Tây Môn Hạo trong lòng rung động, bỗng phát hiện mấy cái ô trong túi trữ vật đã sắp đầy rồi.
Một thanh Thanh Phong Kiếm, một tờ giấy vàng óng, một tờ giấy trắng, cùng với một cái bình ngọc màu trắng.
Tây Môn Hạo đã từ trong trí nhớ của Đại Hoàng tử biết được, nơi này chính là Thiên Kình đại lục, tại đây là có thể tu luyện. Dĩ nhiên Đại Hoàng tử bị phế đi thì toàn bộ tu vi đã sớm mất không còn một mảnh. Bây giờ, hắn không khác gì một phế nhân.
“Xoạt!”
Trên tay hắn xuất hiện một tờ giấy màu vàng óng rất nhẹ và mỏng.
“Đinh! Chúc mừng kí chủ thu hoạch được công pháp < Thần Hoàng Bá Khí Quyết >! Thần Hoàng Bá Khí Quyết là công pháp Thiên giai cực phẩm đỉnh cấp, sau khi sử dụng có thể nhận được khí thế Thần Hoàng! Có thể sử dụng khí thế Thần Hoàng để phòng ngự hoặc tấn công, chấn nhiếp kẻ thù. Kí chủ đẳng cấp càng cao, uy lực sẽ càng lớn! Đồng thời năng lực tấn công và phòng ngự cũng sẽ tăng lên trên diện rộng! Kí chủ có muốn học tập hay không?”
“Học tập!” Tây Môn Hạo không chút do dự nói ra.
“Ông!”
Tờ giấy màu vàng trong nháy mắt biến mất.
“Đinh! Chúc mừng kí chủ học được < Thần Hoàng Bá Khí Quyết >”
“Hắc… nghe cái tên liền biết rất bá đạo.”
Tây Môn Hạo cảm giác như có hàng loạt động tác uy vũ bá đạo xuất hiện trong đầu, còn có một đoạn khẩu quyết phức tạp không ngừng vận chuyển trong đầu hắn, trong lòng không khỏi mừng rỡ
“Xoạt!”
Bình ngọc màu trắng trong ô trữ vật xuất hiện trên tay, hiện tại hắn muốn tăng lên đẳng cấp của mình, chỉ có tăng đẳng cấp lên mới sử dụng được công pháp.
Mặc kệ cái gì mà hồng bao rồi cái gì mà hệ thống dị giới, không cần dùng tu luyện đến thăng cấp mà chỉ cần nuốt viên Nguyên Khí đan này hắn liền chắc chắn có thể thăng cấp.
Tần Hạo từ trong bình ngọc trắng lấy ra một viên đan dược kích thước bằng một hoàn ngọc nhỏ
“Sơ cấp Nguyên Khí đan: không thể giao dịch, sau khi kí chủ sử dụng có thể tăng lên 10 điểm nguyên khí.”
Tây Môn Hạo sau khi nghe hệ thống nhắc nhở liền đem đan dược trực tiếp nuốt xuống
“Đinh! Chúc mừng kí chủ tăng lên 10 điểm nguyên khí, đẳng cấp tăng đến Thoát Thai tầng một.”
Kí chủ: Tây Môn Hạo
Đẳng cấp: Thoát thai tầng một (0/20)
Công pháp: Thần Hoàng Bá Khí Quyết
Tây Môn Hạo nhìn xem thuộc tính của mình, là Thoát Thai tầng một, đan điền cũng đã xuất hiện một tia linh khí yếu ớt.
Tại Thiên Kình Đại Lục, đẳng cấp tu luyện được chia làm nhiều cấp bậc. Theo thứ tự là Thoát Thai, Ngưng Khí, Đoán Thần, Luyện Hồn, Quy Nhất, Hóa Hư, Khai Vân, Trúc Tinh, Độ Kiếp…
Trong đó cảnh giới Thoát Thai có chín tầng, mỗi tầng đều là một lần thoát thai hoán cốt, cải biến thể chất. Đến Thoát Thai kỳ đại viên mãn, có thể trực tiếp thu nạp thiên địa linh khí vào trong đan điền, tăng cường khả năng chiến đấu và kéo dài tuổi thọ.
Đến cảnh giới tiếp theo Ngưng Khí, ở cảnh giới này chia ra làm bốn tầng là sơ, trung, hậu, đại viên mãn, Nguyên Khí sau khi đến một trình độ nhất định có thể rèn luyện nguyên thần của mình. Nguyên Thần bước cuối chính là hoàn thiện linh hồn, cuối cùng đem thân, thần, hồn ba cái hợp làm một. Lúc đó mới tính là đột phá đến Quy Nhất cảnh.
“Haizz!” Đường còn rất dài, bước từ từ rồi ắt sẽ đến!
Tây Môn Hạo cảm thán một câu, sau đó lấy hai khỏa Nguyên Khí đan sơ cấp ném vào miệng.
“Đinh! Chúc mừng kí chủ thu hoạch được 20 điểm nguyên khí, đẳng cấp tăng lên Thoát Thai cảnh tầng hai”
Đẳng cấp: Thoát thai tầng hai
Công pháp: Thần Hoàng Bá Khí Quyết
"Đinh! Chúc mừng kí chủ thu hoạch được 30 điểm nguyên khí, đẳng cấp..."
"Keng..."
Kí chủ: Tây Môn Hạo
Đẳng cấp: Thoát thai tầng chín (50/100)
Công pháp: Thần Hoàng Bá Khí Quyết
"Oanh!"
Tây Môn Hạo cảm thấy trong đan điền có một cỗ nguyên khí vàng óng, giống như một quả bóng màu vàng mà nhấp nhô trong đó.
Hắn thử vận chuyển Thần Hoàng Bá Khí Quyết, linh khí trong cơ thể liền vận chuyển thật nhanh, một cỗ linh khí màu vàng óng lan tỏa qua thất kinh bát mạch.
"Ông!"
Thân hình trần trụi bên ngoài của Tây Môn Hạo hiện lên một màu vàng kim nhàn nhạt bao quanh khiến cho hắn bây giờ cả người đều như là khí thế hoàng gia!
"Ha ha ha! Ha ha ha! Thật trâu bò nha!"
Tây Môn Hạo ngang nhiên cười, bây giờ trong người hắn tràn ngập năng lượng, tâm tình vô cùng sảng khoái. Thoát Thai kì tầng chín rồi, hắn chỉ cần thêm 50 điểm nguyên khí nữa là có thể trùng kích Ngưng Khí Kì!
Mặc dù tại Thiên Kình đại lục, chút tu vi này chỉ xem như nhập môn nhưng nếu như so với thường nhân thì tuyệt đối có thể coi là mạnh như thần.
"Đinh! Chúc mừng kí chủ học được Hoàng giai cực phẩm kiếm pháp < Vô Danh kiếm pháp >"
"Xoạt xoạt xoạt!" Trong đầu hắn bỗng hiện lên rất nhiều hình ảnh một người đang luyện kiếm, mỗi chiêu mỗi thức đều như khắc sâu vào trong trí óc.
Tổng cộng có tám chiêu, mỗi chiêu đều rất đơn giản, nhưng nếu phối hợp thêm Thần Hoàng Bá Khí Quyết uy lực khẳng định sẽ tăng vọt! Tám chiêu kiếm pháp này trong nháy mắt liền học được, cái này có thể coi là bật hack a!
Kí chủ: Tây Môn Hạo
Đẳng cấp: Thoát thai tầng chín (50/100)
Công pháp: Thần Hoàng Bá Khí Quyết
Võ kỹ: Vô danh kiếm quyết
"Keng!"
Trên tay hắn xuất hiện một thanh Hoàng giai thượng phẩm Thanh Phong Kiếm.
Tại nơi này vũ khí và công pháp đều được chia thành 4 cấp bậc lớn: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Ở mỗi cấp bậc lớn lại có mấy cái cấp bậc nhỏ: Thượng, trung, hạ, cực phẩm.
Tây Môn Hạo xem như mình đã bật hack, công pháp Thiên giai cực phẩm được xem như là thứ tốt nhất! Võ kỹ phòng thủ thì là Hoàng giai cực phẩm! Chỉ tiếc là vũ khí phẩm chất hơi kém một chút. Nhưng vậy thì đã làm sao? Nên trang bức vẫn là đi trang bức a!
Vận chuyển Thần Hoàng Bá Khí Quyết, linh khí vàng óng thoát ra hướng về phía Thanh Phong Kiếm, trong nháy mắt khiến cho bảo kiếm màu xanh được bao bọc một tầng ánh sáng vàng nhạt.
“Chiêu thứ nhất!”
Hai chân hắn bước đến, xuất ra Thanh Phong Kiếm đâm thẳng về phía trước, ánh sáng vàng nhạt bao bọc trên kiếm phát sáng loá mắt.
“Xoạt!”
“Bành!”
Một trận gió thổi nhẹ qua, cửa sổ trong nháy mắt nổ tung
“Hoàng tử điện hạ, có chuyện gì vậy?”
Bỗng nhiên cửa phòng bị một người nào đó dùng lực đẩy ra, chỉ thấy cung nữ Bích Liên đang đứng ngoài cửa.
“Oẹ!”
Trong phòng bốc ra mùi hôi thối khiến cho nàng khom lưng buồn nôn, thật sự là quá thối, cái mùi hôi thối này còn mang theo một mùi vị kỳ quái, khiến cho mắt nàng đều cay xè.
Mùi hôi thối và cay mắt này là bốc lên từ đằng sau nàng!
Quay đầu lại, chỉ thấy Tây Môn Hạo đang thu hồi Thanh Phong kiếm, đi tới trước mặt Bích Liên, nói:
"Đi, chuẩn bị nước nóng và quần áo sạch sẽ cho ta.”
"A?"
Bích Liên chậm rãi ngẩng đầu, khi thấy thân thể trần trụi đang bốc ra nhiều mùi hôi thối của hoàng tử nhà nàng, cả người trong nháy mắt đều đỏ ửng đến ngón chân.
"A cái gì mà a? Làm nhanh đi!"
Tần Hạo Môn nhíu mày, trong cơ thể Thần Hoàng Bá Khí Quyết hơi hơi vận chuyển, trong nháy mắt phóng ra một cổ khí thế bá vương.
“Vâng! Nô tỳ đi chuẩn bị ngay!"
Bích Liên bị cổ khí thế bá vương kia hù dọa xém chút nữa là ngã xuống đất, nghe Tần Môn Hạo nói liền lập tức xoay người chạy ra ngoài.
"Mẹ nó! Thúi chết lão tử!"
Tây Môn Hạo cũng thấy trong phòng thật thối, mà lại còn có hơi cay mắt, liền nhanh chóng chạy đến bên giường, cầm chăn quấn quanh thân thể rồi đi ra ngoài hít thở không khí.
Lúc này đã vào đêm, trong hoàng cung Khánh quốc tất cả đèn đều treo cao, thỉnh thoảng còn thấy từng đội hộ vệ đang đi tuần tra quanh phủ Hoàng tử. Ai cũng không có chú ý tới trước cổng phủ Hoàng tử, Đại Hoàng tử cái phế vật sắp chết đó đang dùng chăn quấn quanh cả người đứng trước cửa.
Nói đến Đại Hoàng tử thì cũng thật là đủ bi thảm, bị bệnh làm một thân tu vi cũng mất đi sau đó lại bị phế bỏ chức Thái Tử, phủ điện lớn như vậy chỉ có một nha hoàn hầu hạ, ngay cả một tên thái giám cũng không có.
Còn về nha hoàn Bích Liên thì chính là người mà Phan Ngân Liên đưa đến, chờ khi nào Tây Môn Hạo chết rồi thì bẩm báo.
Mẫu thân của Đại Hoàng tử thì lại bệnh nặng qua đời, mà nguyên nhân cái chết cũng rất đáng ngờ, hắn một mực hoài nghi là có người hạ độc thủ.
Ba năm trước cưới con gái của đương triều Tể tướng, đáng tiếc lại là một mầm tai họa.
Phan Ngân Liên này đơn giản chính là phiên bản dị giới của Phan Kim Liên! Mà Đại Hoàng tử thì lại giống như nhũ danh, chính là một cái phiên bản dị giới của Võ Đại lang. Còn Tây Môn khánh, nghe nói là Khánh quốc khai quốc Hoàng đế vì vậy liền gọi Tây Môn khánh.
Nói tóm lại, bây giờ Đại Hoàng tử là một trò cười trong hoàng cung Khánh quốc, thậm chí sau khi hắn bị bệnh mất hết tu vi, không thể tu luyện nữa, một vài Phi tần cùng Hoàng tử trong cung đều xem thường hắn.
“Haizz! Tây Môn Hạo a Tây Môn Hạo! Ngươi sống cũng quá là bi thảm rồi! Đường đường một người nối nghiệp hoàng đế, mà bây giờ lại có mệnh của Võ Đại lang!”
Đương nhiên Tây Môn đại lang chính là lão đại, Đại lang chỉ xem như là nhũ danh. Còn Nhị Hoàng tử thì được gọi là Nhị lang, Tam Hoàng tử thì được gọi là Tam lang.
"Đông đông đông..."
Từng tiếng bước chân nặng nề cấp tốc vang lên, tiếp sau đó thì ngay tại hành lang của phủ Hoàng tử xuất hiện một đoàn người.
Dẫn đầu là một nam nhân mặc áo bào màu vàng, đầu đội kim quang, người này chính là Nhị Hoàng tử, cũng là Thái Tử Tây Môn Nghiễm.
Bên cạnh hắn là Phan Ngân Liên bước chân vội vàng, mặt lộ vẻ lo lắng cùng hoảng sợ. Theo sau Tây Môn Nghiễm chính là một đội hộ vệ.
Tây Môn Hạo nhất thời không hiểu chuyện gì, hắn chỉ nhìn thấy gương mặt kinh hoảng của Phan Ngân Liên, cùng với khuôn mặt tràn đầy sát ý của Tây Môn Nghiễm.
Ngay lúc này, hắn đang muốn tỉ mỉ quan sát tiểu đệ đệ của mình một chút thì bỗng nhiên trong đầu lại hiện lên một tư liệu
Đẳng cấp: Thoát Thai kỳ tầng chín!
“Ngọa tòa! Hệ thống còn có chức năng này?”
Tây Môn Hạo âm thầm tắc lưỡi, nhìn về phía Phan Ngân Liên thì lại không có đẳng cấp, chính xác là một thường nhân.
Mà kinh khủng hơn là phía sau y mấy tên hộ vệ trên người mặc kim giáp đều là Ngưng Khí hậu kỳ, có vài tên Thoát Thai tầng bốn tầng năm, còn lại đều là mấy tên vũ phu võ công mèo ba chân chưa từng tu luyện.
“Tiện nhân! Vừa nãy ngươi chạy đi đâu? Ước gì ta chết đi đúng không?”
Tây Môn Hạo bất thình lình hét lên một tiếng, đám người Tây Môn Nghiễm giật mình, cứ thế đứng ngây ra tại chỗ.
Nhất là Phan Ngân Liên khuôn mặt hiện lên một tia sợ hãi. Mặc dù cha nàng hiện nay là Tể tướng, nhưng cấu kết với em rể ám hại phu quân, cái việc này mà bị phát hiện, đừng nói là Tể tướng, cho dù là Hoàng đế cũng không cứu được nàng!
“Tiện nhân! Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lại đây!”
Tây Môn Hạo đối với Phan Ngân Liên không có một chút hảo cảm nào, thậm chí dựa vào trí nhớ lúc trước của Đại Hoàng tử thì lại càng chán ghét và căm hận người này đến cực điểm!
“Nhanh đi!”
Tây Môn Hạo cố tình va vào Phan Ngân Liên một cái, đôi mắt lóe lên một tia sát ý, nhưng thoáng qua liền biến mất.
“Đại lang, ngươi không có chuyện gì a, cảm tạ trời đất. Ông trời ơi, Đại lang rốt cục cũng khoẻ lại rồi!”
Phan Ngân Liên nhất thời biến hoảng hốt thành kinh hỉ, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến chỗ Tây Môn Hạo, trên đường đi còn xém vấp ngã.
Tây Môn Hạo khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt lộ rõ vẻ khinh bỉ nhìn về phía Phan Ngân Liên.
Kiếp trước hắn là một nam nhân vận mệnh khổ cực, hiện tại bây giờ đã trùng sinh rồi cũng vẫn là cái mệnh khổ cực của Võ Đại lang.
Đối với mấy chuyện tranh đấu trong hoàng cung, kiếp trước hắn đã từ trong TV mà vô cùng hiểu rõ, biết nếu hiện tại hắn nhu nhược và trốn tránh, chỉ sẽ chết càng nhanh.
Mà đối phương lại là hoàng tử phi của mình, vận mệnh của ả là do mình nắm giữ! Cho nên...
“Bốp!”
Một cái tát từ trong tay Tần Môn Hạo đánh tới làm Phan Ngân Liên trực tiếp bay ra ngoài ngã lăn trên đất.
“Tiên nhân! Phu quân của ngươi nằm trên giường bệnh nhiều năm nay, hôm nay ta tỉnh lại ngươi một cái Hoàng tử phi lại vội vàng chạy mất. Nói! Ngươi có ý gì?!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT