*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

https://www.youtube.com/watch?v=HybqgkraeaA

“Hmhmhm, xem ra ngươi cũng biết cách nuôi con mèo ấy lên cho tròn trịa rồi thịt nhỉ ~.” Alex cười nhếch mép mà nhìn.

“Làm ơn đừng nói theo hướng kỳ quặc như thế…”

Tôi bối rối đính chính khi bị Artisan đó cà khịa liên tục. Tôi chỉ vốn tạo dựng mối quan hệ giao lưu và giúp xóa bớt thù hằn với Iro mà thôi. Chưa kể tôi hiện tại chưa có ý định đi tán tỉnh cô gái nào khác đặc biệt sau vài việc tuần trước. Tình trạng tôi hiện giờ gần giống với thất tình và đang ráng tìm niềm vui mới trong công việc. Thêm nữa, tôi không tự tin rằng việc mình có khả năng cua được ai đó…

[Ah, hỡi học giả thông tuệ, ta thật biết ơn ngài đã giúp đáp lại nguyện ước thầm kín của ta ~.] Trái ngược với tôi, Sabata lại ca tụng Alex.

“Hahahah, cứ tự nhiên tán dương ta đi, punching ghost ~.” Alex cười hả hê khi được Spirit hiệp sĩ quái đản khen.

“Lần này có con mèo đó khiến ngươi năng động phết nhể, chủ động tới đây thay vì đợi ta báo luôn ~.” Alex cười khì để ý tình huống khá là trùng hợp.

“Không phải như vậy, mà đúng hơn do anh xếp cô ấy trong phòng này đó thôi…” tôi tiếp tục đính chính vấn đề.

“Coi nào, không biết ơn ta tạo bầu không khí cho à?” Artisan đó nhún vai cười đắc ý. “Tiện luôn bao giờ ngươi mới chịu thịt con nhỏ đó cho gọn?”

“Thế beep nào anh cứ phải gạ tôi làm thế với Iro vậy!?” Tôi khó chịu không kìm được mà văng tục.

“Hmhmhm, vì trông ngươi nhưng thèm nhỏ lắm ~.” Alex che miệng cười khúc khích.”Hay là do thích con ả cục mịch trưởng băng Orc kia hơn?”

“Đó không phải vấn đề…” Tôi chau mày mà nói với giọng chán nản vì trông có vẻ chẳng tác dụng gì.

“Coi nào, một quý ông phải quan tâm tới sự lãng mạn chứ ~.”Sabata lên tiếng.”Đâu thể chỉ nghĩ tới mỗi ham muốn tình dục, như thế thôi thì quá tầm thường lẫn thô thiển ~.”

“Phải rồi, tôi có hỏi anh vụ chuyển khoản ngân hà-“ tôi lập tức chuyển chủ đề mà hỏi.

“Không tự mình kiểm tra hay sao à, kẻ tầm thường? Hay không biết xài app với điện thoại luôn à?” Alex đột ngột nhìn tôi với một bên mắt nheo lại.

“Eh?”

Tôi ngớ ra giây lát rồi thứ điện thoại ra xem. Tôi tròn mắt khi thấy số tiền chuyển khoản trong app ngân hàng. Tron túi tôi hiện tại có $45697 và trong tài khoản ngân hàng tôi nhận được thêm tới $343327! Tôi nhìn nó mà không dám tin và mắt mình, từ đâu mà số tiền gấp 5 lần lương cả năm của một đầu bếp lại lọt vào tài khoản tôi vậy!?

“20 gold cho 20 tên Orc, 5 gold cho 10 tên Kobold, làm nhân công mới cho ta. Về Blue Dragon trẻ thì ngươi có công kiếm và làm nó suy yếu nên ta sẽ chia 1/8 phần thưởng do phần lớn ta xử lý nó. 3215 gold vảy rồng làm được bộ giáp ngang giá thô Dragon Scale Mail (giáp vảy rồng) hệ điện, tim thì ta làm được 2 lọ Potion of Resistence (dược chống chịu) hệ điện và 3 lọ Potion of Greater Healing (dược hồi phục lớn hơn). Còn mớ thịt nó thì ta chỉ lấy 2 gold do thực tế thịt chúng chẳng ngon gì và cứng nhắc. Còn bộ xương nó bán nguyên khối cho khỏe và đám nhà giàu nên ngươi được 125 gold. Như vậy tổng cộng là 3433 gold với 2 silver và 7 copper.”

Alex liệt kê ra một tràng. Tôi trơ hàm khiến miệng mở toang sau khi nghe số tiền thưởng mà anh ta quy ra. Số tiền dù phần lớn đã giảm xuống còn tới 1/8 nhưng vẫn nhiều phết!

“Sir Sabata đây xin chân thành cảm tạ sự rộng lượng của quý ngài Artisan sáng suốt và tài ba. Được làm việc dưới trướng ngài là nhiềm vinh dự của tôi.” Spirit hiệp sĩ khen không ngớt.

“Hahahah, ngươi cũng biết khôn khi hiểu được sự vĩ đại của ta!” Alex cười lớn phấn khích khi được khên không điểm dừng.

“Khoan… anh làm mớ thuốc rồi giáp nhanh thế sao!?” Tôi sực tỉnh mà hỏi.“Theo tôi biết mấy thứ này làm mất vài năm luôn chứ không phải chỉ qua một đêm thế này!”

“Ngươi cho rằng đó là cách Artisan thông thường làm nhưng đó là ta, Alex!” anh ta chỉ ta vào bản thân mà nói đầy tự tin.

Mặc dù Alex nói một cách rất dễ dàng nhưng tôi có thể thấy đó không thể là chuyện thật sự đơn giản như vậy. Khi ngửi nhẹ, tôi mới thấy mùi tanh của máu rồi mùi khét của than từ lò nung bám trên người anh ta. Dẫu rằng anh ta chắc chắn đã làm sạch người bằng spell như Prestidigitation nhưng có lẽ anh ta đã làm nó đủ lâu đến mức mùi đã ảm khắp người. Việc chế tạo được những thứ kỳ công như mấy món đồ chất lượng mức từ không thông thường tới vô cùng hiếm mà Alex đề cập là thứ cần rất nhiều công sức và sự tỉ mỉ cũng như thời gian. Từ cách anh ta đã mài những viên quặng thô đến khi thành đá quý, tôi có thể thấy rằng anh ta vô cùng quyết tâm và cống hiến cho việc chế tác!

“Rồi, ngươi nên bớt nhìn ta say dắm như thế trong khi cô gái của ngươi đang bên cạnh ~.” Alex để ý ánh nhìn của tôi rồi ngay lập tức cà khịa.

“Tôi méo có thế, và Iro thì cao lắm hiện giờ mới chỉ kết bạn với tôi thôi…” tôi bình tĩnh phản bác.

“Heheheh,” Alex cười khì rồi nói tiếp.” Vậy hôm nay ngươi còn việc gì mà đến đây sớm thế?”

“À, tôi muốn kiểm tra cả vụ dàn xếp với Orc làng Olzug và tàn dư Kobold quanh nơi này.”Tôi trả lời ngay lập tức khi được hỏi.

“Ra là vậy.”

Alex xoa cằm giây lát rồi lấy ra một chiếc chìa khóa. Anh ta đi lại cô nàng báo lặng lẹ ngồi trên giường nãy giờ nghe ngóng cuộc nói chuyện nãy giờ dù không hiểu gì.

Click

“Huh?” Iro vểnh một bên tai thú lên thắc mắc khi được mở còng tay.

“Đi cùng tên tầm thường kia đi.” Alex chỉ chìa khóa mới dùng để mở còng mà chỉ về phía tôi.

“Đã hiểu…” Iro hơi chau mày với hai tai hơi nghiêng về phía hai bên.

“Hm… biểu hiện khuôn mặt và đôi tai mèo ấy thì xem chừng Miss Iro của chúng ta đang lo lắng lắm đây ~.” Sabata trong lúc ngồi cầm điện thoại mò Google mà nói.

“Cô ấy là báo.” Tôi lên tiếng đính chính với chính Spirit hộ vệ của mình.

“Còn ngươi thì muốn kiếm lũ đó thì cứ ra ngoài mà mò, mù đường nữa thì hú Eve một tiếng.” Alex nói rồi quay lại căn phòng khách mà tiếp tục làm gì đó với những dụng cụ ngổn ngang của mình.

“À phải rồi, anh có chơi game không?” tôi đột ngột mở lời.

“Thi thoảng.”Alex nhíu một bên mày. ”Tính rủ ta chơi game gì à? Ta bận lắm nên rất khó mà tham gia.”

“Well, tôi có trò này khá hay nên muốn anh chơi thử.”

Tôi bấm điện thoại gửi đường link dẫn tới game đó cho Alex. Điện thoại trong túi Artisan đó vang lên như thể đã nhận được tin nhắn. Anh ta lấy điện thoại ra coi và nheo một bên mắt vì thấy dòng tin nhắn giây lát.

“Hm… không phải file rút ngắn hay liên quan www (world wide web), tên chỉ ngắn gọn là sublagame…” Alex nhíu mày nhìn tôi khó chịu. “Ta hy vọng không phải mấy trang web linh tinh.”

“Đó là đường link để tải trò game. Game khá giống D&D với AI Dungeon nhưng xịn đến bất ngờ.” tôi ráng giải thích ngắn gọn nhất và điều nổi bật nhất của game này.

“Oh, thế sao? Nhưng ta không phải là fan mấy trò chơi game cho lắm.” Alex nhún vai.” Rốt cuộc ngươi có ý gì khi rủ ta chơi thế?”

“Well, nó sẽ dễ nói chuyện hơn sau khi anh chơi thử nó.” Tôi tiếp tục nài nỉ.”Coi như một cách thư giãn sau những giờ làm việc dài đăng đẵng chẳng hạn?”

“Hm… ta sẽ tạm xài nó thể giết thời gian vậy.”

Alex rời căn phòng chẳng mấy hứng thú rồi lại ngồi trong căn phòng khách bừa bộn đầy dụng cụ và sách. Thật tình tôi không rõ công việc của anh ta là gì mà chuẩn bị nhiều thứ từ vũ khí với magic tool đến vậy. Và nhìn sơ mớ sách thì chẳng rõ chúng là công thức chế tác đồ hay là thứ gì đó khác. Nhìn cái cách anh ta mắt thì dán vào sách, tay thì thì lắp ráp bộ phận thứ đồ vật gì đó chẳng rõ.

[Vậy ta đi thôi nhỉ?]

Tôi uống trái dừa chứa nước trái cây rồi hỏi Iro. Cô báo ấy chỉ lặng lẽ gật đầu. Hy vọng là tôi sẽ không dính thêm tình huống kỳ quặc nào hôm nay nữa.

--- Bên ngoài nhà, quanh khu vực con đường Manatoka Cresent---

“…”

[Oh, cả làng Olzug đang cùng làm việc với bộ lạc Kobold kìa!]

Tôi ngớ ra khi điều đầu tiên bước ra khỏi nhà là thấy những cư dân Orc đang thực hiện việc đào bới bằng cuốc xẻng và dùng xe đẩy công trường để xúc đất đi. Đứng chỉ thị cho những cư dân Orc đó là nữ Warchief Ownka cùng một Kobold Sorcerer đứng ngay cạnh. Nhìn thoáng qua thì trông có vẻ như bộ đôi người lãnh đạo hai nhóm này đang bàn luận và đưa ra chỉ thị mấy Orc kia làm nhân công.

“Ah, chúa tể Gruumsh vĩ đại!”

“Lạy thần linh, đúng là ngài ấy rồi!”

“CHÚA TỂ GRUUUUMSH!”

Từ một tên Orc nhìn thấy sự hiện diện của tôi kéo theo nguyên cả lảng ồ ạt chạy đến. Chỉ trong chớp mắt, cả làng Orc đã bao quanh lấy tôi bằng đôi mắt mừng rỡ và tôn kính!

“Ngài đã đi đâu suốt ngày hôm qua thế!?”

“Bọn tôi lo sốt vó khi ngày mất tăm trong trận chiến với con rồng đó!”

“Phải rồi, lời tên hình người nói với bọn tôi làm việc cho tụi Kobold là thật phải không!?”

Những tên Orc đó liên tục hỏi một tràng trước khi tôi kịp trả lời hay hiểu hết mớ thắc mắc đó. Iro thấy số lượng kẻ tộc khác vai u thịt bắp và to lớn tiếp cận mà lo ngại lùi lại nấp sau tôi.

“TRẬT TỰ!”

“---!”

Ownka lớn tiếng can thiệp khiến đám Orc náo nhiệt động loạt im bặt và ngừng náo động. Nữ Warchief ấy tiến đến tôi rồi cúi chào kính cẩn.

“Thật tốt khi gặp được lại ngài vẫn khỏe mạnh. Tôi đã lo khi thấy ngài bị vùi dập vởi Vr’tark.” Ownka bày tỏ sự an tâm khi thấy tôi.

[Không cần phải lo, ta đã trở lại và lợi hại hơn xưa!] Sabata lên tiếng thay tôi bằng thần giao cách cảm.

“Thật tốt khi nghe điều đó,” Nữ Warchief gật gù. ”vậy về còn kẻ hình người tên Alex? Tôi nghe nói hắn đã chuyển lời từ ngài Gruumsh đây đến bọn tôi trong lúc vắng mặt?”

[Hãy kể ta nghe xem vị phù thủy thông thái ấy đã nói những gì?]

Gã hiệp sĩ vẫn tiếp tục bày tỏ sự tâng bốc không cần thiết về Alex. Sau một lúc nghe lời Ownka giải thích, tôi được biết là Alex đã chữa trị hết làng Orc, thậm chí Artisan đó đã nhanh chóng triệu tập được tàn dư còn lại của Kobold thuộc bộ lạc Charir (đỏ) còn lại quanh đây và nói hai bên làm việc chung với nhau. Kobold sẽ dạy cho những cư dân Orc cách đào bới hang động, tìm quặng, trông nấm và đặt bẫy, đổi lại Orc của làng Olzug sẽ làm nhân công và bảo vệ cho những Kobold. Thêm nữa, xem chừng nhờ dùng tên của tôi cũng như thể hiện sức mạnh áp đảo nên chẳng kẻ nào dám chống đối lời của Alex.

“Ta, Arcaniss Oth (arcane tooth, thủ lĩnh hiện tại của bộ lạc Charir (đỏ), hân hạnh được gặp ngươi.” Kobold Sorcerer cũng bước đến tôi mà lườm, miệng cười khúc khích.”Thật không ngờ tên hai chân đã thảm sát những bộ lạc lân cận lại một vị thần cơ đấy, thậm chí không phải là một tên Orc!”

“Hãy cẩn thận miệng lưỡi của ngươi!”

Ownka trừng mắt vào Arcaniss Oth mà đe dọa. Nhìn cách nói chuyện cả hai mà mấy Orc khác không có phản ứng gì nhiều, coi bộ là cả hai đang nói bằng tiếng Draconic.

[Cô biết nói tiếng Draconic à?] Tôi hỏi Owka để xác nhận.

“Vâng, trưởng lão đời trước vốn thông thuộc tiếng Orc, Draconic và tiếng thông dụng.”

Ownka trả lời và giải thích. Thật bất ngờ khi một bộ tộc Orc cục súc thế mà cũng có người biết tới 3 thứ tiếng, chẳng bù với tôi 13 điểm trí tuệ (int) mà chưa lưu loát tiếng Việt và tiếng Anh.

“Well, nói đi thì cũng nói lại, ngươi đã loại bớt cả ông chủ đáng sợ của bọn ta và giúp ta được làm trưởng lão với những kẻ cao to này, ta có lời cảm ơn.” Oth nói lời cảm ơn song cũng không quên chế nhạo tôi.

[Đây là món quá cho lời mời hợp tác của làng Olzug này với các ngươi, thế nhưng-]

Rầm

Tôi nói bằng thần giao cách cảm. Bên cạnh đó, tôi điều Sabata đấm lủng mặt đất phía trước gã Sorcerer Kobold một phát mà đe dọa.

“Huh!?” Toàn bộ Orc cùng Oth đều giật mình trước cảnh tượng đó.

[Ta sẽ đảm bảo những thuộc hạ của ta sẽ bảo hộ và hợp tác bộ lạc Charir, tất nhiên ta cũng hy vọng ngươi cũng sẽ làm như thế.]

Tôi tiếp tục nói bằng giọng điệu điềm tĩnh, song tôi tập trung đôi mắt mình khiến nó sáng lên ánh tím. Oth chuyển ánh nhìn từ cái hố dưới đất rồi nhìn tôi mà không giấu được vẻ hoang mang.

“T-tất nhiên rồi, chúng tôi rất vui lòng với thiện ý của quý ngài!” gã Kobold đó đã hiểu vị trí của bản thân nên mới bày tỏ sự kính sợ trái ngược hoàn toàn với việc chế nhạo vài giây trước.

“Tiện hỏi đây, con nhỏ hai chân này là kẻ được vinh dự giúp ngài Gruumsh sinh hậu duệ à?”

Oth nhìn sang phía Iro mà hỏi tôi giọng như vẫn muốn cả khịa. Song cái cách gã Sorcerer này nói thì xem chừng biết rất rõ truyền thống của tộc Orc.

[Tinh mắt lắm Oth. Chí phải, cô ta-]

Bốp

Trước khi Sabata kịp nói xong câu thì tôi liền ngửa nắm đấm là gõ một phát. Vài Orc giật mình khi tự nhiên tôi làm cử chỉ khó hiểu

“C-có gì không ổn à?” Oth khúm núm hỏi.

[Đừng để ý.] Tôi giữ bình tĩnh mà trả lời với cái cằm ê ẩm.[Cô ta là kẻ làm việc cho ta, ngươi không cần bận tâm. Và bọn ta không phải như thế.]

“Ra là vậy… “

Oth gật gừ tạm hiểu chuyện. Thông thường, Kobold gọi chủng tộc hình người khác là kẻ hai chân. Oth gọi Iro như vậy là minh chứng gã cũng không hề xem Iro là một người đồng tộc.

“Chúa tể Gruumsh đang bắt đầu cuộc cải cách tộc lại tộc Orc,thế nên ngài ấy sẽ thay đổi truyền thống của bọn ta sớm thôi.” Ownka giải thích cho lý do của tôi.

“Ra vậy, ra vậy

[Iro không phải lo đâu, tôi định đi ép cô đi làm cái truyền thống quái đản của Orc đâu.] tôi giải thích một cách thẳng thắn.

“Vậy à…”

Iro trả lời với giọng điều thiếu sức sống hơn và hơi cúi gầm. Đôi tai báo thì hơi cụp về phía trước với tay đang nắm chính đuôi của bản thân.

[Uh… Iro?] tôi hơi bối rối khi thấy biểu hiện đó mà hỏi.

“Không có gì cả đâu.”

Iro quay sang hướng khác lảng tránh ánh nhìn của tôi. Biểu hiện này, lẽ nào lại là…

“Ngươi coi bộ lại lựa chọn thoại sai nữa rồi…” Sabata lẩm bẩm bên tai.

“Chú rảnh tay thì thế beep nào éo nói sớm hơn giùm tui!?”

Tôi thì thầm khó chịu. Với tình cảnh đang bao quanh nhiều người thì áp lực này khiến tôi khó mà hỏi rõ với giải thích chuyện gì xảy ra với Iro được. Tôi tạm thời gác chuyện đó sang một bên rồi tạo ra một 100 kg thịt cừu với rau diếp để trên đất.

“Oh! Đây là!?” Oth há hốc mồm khi thấy mớ đồ ăn từ đâu xuất hiện.

“Đây là phép mầu của chúa tể Gruumsh vĩ đại đấy.” Ownka lên giải đáp cho sự kinh ngạc của gã Sorcerer Kobold.

[Tạm thời ta sẽ cung cấp lương thực đến khi các ngươi tự chăn nuôi và trồng trọt ổn định cho cả làng.] tôi nói lý do cho mớ lương thực thô mà tôi mới tạo ra. [Học cách bảo quản và dùng chúng cũng là nhiệm vụ của các ngươi đấy.]

“Cảm tạ chúa tể Gruumsh vĩ đại!” nhóm Orc mừng rỡ khi cảm thấy như được ân sủng.

“Hm… quả là vị thần nhân từ hơn truyền thuyết đồn đại.” Oth nhìn mà bất ngờ.

“Vị thần của chúng ta khác xa những gì truyền dạy rất nhiều. Ngài thể hiện sự sáng suốt và nhân từ hơn nhiều.” Ownka nói với Oth ấn tượng của cô ta về tôi.

“Hmhmhm, thật đáng tò mò đấy.” Oth xoa cằm cười khúc khích như thể đã tìm thấy một thứ gì đó rất thú vị.

[Chúng ta nói đi kiếm chỗ nào nói chuyện một chút được chứ?] tôi quay sang hỏi Iro.

“Huh, uh… um…”

Cô nàng báo đáp một cách lúng túng không mấy tự nhiên. Nhìn biểu hiện ấy của cô ấy khiến tôi bắt đầu ngờ vực về chính mình, liệu 13 điểm trí tuệ (int) và 15 điểm thông thái (wis) của tôi là thật hay chỉ là trên giấy tờ thôi!?

Peko↗Peko↘Peko↗Peko↘Peko↗Peko↘

AH↓HA↑HA↑HA↑HA↑

“Âm thanh đáng sợ gì vậy!?” Iro dựng tai dựng đuôi lên và nhảy lùi khỏi tôi.

[…Nhạc chuông điện thoại thôi.]

Tôi giơ cái điện thoại vẫn đang reo tiếng chuông đó, song nó vẫn không khiến Iro bớt cảnh giác như một con mèo đang hoảng sợ. Tôi chẳng quá thấy điệu cười từ clip Pekora Quest mò được trên Google có vẻ hài nên đem về chỉnh nhẹ lại làm chuông điện thoại. Có lẽ không phải ai cũng thú vị lẫn hài hước. Khi nhìn điện thoại, tôi nhận ra đây là tin nhắn từ Eve!

[Có một làng Orc đang tiến đến đây. Mr Han hãy chuẩn bị người và cách ứng phó.]

…Khoảng khắc yên bình thật ngắn ngủi, mình chưa kịp tận hưởng mớ tiền thưởng nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play