Kong cùng Tô Mộc Tranh sau bữa sáng thì cùng nhau đồng hành vào rừng.
Trong tay cây phóng lợn, Kong đảm nhiệm vai trò mở đường.
Xoạt xoạt!
Cậu cầm phóng lợn sục sạo bụi cỏ, sau khi cắt qua mấy lần liền nhìn thấy được một lớp rau dại phía bên dưới.
“Là rau má rừng! Trưa nay có đồ ăn rồi.”
Hướng dẫn cho Tô Mộc Tranh cách hái rau để cô tự mình hái, còn Kong tiếp tục lùng sục các bụi cỏ xung quanh.
Thứ nhất là để phát quang bụi rậm, thứ hai cũng là để tìm kiếm rắn.
Tại rừng núi, bụi rậm là nơi ưa thích của loài rắn thường ẩn mình.
Quả nhiên không bao lâu sau có một con rắn màu nâu tía to bằng nửa cổ tay bị lùa ra.
Khè~ Nó há to miệng ra làm động tác đe dọa, nhưng mà chớp mắt sau nó chỉ có thể kịp nhìn thấy một lưỡi dao sáng nhoáng léo lên một cái rồi sau đó xuyên thủng qua đầu rắn.
Kong nhanh tay rút lưỡi phóng lợn ra cầm theo con rắn trên tay cười nhạt.
“Nguyên lai là một con rắn Hổ Hành.”
Rắn Hổ Hành là một loài rắn hoang dã, thường xuyên ẩn nấp trong các bụi rậm. Loài rắn này ưu thích ếch nhái, vì lẽ đó mà gần khu vực hồ nước, sông suối thường xuyên sẽ bắp gặp được chúng.
Đối với nhiều người nhìn thấy rắn thì sợ hãi lo lắng xem nó có độc hay không, thì đối với người dân Lạc Quốc thì hoàn toàn ngược lại. Nhìn thấy rắn, điều đầu tiên trong đầu nảy ra là “Con này có ăn ngon không. Nhắm được mấy cút rượu.”
Bản thân Kong xuất thân nông thôn nghèo, hồi nhỏ thường xuyên được nêm thử món thịt rắn, nên là cậu đối với rắn cũng chẳng mấy lạ lẫm gì.
Đem con Hổ Hành cắt bỏ đầu chôn dưới đất rồi cuốn thân rắn thành một vòng, dùng dây leo buộc lên hông xong gọi Tô Mộc Tranh trở về nhà gỗ.
“Mộc Tranh, dám ăn thịt rắn không?”
Vừa nói Kong vừa tháo xuống ở hông con rắn Hổ Hành quơ quơ trước mặt thiếu nữ.
Trái với suy nghĩ của Kong rằng sẽ dọa cho Tô Mộc Tranh sợ hãi một trận, chỉ thấy hai mắt cô nàng sáng rực lên hỏi ngược lại.
“Ăn có ngon không anh?”
Kong: “...”
Quả nhiên người có tâm hồn ăn uống. Cậu cũng bất đắc dĩ gật gật đầu đáp: “Ăn ngon.”
“Hi hi... Vậy là trưa nay có món ngon ăn rồi.”
Tô Mộc Tranh vui sướng ôm bó to rau má vừa đi vừa hỏi han về các món ăn được chế biến từ thịt rắn.
Cô nàng từ lâu đã muốn nếm thử món này, chỉ mong cho thời gian trôi nhanh cho tới giờ ăn cơm trưa.
Tất nhiên Kong cũng khá thèm thịt rắn, từ hồi cha mẹ mất sau cậu cũng ít đi đánh bẫy rắn. Lên thành phố bươn trải nhiều nên dần quên mất món ăn dân dã này.
Nhưng cậu cũng không vội, sau khi lột da làm sạch nội tạng xong liền buộc dây thả ngâm trong nước suối để cho bớt mùi máu tanh. Sở dĩ làm như vậy là bởi nơi này không sẵn da vị hương liệu để tẩm ướp khử mùi, ngâm nước là cách làm đơn giản nhất rồi.
Cho tới bữa trưa vẫn còn rất nhiều thời gian. Kong đem cây gỗ tiếp tục gọt đẽo xây dựng nhà gỗ.
Gỗ chặt về rất dư dả, cậu sẵn tiện làm luôn một chiếc thang dạng chữ A để tiện cho việc leo trèo.
Tại các cột gỗ lớn có vai trò làm cột nhà được Kong khoét một rãnh dài rộng và sâu hai đốt ngón tay dọc từ trên đỉnh cột gỗ xuống tận mặt sàn nhà.
Các thanh gỗ nhỏ dài hai mét được vát phẳng, gài vào hai cái rãnh rồi thả từ trên đỉnh cột xuống tựa như trò chơi ghép hình.
Phương pháp tạo vách tường này vô cùng bền chắc mặc dù không cần dùng tới một cây đinh nào.
Kong đẽo gọt vô cùng tỉ mỷ chích xác nên việc dựng bốn mặt vách tường gỗ chỉ mất có chưa đầy hai giờ đồng hồ.
Nhà gỗ không có cửa sổ, cửa ra vào cũng chưa làm mà để trống một khoảng ô chữ nhật. Có lẽ chờ cậu nghiên cứu thêm về cách tạo cánh cửa thêm rồi sẽ dựng sau.
Nghỉ ngơi vài phút xong Kong tiếp tục trèo lên nóc nhà gỗ để lợp mái.
Tô Mộc Tranh đứng dưới đất phụ trách công việc đưa cây gỗ cùng dây leo lên cho cậu làm việc.
Có sự giúp đỡ của thợ phụ Tô Mộc Tranh, thợ chính Kong rất nhanh lợp mái nhà xong.
Đống cỏ dại mà cô nàng cắt hôm qua cũng được tận dụng để rải đều lên trên mái nhà làm lớp chống thấm sương sớm và nước mưa.
Hai cô cậu chống hông đứng trước ngôi nhà gỗ thưởng thức thành quả lao động của bản thân có điểm giống với câu ca “Một túp lều tranh, hai quả tim vàng.”
“Anh Kong, chúng ta mau làm thịt rắn ăn liên hoan nhà mới thôi.” Tô Mộc Tranh cười hì hì nói.
Kong cũng đang trong tâm trạng phấn khích sảng khoái gật đầu: “Đi! Tân gia nhà mới thôi!”
[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 11 Tháng 3 Năm 2021.]
[Trước có thím nói rằng mỗi map quá ngắn, vậy nên map này sẽ khá dài nhé.]
[Tới đoạn kiếm thức ăn rồi. Tui vừa viết vừa tra Google nên sẽ chỉ đăng được 1 chương một ngày vào khung giờ trước nửa đêm thôi.]
[Mọi ý kiến đóng góp các bạn hữu có thể để ở phần bình luận hoặc inbox tới tài khoản Zalo 0845141490.]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT