Trần Lâm An bị Hà Tiểu Hoa dọa sợ, không dám ngăn cản. Ngay cả người qua đường thấy dáng vẻ hung hăng của Hà Tiểu Hoa cũng kéo bạn mình đứng rụt về sau.

Chỉ còn đôi “Gian phu dâm phu” kia là không biết gì, hoàn toàn không rõ nguy hiểm sắp tới.

Tế Tu tự tay chỉnh mũ giúp Omega kia, vẻ mặt dịu dàng quá đỗi.

Hà Tiểu Hoa quát: “Mẹ nó Tế Tu mày muốn chết hả!”

Tế Tu vừa quay đầu đã thấy một chiếc ghế to đùng đập thẳng tới đầu mình!

Y lập tức vươn một tay giữ một chân ghế, tay kia theo bản năng kéo Lý Phá Tinh ra sau, sợ hắn bị thương.

Lý Phá Tinh sửng sốt, cuống quýt cúi đầu, kéo khóa áo lên, chiếc áo này khá lớn, nếu kéo khóa có thể che hơn nửa khuôn mặt. May mà Hà Tiểu Hoa đang nổi giận nhìn Tế Tu, không để ý đến hắn.

Hà Tiểu Hoa nhìn chòng chọc Tế Tu, gằn từng chữ: “Mẹ nó Tế Tu mày đối xử với anh Tinh của tao thế hả, nhìn mày trông thì tử tế, hóa ra lại là loại đàn ông khốn nạn!”

Lý Phá Tinh vỡ lẽ, ra là Hà Tiểu Hoa ngửi thấy mùi tín tức tố trên người hắn, tưởng hắn là bồ nhí của Tế Tu. Hắn vừa cảm động lại vừa sợ hãi.

— Hà Tiểu Hoa là nữ quán quân tán đả khu K, chắc chắn Tế Tu sẽ không đánh lại được nhỏ!

Mình sẽ bại lộ thân phận Omega thật sao?!

Nếu Hà Tiểu Hoa biết mình là Omega, vậy khác nào cả thế giới đều biết hắn là Omega, vì bảo Hà Tiểu Hoa giữ bí mật là chuyện bất khả thi nhất trên đời.

Nhị viện, trường của Hà Tiểu Hoa có kết quả kiểm nghiệm giới tính thứ hai sớm hơn Tam viện. Khi mới biết mình là Alpha, Hà Tiểu Hoa õng ẹo làm bộ nhỏ là Omega, tuy bọn họ rất nghi ngờ kết quả này, nhưng vẫn đối xử với Hà Tiểu Hoa như Omega một lúc. Nào ngờ, chưa đến ba tiếng đồng hồ, Hà Tiểu Hoa cầm quạt mini Nhóc mập đưa, ăn kem que Bạch tuộc mua, hớn hở lỡ mồm nói với Lý Phá Tinh: “Nữ Alpha thích nam Alpha như bọn em, lắm lúc khó tìm bạn trai ghê á.”

Lý Phá Tinh dù có chết cũng không thể để nhỏ biết hắn là Omega.

Chẳng lẽ để Tế Tu bị đánh chết?

Tư tưởng và đạo đức của Lý Phá Tinh không ngừng giằng co.

Bất ngờ, Hà Tiểu Hoa vứt ghế, xoay người cầm ngay bình hoa phang xuống!

Lý Phá Tinh lạnh toát, túm Tế Tu nhanh chân bỏ chạy!

“Choang!” Bình hoa vỡ nát, phát ra âm thanh chói tai.

Lý Phá Tinh run chân, tay nắm chặt Tế Tu, tăng tốc.

“Anh Tinh.” Tế Tu nhỏ giọng hô.

Lý Phá Tinh: “Chạy mau!”

“Đứng lại! Mày có gan thì đừng chạy!”

Hà Tiểu Hoa rút một dây mây dài trong bình hoa nát tan, hung tợn đuổi theo.

Mọi người trong rạp đều sợ ngây người, há hốc mồm nhìn khung cảnh drama này.

Nhân viên rạp nhìn mảnh vỡ tung tóe dưới đất, lại nhìn người gây chuyện đang chạy đi “Bắt kẻ gian dâm”, luống cuống chân tay.

Triệu Lâm An đi tới, rút ví, nói với nhân viên: “Xin lỗi, người làm vỡ bình hoa là bạn của tôi, đây là tiền bồi thường.”

Nói xong, Trần Lâm An nhìn về phía ba người biến mất, môi mím chặt.

Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.



Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.

Có vẻ mang thai không hề ảnh hưởng đến tốc độ của Lý Phá Tinh, hắn thậm chí còn chạy nhanh hơn Tế Tu.

Tế Tu lo cho hắn, vừa ra khỏi rạp chiếu phim đã nói: “Anh Tinh, chúng ta chia ra hai hướng khác nhau đi.”

Tế Tu biết mình là mục tiêu của Hà Tiểu Hoa, chỉ cần Hà Tiểu Hoa đuổi theo y, Lý Phá Tinh sẽ không cần chạy nữa. Tuy cái thai đã hơn ba tháng, qua thời điểm dễ sảy thai, nhưng y vẫn rất lo cho Lý Phá Tinh. Tế Tu vừa nói xong cũng chạy đến ngã rẽ, y rút tay khỏi tay Lý Phá Tinh, chạy sang hướng khác.

Hà Tiểu Hoa thấy hai người chạy về hai phía khác nhau, không chút do dự đuổi theo Tế Tu.

Giữa thằng khốn và Tuesday. ngôn tình hài

Đương nhiên Hà Tiểu Hoa muốn xử lý tên đằng trước trước.

Tế Tu thấy Hà Tiểu Hoa đuổi theo mình, thở phào nhẹ nhõm, bước chân cũng chậm lại. Hà Tiểu Hoa đã thấy y, y không thể trốn tránh cả đời được.

Hà Tiểu Hoa thấy Tế Tu ngừng chạy, cười lạnh, bừng bừng lửa giận bước lại gần. Sợi dây mây bằng nhựa nằm trong tay nhỏ, lực sát thương có thể sánh ngang với dây roi.

Tế Tu thở dài: “Hà Tiểu Hoa, chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện được không?”

“Nói cái rắm!” Hà Tiểu Hoa quất roi về phía Tế Tu!

Tế Tu nhảy lên, dây mây quật xuống đất.

“Oành!”

…Gãy làm đôi.

Hà Tiểu Hoa ném dây xuống, tay không lao đến. Hà Tiểu Hoa nhỏ tuy học hành chỉ nhàng nhàng, nhưng đánh lộn thì hạng nhất! Đánh lộn suốt bao năm nhỏ chỉ thua duy nhất anh Tinh, cái tên Tế Tu gà giò này, nhất định Hà Tiểu Hoa nhỏ phải đánh cho y răng rụng đầy đất!

Mười phút sau.

Tế Tu dùng đoạn dây mây trói tay Hà Tiểu Hoa lại, thắt thành nơ con bướm gọn gàng. Y hỏi: “Bây giờ có thể bình tĩnh nói chuyện được chưa?”

Hà Tiểu Hoa giận đỏ bừng mặt, giọng run lên vì phẫn nộ: “Nói cái gì? Nói ban nãy tao bị ảo giác? Nói mày không tay nắm tay Omega kia đi xem phim? Hay là nói mũi tao có vấn đề, chứ mày không kí hiệu Omega kia?!”

Tế Tu: “…”

Hình như không có gì để nói thật.

Hà Tiểu Hoa thấy Tế Tu chỉ nhíu mày, không có vẻ gì là chật vật, dáng người cao ngất, khí chất bung tỏa, cứ như có thể bước lên bục nhận giải ngay lập tức, trong lòng nhỏ càng căm tức. Nhỏ cúi đầu nhìn nút thắt ở cổ tay, bi phẫn như ứa ra.

Bọn họ đều bị vẻ ngoài của Tế Tu lừa gạt rồi!

Tế Tu là một tên khốn! Mặt người dạ thú!

Anh Tinh của nhỏ thật đáng thương!

Hà Tiểu Hoa nhìn chòng chọc Tế Tu: “Mày có xứng đáng với anh Tinh của tao không?! Từ sơ trung anh Tinh của tao đã chỉ thích nữ Omega yêu kiều dịu dàng, mày cao như thế, người cứng đơ như thế, đã vậy còn không đẻ được con! Vì sao anh Tinh cưới mày, chẳng phải vì thích mày ư, thế mà mày lại dám cặp bồ sau lưng anh ấy, mày có biết xấu hổ là gì không!”

Tế Tu: “…”

Tế Tu: “Mẫu người lý tưởng của anh Tinh từ sơ trung là gì?”

Hà Tiểu Hoa bật thốt: “Nữ Omega, tóc đen dài thẳng, cao khoảng mét sáu, biết làm nũng nhưng không bám dai nhanh nhách.”

Tế Tu mặt không đổi sắc: “…Ồ.”

Hà Tiểu Hoa chợt nhận ra mình lệch chủ đề, nghiến răng: “Mày đừng tưởng hôm nay tao không xử lý mày là mày có thể thở phào nhẹ nhõm, chờ anh Tinh biết mày cặp bồ, mày nghĩ mày còn thoải mái được bao lâu!”

Tế Tu bình thản: “Anh Tinh sẽ không biết chuyện này.”

Hà Tiểu Hoa tức quá hóa cười: “Mày đùa gì thế? Tao và Trần Lâm An đã tận mắt chứng kiến, nhất định tao sẽ nói cho anh Tinh biết bộ mặt thật của mày!”

Tế Tu cúi đầu xoay chiếc nhẫn trên tay, bình tĩnh nói: “Chính cô nói, hiện tại Lý Phá Tinh rất thích tôi, vậy cô nghĩ xem, Lý Phá Tinh sẽ tin tôi hay tin cô.”

Hà Tiểu Hoa hung tợn đáp trả: “Anh Tinh của tao không phải kẻ ngu, chắc chắn anh ấy sẽ tin tao!”

Tế Tu cởi trói cho Hà Tiểu Hoa: “Vậy cô nói cho anh ấy đi, nói là cô thấy tôi ở cùng Omega, hỏi xem anh ấy có tin không.”

Lúc bị trói, trong đầu Hà Tiểu Hoa nghĩ chỉ cần được tự do sẽ dần cho Tế Tu một trận, nhưng tới khi được cởi trói rồi, nhỏ chỉ có thể bi phẫn chấp nhận mình đánh không lại Tế Tu, đành tức giận gọi điện cho Lý Phá Tinh.

Nào ngờ, nhỏ chưa kịp gọi đã nhận được tin nhắn từ một người bạn Beta. Người bạn này từng theo đuổi anh Tinh, nhưng đã từ bỏ sau khi biết mẫu người trong mộng của ảnh.

Hà Tiểu Hoa vội gọi điện cho Lý Phá Tinh, đang định bỏ qua tin nhắn, lại chẳng may ấn vào xem. Vừa nhìn, nhỏ đã ngây ngẩn cả người.

“Tiểu Hoa à, tao bảo với mày cái này, tao cũng không biết nói thế nào… Ừm, sáng nay tao đi chơi với bạn giai, thấy Lý Phá Tinh và một người siêu đẹp trai đi vào phòng tình nhân. Bạn giai tao là Alpha nên cảm nhận được tín tức tố, ảnh không biết Lý Phá Tinh đâu. Tao đang mải để ý hai người thì ảnh bảo cho tao biết, hai người kia là người yêu, một Alpha một Omega. Tao nhớ mày bảo Lý Phá Tinh đã kết hôn với một Alpha rồi… Vậy sao còn vào phòng tình nhân với Omega, có phải ảnh ngoại tình không? Mà phải công nhận, Omega kia đẹp quá trời. Haiz, may mà hồi đó tao không theo đuổi thành công Lý Phá Tinh, nếu không giờ tao được tặng cho cặp sừng rồi. Sáng nay tao đã thấy chuyện này rồi, nhưng tao do dự không biết nên nói cho mày không.”

Tay Hà Tiểu Hoa run lên.

Đây là, cắm sừng lẫn nhau sao?

Nhỏ lặng lẽ ngẩng đầu, thấy Tế Tu không nhìn về phía màn hình của mình, thở phào tắt tin nhắn đi.

…Tế Tu có biết anh Tinh cũng cặp bồ không?

Hoặc là, anh Tinh có biết Tế Tu cũng cặp bồ không?

Rốt cuộc hai người bọn họ là sao?

Là mạnh ai nấy chơi, hay là… không ai biết gì mà tặng nhau cặp sừng đây.

“Sao không gọi điện?” Tế Tu hỏi.

Hà Tiểu Hoa do dự, hỏi: “Mày, mày có biết anh Tinh đang ở đâu không?”

Tế Tu không biết tại sao Hà Tiểu Hoa hỏi vấn đề này, nhưng y sợ khi Hà Tiểu Hoa nói chuyện với Lý Phá Tinh sẽ lộ thật giả, vì vậy chỉ đơn giản nói không biết.

“Tao, tao không gọi nữa.” Hà Tiểu Hoa thả đầu cuối xuống.

Nếu bây giờ gọi điện cho anh Tinh, bị Tế Tu nghe ra ảnh đang ở cùng Omega thì biết làm thế nào? Cảnh tượng ấy lúng túng muốn chết.

Hà Tiểu Hoa né tránh: “Tao, tao còn chút việc, tao, tao đi trước đây. Chuyện của mày và anh Tinh, tao, tao mặc kệ, tự hai người xử lý đi.”

Tế Tu kinh ngạc, không rõ Hà Tiểu Hoa muốn làm gì.

Hà Tiểu Hoa cầm đầu cuối chạy đi, tim đập bình bịch.

Làm sao bây giờ? Hình như nhỏ mới biết hai bí mật cực lớn.

Mặc kệ, mặc kệ, mặc kệ, loạn tùng phèo cả rồi.

Cả đời này Hà Tiểu Hoa chưa từng giấu bí mật nào, cơ mà, bí mật này nhỏ không giấu không được.

Nhất là chuyện anh Tinh ngoại tình…

Sao anh Tinh lại ngoại tình được?

Ừm, nhất định là anh Tinh biết Tế Tu ngoại tình, nên mới cố ý trả thù Tế Tu.

Mà vừa nãy nghe Tế Tu nói, có vẻ y tưởng anh Tinh yêu y thắm thiết.

Hừ.

Đáng đời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play