Những mãnh tướng nơi biên thùy này kẻ nào cũng dũng mãnh. Nhưng cuộc chiến quyền mưu thì những kẻ dũng mãnh cũng khó lòng mà tranh đấu nổi. Xử lý không quyền biến có khi còn lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

- Quân sư có kế sách gì không?

Hồng Anh đưa ánh mắt sang phía Tuân Đen. Những lúc thế này mới cần đến mưu lược thâm sâu của hắn.

- Theo ta tướng quân nhất định phải về kinh một chuyến!

- Không được! Nếu Nam Vương bắt giam chủ công uy hiếp lại rồi sai một tên tâm phúc đến tiếp quản thành Aryan thì chúng ta phải làm thế nào? - Mãnh tướng 9x Công lập tức phản đối.

- Chúng ta sẽ không về kinh theo cách thông thường. Tướng quân cứ hồi đáp rằng nửa tháng sau sẽ xuất phát. Sau đó lập tức cải trang lên đường ngay hôm nay. Chỉ cần chúng ta sắp xếp hợp lý vẫn có cơ hội diệt trừ được lũ phản loạn mà không gây tổn hại đối với kinh thành. Chi tiết từng bước kế hoạch ta đã ghi sẵn vào ba túi gấm này. Chỉ cần tướng quân cẩn thận làm theo sẽ dẹp yên được cơn sóng gió. Điều duy nhất ta đang lo lắng là đại quân của tướng Thần Long. Nơi này chiến sự đang ác liệt, cần phải có một viên đại tướng dũng uy có đủ mới trấn thủ được!

Nói xong quân sư Tuân Đen đưa ánh mắt nhìn sang Chipboy Chó Điên.

- Nếu tướng quân không chê, Chipboy ta nguyện ở lại trấn thủ Aryan trong lúc người về kinh!

- Tốt! Tướng quân một thân bản lãnh lại là người trung dũng. Hồng Anh ta rất yên tâm. Tướng quân hãy cùng quân sư ở lại đây phòng thủ thành trì. Ta sắp xếp xong mọi việc sẽ nhanh chóng quay về cùng ngươi đại phá lũ xâm lăng.

- Ta nhất định không làm tướng quân thất vọng!

Giờ Sửu đêm hôm đó, một đội quân nhỏ cải trang làm thường dân bí mật rời đi. Họ chỉ có khoảng một trăm người lại chia thành ba tốp nhanh chóng khởi hành về hướng kinh thành. Hai tướng Hoàng Lan, Tịnh Văn đi theo bảo vệ chủ công, còn các mãnh tướng khác tất cả đều ở lại.

Khi đến địa phận ngoại vi vùng Davavand sát Tehran tất cả hội họp lại một chỗ. Hồng Anh theo lời dặn của quân sư Tuân Đen lấy ra túi gấm thứ nhất. Chàng bóc ra đưa lên quan sát. Trên mảnh gấm chỉ có duy nhất một chữ: Duli. Ngoài ra không còn gì khác.

- Chữ này có nghĩa là gì? - Hồng Anh nghi hoặc hỏi hai tướng thuộc hạ.

- Vùng này có một cao nhân tới quy ẩn! Tên của hắn chính là Duli. Theo thuộc hạ suy đoán quân sư chính là muốn tướng quân tới gặp người này.

- Vậy được! Các ngươi nhanh chóng hỏi thăm cư dân quanh đây nơi ở của người này.

Hồng Anh quay sang phân phó mấy tên thân vệ.

Nơi ẩn cư của Duli cũng rất gần. Ngài mở một lớp học nhỏ dạy chữ cho trẻ em nghèo trong thôn xóm. Dân vùng này ai ai cũng đều yêu mến. Nơi ở của Duli chỉ là một gian nhà tranh đơn sơ có ba gian. Là do bà con quanh đây chung tay dựng lên. Có hai tiểu đồng nữa ở cùng chăm sóc lẫn nhau. Cuộc sống thật vô cùng bình dị. Trái ngược hẳn với cuộc sống ồn ào náo nhiệt nơi kinh thành.

Trước đây Duli vốn làm quan rất to trong triều. Chỉ vì quốc vương không nghe lời hắn can gián nên từ chức làm dân thường về đây ẩn cư. Quốc vương dành quá nhiều đặc quyền cho các gia tộc lâu đời trong thành. Vì thế uy quyền triều đình giảm mạnh dẫn tới các vấn đề khó khắc phục. Các thế lực tranh giành đấu đá làm suy yếu kỷ cương luật pháp. Làm vương quốc không sao trở nên hùng mạnh được.

Duli khi đó trình lên Cyrus Đại Đế một bản luận cương luật sửa đổi gồm bảy mươi hai chương, ba mươi sáu điều. Nhằm cải tổ lại bộ máy triều đình, phân bổ quyền lực, giảm bớt sức ảnh hưởng của các gia tộc. Quốc vương nghiền ngẫm rất lâu rồi quyết định bỏ qua không dùng kế sách của ông. Nó động chạm đến quá nhiều vấn đề nên ngài không muốn. Duli liền treo ấn từ quan, một mình đến vùng thôn quê này sinh sống.

- Xin hỏi tiên sinh Duli có nhà không?

Hồng Anh cùng hai tướng Hoàng Lan, Tịnh Văn cải trang làm dân thường tới nơi cất tiếng hỏi. Từ bên trong một tiểu đồng khoảng 9, 10 tuổi chạy ra lễ phép hỏi lại.

- Xin hỏi người đến là vị khách nhân nào?

- Ta là Hồng Anh tướng thủ thành bang Aryan, từ xa đến bái phỏng tiên sinh Duli!

- Nếu thực là tướng quân Hồng Anh thì mời theo ta ra bờ sông đằng kia. Tiên sinh đang câu cá ở đó! Xin hãy đi một mình thôi, tiên sinh không thích ồn ào.

- Đa tạ! Xin dẫn đường. Hai người chờ ta ở đây!

Nói rồi Hồng Anh để Hoàng Lan, Tịnh Văn ở lại, theo chân tiểu đồng đi về phía bờ sông. Trên đường đi chàng khẽ hỏi tiểu đồng.

- Vừa giờ ngươi nói là: nếu là tướng quân Hồng Anh thì cho vào. Nếu là người khác thì sao?

- Không tiếp! Tiên sinh dặn ta như thế. Còn lý do thì ta không rõ!

Chàng có rất nhiều nghi vấn trong lòng nhưng cũng không tiện hỏi tiếp. Khi chàng vào triều cũng là lúc Duli đã quy ẩn. Theo lý thì hắn phải không biết chàng mới đúng. Vậy mà lại dặn trước tiểu đồng là Hồng Anh đến thì cho vào. Những cao nhân hành xử thật không giống với lẽ thường.

Từ xa Hồng Anh nhìn thấy phía bờ sông có một tráng hán. Người này câu cá cũng có chút quái dị. Hắn là dùng một cây gỗ rất to làm cần câu. Dây câu cũng là một sợi dây lớn rất dài. Bên cạnh để một cây lao ngắn. Tiểu đồng dừng lại cách một đoạn khá xa rồi ra hiệu cho chàng dừng lại.

- Tướng quân đứng đây chờ tiên sinh câu cá xong hãy tới! Nhớ đừng làm phiền khi tiên sinh chưa câu được cá.

- Ta biết rồi!

Nói rồi tiểu đồng lặng lẽ quay đầu trở về, bỏ lại một mình chàng đứng đó.

Hồng Anh có chút bực bội. Mình lặn lội từ xa tới đây. Chưa nói chuyện gì đã bắt đứng đây đợi hắn câu cá. Đến lúc nào hắn mới câu được cá đây? Mà dây câu lớn thế kia cá nào dám cắn? Tên này quả có chút quái gở.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua mà Duli vẫn ngồi bất động một chỗ như thế. Mặt chăm chú hướng ra sông, quay lưng lại phía Hồng Anh. Hắn cứ im lìm như một pho tượng vậy. Đã mấy lần chàng định cất tiếng gọi, nhưng nhớ tới lời dặn của quân sư Tuân Đen nên lại thôi. Quân sư dặn rằng: phàm việc gì cũng phải kiên nhẫn cẩn trọng không được hấp tấp. Trước giờ quân sư nói gì cũng đều có lí do cả, nên Hồng Anh cuối cùng cũng nén lại ngồi xếp bằng xuống dưới đất nhắm mắt tĩnh tâm chờ đợi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play