Đường Vũ không nhịn nỗi bất lực, đồng thời hắn nhìn sang Hắc Hùng
" Nói như vậy ta với ngươi coi như kẻ thù rồi?"
Hắc Hùng nghe thấy vậy liền run rẫy, lập tức quỳ xuống, cầu xin
" Đại nhân tha mạng, thực sự ta chưa hề đụng tới nhân loại lần nào cả, ngay cả Mê Vụ Sâm Lâm ta còn chưa đi ra lần nào a."
Vừa dứt lời, từ phía bên trong khu rừng, một đám yêu thú xuất hiện, dẫn đầu là một đầu hắc lang, nó nhìn về phía Đường Vũ, ánh mắt tỏa sáng
" Nhân loại? Đại vương, ngài lại bắt nhân sủng sao?"
Hắc Hùng: "..."
" Uy? Lần này là một tiểu nhân loại trông thật xinh đẹp a, đại vương, khi nào chơi chán, có thể ban cho ta không?"
Hắc Hùng: "..."
" Nhìn da dẻ hồng hào của nhân loại này, chắc chắc thuộc hàng mĩ vị nha."
Hắc Hùng: "..."
Hắc Hùng bất lực nhìn thuộc hạ của mình, tại sao hắn lại có tên nhân loại ngu ngốc này chứ, cmn ngươi không thấy đây là tình cảnh gì sao, đến ta còn không đánh lại nhân loại này, ngươi cmn lại còn muốn ta bắt hắn làm nhân sủng?
"Lại bắt nhân sủng? Xem ra Hắc Hùng ngươi cũng khá lắm nha!"
Đường Vũ mỉm cười nhìn qua Hắc Hùng khiến nó lạnh sống lưng
" Đại...Đại nhân, ngài để ta giải thích..."
còn chưa để nó nói hết, đầu hắc lang liền chen lời vào
" Cmn ngươi đây là thái độ của nhân sủng sao, còn dám đứng trước mặt đại vương? Xem ra ta phải thay đại vương dạy dỗ cho ngươi biết địa vị của một nhân sủng!!"
Hắc lang liền tỏa ra uy áp, hòng đem Đường Vũ đè xuống
" Đây liền là thuộc hạ của ngươi? "
Đường Vũ liếc mắt, ngay lập tức Hắc Hùng liền cật lực lắc đầu
" Không...Không phải, tiểu Hùng trước giờ chưa từng gặp qua đầu hắc lang này a!!"
" Ồ, nhưng nó gọi ngươi là đại vương."
" Ta dù gì cũng là yêu vương, gọi như thế cũng bình thường đi, đại nhân ngài không cần để ý"
Hắc Hùng không liền chối, cười nịnh nhìn Đường Vũ
" Cmn lai không để ta vào mắt, hôm nay dù có là nhân sủng của đại vương ta cũng phải xử lý ngươi."
Thấy Đường vũ không để mình vào mắt, hắc lang tức giận rống lên, theo hướng Đường Vũ chạy đến
" hắc lang, không được vô..."
Hắc Hùng vội hét lên, muốn chạy ra cản hắc lang, nhưng còn chưa nói hết câu, chỉ thấy cả thân hình hắc lang bay thẳng về phía một thân cây lớn, khiến nó gãy xuống
"..."
Hắc Hùng không nhịn được run rẫy, đầu hắc lang này, thực lực cũng coi như đã đến cửu giai, liền chỉ một bước nữa là có thể đạt đến cấp độ yêu vương, đứng ngang hàng với nó, vậy mà liền bị nhân loại này một chiêu đánh bay, thực lực nhân loại này thật sự quá quỷ dị.
"Ặc, lỡ chân "
Đường Vũ tặc lưỡi
Hắc Hùng: "..."
ngươi cmn có thể nghiêm túc lên được không hả, có thể để cho yêu thú bọn ta chút tôn nghiêm được không?
Hắc Hùng chỉ dám nghĩ, ngoài mặt vẫn tươi cười
" Dám đánh chủ ý lên đại nhân, hắn đáng bị như vậy"
Đường Vũ cũng lười để ý đến nó, hắn nói
" Làm thế nào để đi đến tòa thành nhân loại?"
" Đại nhân chỉ cần vượt qua hết Mê Vụ Sâm Lâm, sau đó đi về phía đông, ở đó liền có một thành trì nhân loại đang sống."
Hắc Hùng không dám chậm trễ, vội trả lời
" Phía đông sao? Vậy được rồi"
Thấy Đường Vũ chuẩn bị đi, Hắc Hùng nhẹ nhỏm, nhưng còn chưa kịp để nó thở ra, một đợt sát khí cực lớn ập xuống khiến nó đến hô hấp cũng khó khăn
" Ta từng hứa sẽ tha cho ngươi, nhưng nếu ngươi có ý định tấn công nhân loại thì chắc ngươi biết kết cục rồi đi?"
Hắc Hùng ra sức gật đầu, bất chợt luồng sát khí biến mất, nó ngẩn đầu, bóng dáng của Đường Vũ đã không còn.
Hăc Hùng thở phào một hơi, đám yêu thú xung quanh thấy cảnh tượng vừa rồi, rụt rè đến gần Hắc Hùng
" Đại Vương, nhân loại vừa rồi là..."
Hắc Hùng liếc mắt: " ngươi hỏi ta, ta liền hỏi ai đây? các ngươi chỉ cần biết đã là kẻ chúng ta chọc không nổi, liền nhìn hắc lang mà làm gương."
cả đám nhìn sang thân thể hắc lang, chỉ thấy cả cơ thể tàn tạ, không còn chút sinh khí, không nhịn được hít một hơi lạnh
" Nhân loại mạnh như vậy, không phải là muốn đem yêu thú chúng ta không còn đường sông sao?"
một gã yêu thú không nhịn được run rẫy.
" Sợ cái gì, chúng ta không phải còn có yêu hoàng sao, mà theo ta đoán, nhân loại này vốn không thuộc thế giới này."
Hắc Hùng lắc đầu cảm thán
" Dù sao chuyện của đám cao tầng cũng không phải chuyện chúng ta xen vào được, cứ coi như hôm nay xui xẻo đi."
Đồng thời nó tự khắc sâu trong lòng, ngàn vạn lần, không được đến thành trì của nhân loại.
~~ Ngay lúc này, Đương Vũ đã ra khỏi Mê Vụ Sâm Lâm
" Theo như Hắc Hùng thì là đi về phía đông, chỉ là không biết nên đối mặt như thế nào, dù sao ta đã không gặp được nhân loại từ 1 vạn năm trước rồi."
Đường Vũ vừa đi vừa nghĩ, xong hắn bất đắc dĩ thở dài
" Sống trong dị thế qua lâu, mình cũng không nghĩ sẽ có ngày xuyên không như thê này."
Bất chợt, một luồn ánh sáng nhổ từ trên không trung nhẹ nhàng bay đến nhập vào đầu Đường Vũ
" Dung hợp thành công, Lĩnh Vực Hệ Thống xin ra mắt kí chủ."
"!!!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT