã Giang cất tiếng.
- Đúng thế, đã hỏi được đáp án rồi. Cám ơn Tư Mã tiên sinh. - A Thập Lục mỉm cười, - Chuyện này cũng nhờ có anh, đợi mọi chuyện xong xuôi, tôi sẽ gửi cho anh một món quà.
- Không cần khách sáo. - Tư Mã Giang vội nói.
- Chúng tôi còn việc, phải đi luôn, anh cứ bận việc của mình đi, tạm biệt. - Tô thị A Thất vẫy vẫy tay.
Tư Mã Giang gật đầu với vẻ đờ đẫn, rồi nhìn theo bóng họ rời đi.
Mãi tới khi Tô thị A Thất đi xa, Tư Mã Giang đột nhiên gãi đầu:
- Hôm nay mình trúng tà à?
Hắn cảm thấy, hôm nay mình dường như nghe lời cái người đàn ông kia quá, đến một đứa con cũng chẳng nghe lời bố nó như thế.
Ở đầu bên kia.
An Tri Ma Quân dắt Tống Thư Hàng bay một đoạn đường, rồi bỗng nhiên dừng lại.
Phía trước của hắn xuất hiện một đống tu sĩ Tiên Nông Tông đang đứng chờ, ánh mắt ứa ra lửa giận.
Phía sau hắn, là cái con cho Bắc Kinh cứ bám riết không thôi!
- Đưa Tô thị A Thập Lục ra đây! - Đám tu sĩ của Tiên Nông Tông nói với giọng hung tợn, những đệ tử vốn không rành chiến đấu của Tiên Nông Tông, nay lại hừng hực khí thế.
- Khặc khặc, một lũ yếu nhớt mà cũng muốn cản ta sao? - An Tri Ma Quân bị con khuyển yêu kia truy đuổi, sớm đã nổi giận từ lâu.
Mà giờ, đến cả lũ Tiên Nông Tông yếu nhớt này mà cũng coi thường hắn sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT