Như mọi khi, sau thu hoạch Sở Hàn khôi phục lại toàn bộ linh lực trong cơ thể rồi mới chuẩn bị ngủ, mặc dù sau một đêm thì linh lực cũng sẽ tự nhiên khôi phục nhưng trong đêm tối không thể chắc có chuyện gì xảy ra, luôn phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Sau khi hoàn tất việc khôi phục, vừa chuẩn bị đi ngủ thì Thương Hà lại tới bên cạnh, không nói gì, định cởi ra y phục của mình. Phải nói là Thương Hà được thừa kế gen quá tốt, thân hình không chút tì vết, 16 tuổi nhưng cũng xem là đầy đặn, nói chung là hợp ý Sở Hàn. Nhưng dù thế Sở Hàn cũng không mấy để ý, hắn đang rất mệt mỏi, không quan tâm nữ nhân được, với hắn thì sức khỏe còn quan trọng hơn nữ nhân.

"Không cần đâu, ngủ đi"

Thương Hà hết sức ngạc nhiên, nàng lúc trước không biết có bao nhiêu đứa con trai theo đuổi, bây giờ lại chủ động tìm tới nam nhân, hắn còn chẳng quan tâm. Nếu không phải ngày hôm qua nàng trao thân cho hắn thì lúc này chắc đã nghĩ hắn là gay.

Thương Hà nghĩ thầm "Mà nếu hắn là gay vậy ca ca..". Nghĩ tới đây nàng rùng mình không dám nghĩ tiếp.

"Vậy em ngủ với anh được không?"

Sở Hàn hơi nhíu mày, hắn không nghĩ Thương Hà sẽ thích hắn, chắc chắn không có khả năng. Hơi suy tư một chút, hắn rốt cục hiểu. Nữ nhân này muốn từng bước dùng tình cảm để dụ dỗ hắn, mục đích không phải gì khác chính là Hỏa Đạo hạt giống. Mới 16 tuổi thôi đã biết chơi tâm cơ rồi. Sở Hàn không nghĩ đây là chủ ý của Thương Đông, hắn có thể không từ thủ đoạn, tham vọng rất lớn nhưng chắc chắn sẽ không lấy em gái mình ra làm mồi.

Sở Hàn lấy ra Hỏa Đạo hạt giống, lắc qua lắc lại

"Em muốn cái này?"

Thương Hà đỏ mặt, biết chút tiểu tâm tư của mình bại lộ, gật nhẹ đầu.

"Thứ này có thể cho Thương Đông, nhưng nói xem, em lấy cái gì ra đổi?"

"Em"

"Sao?"

"Em lấy bản thân mình ra đổi"

"Em là vốn là người của ta, nên không đổi được"

Sở Hàn chỉ có chút chán nên trêu chọc tiểu cô nương này thôi, Hỏa Đạo hạt giống hắn vốn không phải lấy cho bản thân mà là cho Thương Đông, Thương Đông phải có thực lực đủ mạnh mới có lợi cho hắn. Vậy tại sao Sở Hàn không tự nuốt hỏa đạo hạt giống? Phải biết, đại đạo hạt giống không thể nuốt lung tung, Sở Hàn có thể đem Hỏa Đạo hạt giống hấp thu một cách an toàn, nhưng hắn phải trù tính cho tương lai. Hỏa có rất nhiều loại, Lam hỏa, hắc hỏa, huyết hỏa, sinh hỏa, tử hỏa, phệ hỏa,...và giữa chúng có sự xung đột. Sở Hàn không cần phải nuốt một hỏa đạo hạt giống thông thường. Hắn là người trùng sinh, nắm rất nhiều cơ duyên, tương lai hắn đã trù tính trước.

Trong lúc Thương Hà không biết nói gì thì Sở Hàn đã kéo chăn ngủ. Bối rối không biết làm sao, nên cũng chỉ biết nằm ngủ bên cạnh hắn.

Một buổi sáng nữa lại tới, lần này Sở Hàn không ra ngoài đi săn nữa, hắn có 1 hơn một vạn tinh hạch cấp 1, thừa sức để hắn đạt cấp 2 đỉnh phong.

Thương Đông dẫn theo Thương Hà đi săn, Sở Hàn chỉ cho hắn Mộc hệ tinh hạch, còn số tinh hạch cấp 1 toàn bộ thuộc về Sở Hàn. Vì thế hai người chỉ có thể tự ra ngoài đi săn.

Một buổi sáng, sau khi hấp thu vô số tinh hạch để Sở Hàn không chút khó khăn đột phá tới cấp 2 đỉnh phong.

Thương Đông cùng Thương Hà cũng từ chuyến đi săn trở về. Thương Đông đem tình hình báo cáo lại cho Sở Hàn.

Hỏa Hệ yêu thú gần như không còn nữa, yêu thú cũng thưa thớt rất nhiều.

Sở Hàn cũng đã đoán trước việc này, Hỏa thú bị hắn diệt gần hết ngày hôm qua, một phần bỏ chạy do kinh động quá, một số bị hắn săn giết trong mấy ngày này.

Sở Hàn rất nhanh đưa ra quyết định

"Chúng ta chuyển đi chỗ khác"

Thương Đông cũng không có gì ngạc nhiên, hắn đã sớm đoán trước việc này. Có thể hai ngày trước hắn còn đang chật vật chạy trốn, chỉ mong càng ít yêu thú càng tốt, đâu biết được, qua hai ngày từ con mồi hắn biến thành thợ săn. Hắn chỉ vừa đột phá cấp 2, cần rất nhiều tài nguyên để tiến tới cấp 2 đỉnh phong. Hơn nữa hắn biết Sở Hàn chưa sử dụng, hắn không biết Sở Hàn có mục đích gì nhưng chỉ cần Hỏa Đạo hạt giống còn đó thì hắn còn cơ hội.

"Chúng ta đi đâu?" Thương Hà nghi vấn hỏi.

"Vương Thành, ở đó có quân đội tụ tập, đã thiết lập khu an toàn"

Sở Hàn đã sớm có tính toán trước, trả lời.

Thương Đông không nghi vấn nguồn thông tin của Sở Hàn, nhưng hắn hơi nhíu mày có chút khó hiểu, hỏi Sở Hàn

"Căn bản chúng ta không cần quân đội che chở"

Thương Đông thật không muốn tới Vương Thành, hắn có đủ thực lực sinh tồn, hơn nữa hắn cần rất nhiều tài nguyên, an toàn đối với hắn chỉ có hại.

"Ngươi nghĩ chúng ta tới đó để cầu che chở sao?"

Thương Đông như bắt được ý gì đó, đang suy nghĩ thì Thương Hà đã lên tiếng.

"Ở đó có tài nguyên, chúng ta thừa sức cướp đi toàn bộ tài nguyên ở đó."

Thương Đông nghe thế vẫn không có ngạc nhiên, tiếp tục suy nghĩ. Sở Hàn muốn đào tạo hai người làm cánh tay của hắn, cũng không can thiệp.

Sau một phút, Thương Đông như bừng tỉnh

"Chút tài nguyên đó không là gì, bản thân quân đội cùng Vương thành mới là tài nguyên, với thực lực của chúng ta, thêm vào chút trí lực thì có thể đem cả vương thành nắm trong tay, từ đó mở rộng thế lực, đem toàn bộ lực lượng quốc gia nắm trong tay, cả đất nước này sẽ là của chúng ta"

Sở Hàn vỗ tay hai tiếng

"Nói tốt lắm, còn gì nữa"

Thương Hà thấy không thích hợp, mới nhéo Thương Đông một cái. Thương Đông cũng nhanh chóng bừng tỉnh, lập tức hướng Sở Hàn quỳ xuống

"Là thuộc hạ vô tri,xin chủ thượng trách phạt"

Thương Đông xưng hai tiếng "Chủ thượng" mà không phải thiếu chủ, xem ra đã hiểu được.

Thương Hà cũng quỳ xuống, hướng Sở Hàn cầu xin

"Mong chủ nhân bỏ qua, tiểu Hà xin thay ca ca nhận phạt"

Sở Hàn vẫn không có chút tức giận nào hỏi:

"Ngươi biết mình sai chỗ nào?"

"Tất cả là của chủ nhân, không phải của chúng ta"

Sở Hàn có hơi lo ngại, thật sự tham vọng của kẻ này quá lớn, tương lai hắn cần uống nắn lại. Nên nhớ, hắn chỉ là thuộc hạ của Sở Hàn, mọi thứ hắn có đều của Sở Hàn, không có thứ gì là của "chúng ta".

Tuy nhiên bao nhiêu đó không làm Sở Hàn tức giận được, hắn e ngại tham vọng của Thương Đông nhưng đồng thời cũng cần nó, chỉ có tham vọng đủ lớn mới đạt được đủ nhiều, mới mang lại lợi ích lớn nhất cho hắn.

"Đứng lên đi, tốt hơn là không có lần sau"

"Xin thiếu chủ trách phạt"

Thương Đông vẫn không dám đứng lên, Sở Hàn đối với hai người không tệ, hắn chút nữa đã quên mất thân phận của mình, đây là điều tối kỵ nhất.

"Thương Hà tối nay sẽ thay ngươi nhận phạt"

Thương Hà đỏ mặt, ấp úng đáp

"Dạ"

"Bây giờ thì bàn chính sự đi"

Sở Hàn cũng không quá để ý, sau đó lấy ra Hỏa Đạo hạt giống, ném cho Thương Đông. Thương Đông bắt lấy hạt giống, trong lòng rất kích động nhưng không dám biểu hiện ra bên ngoài. Hắn còn đang mang tội trên người, dĩ nhiên không dám nhận lấy, có khả năng là Sở Hàn còn đang muốn thử hắn.

"Thuộc hạ không dám nhận"

Sở Hàn không để ý hắn có nhận không, đem phương pháp hấp thu hạt giống truyền cho hắn. Sở Hàn đã để lại linh hồn ấn ký, bất cứ lúc nào cũng có thể thông qua đó truyền đạt thông tin.

Thương Đông đang không biết nên giải quyết thế nào, Sở Hàn không muốn tốn thời gian, trực tiếp nói

"Ta cho ngươi mượn, sau này gấp 10 lần hoàn trả là được"

Thương Đông không suy xét 10 lần hay là 100 lần, lập tức đáp

"Tạ ơn chủ nhân"

"Xưng hô như bình thường là được, chuẩn bị đi, chúng ta lên đường"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play