Sau khi thu được hai giọt Hỏa Nguyên, Hỏa Sư cũng không vội lên đường sang Thủy Quốc mà nán lại Hỏa Quốc vài ngày để thông báo đến mọi người về mức độ nguy hiểm của tổ chức thần bí kia, yêu cầu tất cả phải nâng cao cảnh giác, tránh giao tranh trực tiếp mà phải chờ chi viện lại phối hợp.

Sau gần một tuần trực tiếp chỉ huy mọi việc, Hỏa Sư đã cảm thấy yên tâm hơn. Đúng lúc đang định rời đi thì lại nghe tin một số tộc nhân bỗng nhiên bị mất tích.

Ngay lập tức, Hỏa Sư liền cho người điều tra hành tung trước khi mất tích của những người đó, sau đó mở rộng tìm kiếm khắp khu vực xung quanh để tìm kiếm. Tuy nhiên, sau hai ngày liên tục tìm kiếm thì kết quả vẫn không tìm ra được manh mối nào.

Vài ngày sau đó lại tiếp tục có tình trạng người bị mất tích xảy ra. Những người bị mất tích đa phần là những người không tu luyện khí pháp, là những đối tượng dễ bị tấn công nhất. Điều khó hiểu ở đây là tại sao họ lại bị mất tích ngay trong phạm vi Hỏa Quốc?

Hỏa Sư cùng ba vị quốc sư hết sức đau đầu vì vấn đề này. Chỉ vài ngày trôi qua mà số lượng người bị mất tích đã lên đến hơn chục người. Nhưng lạ ở chỗ không thể tìm ra chút manh mối nào.

“Không thể nào xảy ra chuyện một người lại bị biến mất một cách bí ẩn như kiểu nước bốc hơi vậy. Nhất định chúng ta phải tìm ra nguyên nhân của việc này!” Hỏa Sư tức giận quát lớn.

“Thần cũng nghĩ vậy, chỉ có điều không hiểu tại sao chúng ta đã điều tra mọi hướng mà vẫn không thể tìm ra dù chỉ là một chút manh mối?” Hỏa Chấn cũng cảm thấy việc này hết sức kỳ lạ.

“ Thần nghĩ chúng ta có thể đã bỏ sót một chi tiết nhỏ nào đó, cần phải kiểm tra kỹ lưỡng hơn nữa để giải quyết tận gốc vấn đề này.” Hỏa Bách cũng trầm tư nói.

“Nếu bọn họ bị bắt đi, chắc chắn sẽ bị đem ra ngoài, mà an ninh của chúng ta rất nghiêm ngặt nên không thể Hay là chúng ta thử kiểm tra lại danh sách những người đã ra khỏi thành xem sao. Biết đâu lại có thêm được tung tích gì mới thì sao?” Hỏa Liệt bỗng nảy ra một sáng kiến.

Không khí xung quanh bỗng trở nên im ắng lạ thường, đột nhiên Hỏa Sư lên tiếng:

“Được, vậy chúng ta mau đến chỗ cổng thành để điều tra vấn đề này theo ý Hỏa Liệt quốc sư. Biết đâu sẽ tìm ra manh mối nào đó.”

Cả nhóm đều gật đầu tán thành.

Sáng hôm sau, bốn người Hỏa Sư, Hỏa Bách, Hỏa Chấn, Hỏa Liệt cùng đi ra cổng thành để lấy danh sách những người đã ra khỏi thành và đã trở về. Kế đến, họ đến từng nhà để điều tra về tính xác thực trong danh sách này.

Không ngoài dự đoán, trong số danh sách này, có một vài người có tên trong danh sách đã đi ra khỏi thành thường xuyên. Sau hơn vài giờ điều tra, cả nhóm Hoả Sư đã thu được một loạt những cái tên bị mất tích trùng khớp với thông tin bọn họ nhận được trước đó. Nổi bật lên trong số đó có ba cái tên thường xuyên đi ra vào thành nhiều nhất, mà lần nào chúng đi cũng đi thành nhóm với nhau, mỗi lần chúng đi khỏi thành cũng là lúc phát hiện trường hợp mất tích trong thành. Lần này cũng vậy, ba người kia hiện không có trong thành và một trường hợp mất tích nữa vừa được báo cáo.

Sau cùng, họ khẳng định ba kẻ này đều là kẻ giả mạo vì thực chất ba người đó khi được hỏi tới đều khẳng định đã ở trong thành suốt quãng thời gian đó mà không hề đi ra ngoài thành. Đây chính là manh mối quan trọng.

" Thưa quốc vương, chúng ta đã tìm ra mấu chốt của vấn đề này, tiếp theo nên làm gì đây?" Hoả Bách đứng bên cạnh lên tiếng hỏi.

"Trước mắt căn dặn bên gác cổng nếu thấy có kẻ giống như ba người kia vào thành liền lập tức báo cho ta, sau đó cho người theo sát hành tung của bọn chúng." Hoả Sư trầm giọng nói.

Cả nhóm ba vị quốc sư đều gật đầu đồng ý. Sau đó lập tức tách ra hành sự.

Đêm đến, ba kẻ tình nghi trong danh sách bỗng từ ngoài cổng thành xin vào trong thành. Bộ phận lính gác đã nhận được thông báo từ Hoả Bách quốc sư nên đã mở cổng thành đồng thời ngầm cho người đi báo cáo cho quốc vương.

Ba gã kia vẫn chưa hay thân phận của chúng đã bị bại lộ nên vẫn thầm cười hí hửng đắc chí khi bước vào thành.

" Hé hé, không ngờ lũ người Hoả Quốc này lại ngu như vậy, chúng ta đã bắt được cả chục tên mà bọn chúng vẫn chưa phát hiện ra. Lần này lại có thu hoạch lớn rồi!" Một giọng cười quái dị khẽ vang lên.

" Không nên khinh suất, bọn chúng cũng không phải trẻ lên ba nên chắc đã có tiến hành điều tra nhưng vì chúng ta có lớp ngụy trang quá hoàn hảo nên bọn chúng không thể phát hiện ra được thôi." Một giọng nói âm trầm, lạnh lẽo thốt lên.

Hai tên đi bên cạnh khẽ gật đầu, sau đó họ hướng về phía khu vực tập trung nhiều người nhất trong thành mà đi tới.

Đúng lúc đó, Hoả Sư cũng đã nhận được tin báo. Ngay lập tức ông cùng ba vị quốc sư nhanh chóng lên đường.

Theo hướng chỉ dẫn của lính gác cổng, nhóm người Hoả Sư nhanh chóng bám theo dấu vết để lại của người theo dõi chúng.

Đột nhiên khi đến một đoạn vắng người thì Hoả Sư bất chợt phát hiện ra thi thể của người lính gác theo dấu vết của ba gã kia. Đối phương đã phát hiện ra chúng bị theo dõi và đã ra tay hạ sát cực kỳ tàn độc. Trên ngực của người lính này bị một chưởng lực cực mạnh làm cho lõm xuống gần một tấc, xung quanh vết thương có dấu hiệu tím tái và những vết lở loét kèm theo một làn khói đen hôi thối giống như bị chất độc ăn mòn vậy. Hung thủ hẳn là đã sử dụng chiêu thức hệ độc.

"Bây giờ chúng ta đã mất dấu vết của chúng, tiếp theo nên làm gì đây?" Hoả Liệt vội cất tiếng hỏi.

" Nếu chúng đã phát hiện ra bị theo dõi thì chắc chắn sẽ tìm cách tẩu thoát. Mau quay lại vị trí cổng thành!" Hoả Bách chợt hét lên.

Ngay khi thanh âm của Hỏa Bách vang lên thì một hồi chuông to như sấm rền chợt phát ra từ phía cổng thành. Đây chính là tiếng chuông báo động có kẻ lạ mặt xâm nhập.

Bốn người Hỏa Sư liền dùng vận tốc tối đa của mình, phóng như bay về phía cổng thành.

Khi vừa đến nơi thì khu vực cổng thành đang trong tình trạng hỗn loạn. Toàn bộ lính gác nơi đây đều đang bao vây xung quanh ba gã giả mạo kia. Một số binh lính có dấu hiệu bị thương nhưng vẫn cố gắng trụ lại để phong tỏa lối thoát của bọn chúng.

Hỏa Sư liền nhanh chóng lao vào vòng chiến, cả người lúc này đã tỏa ra sát khí cùng nộ khí ngút trời. Hỏa lực trong người không ngừng tuôn ra tạo thành một quả cầu lửa khổng lồ bao quanh thân người của ông ta. Khí lực màu xanh lục cũng bùng phát cực kỳ mãnh liệt làm cho toàn bộ không gian xung quanh như nứt ra. Áp lực từ một cường giả Lục Sắc Đại Tiên quả thật kinh khủng!

Nhận ra nguồn khí lực khủng khiếp đang lao tới, ba gã bí nhân kia có chút bối rối, chúng lập tức tụ lại với nhau tạo thành thế chân vạc để có thể hỗ trợ cho nhau.

“Lão Chu, mau phát tín hiệu cho những người khác bên ngoài vào tiếp ứng!” gã bí nhân đứng giữa liền khẽ nhắc gã đồng bọn bên trái.

Lập tức một cột pháo sáng được bắn lên trên không trung. Chỉ trong nháy mắt, ba bóng đen khác đã xuất hiện ngay phía bên ngoài cổng thành, cả ba đều đang lơ lửng trên trời,sẵn sàng tiếp ứng đồng bọn của chúng.

“Chúng ta mau phá vòng vây ra ngoài!” gã bí nhân đứng giữa hét lớn.

“Còn muốn chạy? các ngươi tưởng Hỏa Quốc chúng ta là cái chợ, muốn vào thì vào, muốn ra thì ra sao?” Thanh âm như pháo nổ vang lên từ Hỏa Sư, lúc này đã áp sát tới vị trí của ba gã bí nhân kia.

“Hừ, ngươi tưởng mình là vô địch chắc?” gã lão Chu hừ lạnh một tiếng, hai bàn tay phóng mạnh ra một luồng hàn khí cực mạnh bắn thẳng về phía Hỏa Sư.

Hỏa Sư nhìn thấy chiêu thức hệ băng liền nhận ra kẻ lúc trước mà ông ta đã từng đối đầu, cũng chính là tên đã khiến cho con trai ông phải chịu đựng đau khổ. Cơn thịnh nộ như được đẩy lên tới cực đỉnh, Hỏa Sư liền gồng mạnh hai nắm đấm của mình, nơi đó liền hóa thành hai đầu sư tử bằng lửa khổng lồ, khí thế phô thiên cái địa, nhắm thẳng vào người gã lão Chu mà đấm mạnh tới, miệng quát lớn:

“Cao cấp kỹ năng công kích: Mãnh Sư Phá Thiên”

Song quyền đấm mạnh vào luồng hàn khí kia liền khiến cho nó bị bốc hơi trong tíc tắc. Sau đó điên cuồng lao thẳng vào ngực lão Chu.

“Hỏa Sư, ngươi đừng có mà ỷ thế làm bậy, còn có ta ở đây!” Một giọng nói lạnh lùng bỗng vang lên.

Cùng lúc đó, một con độc xà xuất hiện, há cái miệng lớn đầy độc khí chết người nhắm vào Hoả Sư mà táp tới.

Trước đòn tấn công nguy hiểm đó, Hoả Sư vừa định ngưng lại thế công để quay sang phản đòn thì một tấm khiên lửa khổng lồ đột nhiên xuất hiện chắn ngay trước mặt Hoả Sư, hứng trọn đòn công kích của độc xà kia.

" Quốc vương cứ để gã này cho thần!" Hoả Bách chợt xuất hiện ngay phía sau Hoả Sư, sắc mặt nghiêm lại nói.

Hai chiêu thức một công, một thủ đối đầu nhau. Độc xà đâm mạnh vào hoả thuẫn, độc lực từ độc xà gặp phải hoả lực từ hoả thuẫn liên tục xảy ra hiện tượng cắn nuốt, thôn phệ lẫn nhau. Hai chiêu thức từ từ triệt tiêu lẫn nhau. Điều này cho thấy thực lực của hai bên là tương đồng nhau.

Thấy đã có Hoả Bách xử lý kẻ phá rối, Hoả Sư liền tiếp tục thế công mãnh liệt như dời non lấp bể của mình về phía lão Chu.

Lão Chu nhìn thấy uy lực từ đòn tấn công của Hoả Sư liền biến sắc. Tuy nhiên hắn không hoảng loạn bỏ chạy hay ngu ngốc trực diện đón đòn công kích kia, mà thay vào đó hắn liền thi triển một chiêu gây ảo giác.

" Băng Sương Huyễn Cảnh"

Ngay lúc song quyền cuồng bạo của Hoả Sư vừa chạm tới cơ thể của lão Chu thì thân ảnh đó liền nhanh chóng bị sức nóng từ hoả quyền làm cho tan biến!

"Chiêu thức mạt hạng cũng dám thi triển trước mặt bổn vương?" Hoả Sư gầm lên.

Hai trọng quyền đột nhiên phát sáng cực mạnh rồi trong giây lát hai đầu hoả sư khổng lồ phình to lên rồi bộc phát tạo thành một vụ nổ khuynh đảo thiên địa.

Dù bản thể của lão Chu đã ở cách xa trung tâm vụ nổ nhưng do sóng xung kích tạo ra vô cùng cuồng bạo và khủng khiếp khiến cho cả người hắn bị chấn động từ vụ nổ ép tới ói máu, tay chân cũng trở nên run rẩy.

Ngay cả Hoả Bách cùng gã bí nhân đứng phía sau cũng phải gồng mình để chống lại dư chấn vụ nổ do Hoả Sư tạo ra. Uy lực từ chiêu thức cao cấp quả thật quá kinh khủng!

Khói lửa từ vụ nổ vừa tan, Hoả Sư phát hiện ra vị trí của lão Chu ở cách đó không xa. Lửa giận trong lòng lại bùng lên, Hoả Sư liền phóng như điện xẹt về phía lão Chu.

"Hôm nay ta sẽ thay Lân nhi đòi lại món nợ lúc trước!" Tiếng quát chói tai vang lên từ Hoả Sư.

Một chưởng lực khổng lồ bay thẳng về phía lão Chu với khí thế áp bức kinh người. Lão Chu hoảng sợ vội phóng qua một bên né cự chưởng hung hăng đang lao đến.

Tuy nhiên, Hoả Sư lại dùng khí lực của mình để điều khiển chưởng lực đó quay ngược về phía lão Chu, quyết không cho lão trốn thoát.

Nhận thấy khó có thể né tránh chiêu thức đó, lão Chu cắn răng thi triển chiêu thức mạnh nhất của mình ra để chống đỡ với hoả chưởng của Hoả Sư.

"Trung cấp kỹ năng công kích: Toái Băng Chưởng"

Một bàn tay to lớn ngưng tụ từ băng lực trong tích tắc liền xuất hiện, sau đó bay tới chặn thế công mãnh liệt của hoả chưởng kia.

Hai chưởng lực đối đầu với nhau tạo ra một vụ chấn động kinh người! Khói dày đặc cuồn cuộn bốc lên do hai loại nguyên tố băng và hoả liên tục ăn mòn lẫn nhau. Chỉ sau vài giây, hai chiêu thức kinh khủng kia đã hoàn toàn triệt tiêu lẫn nhau.

" Lão Lục, lão Hoàng mau giúp ta!" Lão Chu hoảng sợ hét lên.

Từ phía bên ngoài thành, ba gã hắc y nhân đang gặp phải sự truy cản quyết liệt của nhóm lính Hoả Quốc và Hoả Liệt cùng Hoả Chấn. Hai gã đi cùng lão Chu thì một gã đã bị Hoả Bách cầm chân, tên còn lại đang bị những đội trưởng hộ vệ thành vây công. Tình thế này muốn lại giúp lão Chu thật sự nói dễ hơn làm.

Hoả Sư không để tâm tới lời kêu cứu đó của lão Chu, bàn chân loé sáng hoả quang, cả thân người lập tức biến mất.

Lão Chu cảm nhận được sát khí của Hoả Sư đang ở rất gần mình, hắn vội bay người ra xa để né tránh đòn áp sát của Hoả Sư.

Đột nhiên Hoả Sư bất ngờ xuất hiện phía sau lưng lão Chu, quyền kình mang đầy sát ý giáng thẳng vào lưng lão Chu.

Lão Chu lúc này không kịp làm gì ngoài việc vận chuyển khí lực ra bên ngoài cơ thể để tạo thành một lớp phòng thủ bảo vệ. Ngay lập tức một luồng tranh sắc quang khí xuất hiện bao phủ cả thân người của lão Chu.

Quang khí vừa hình thành thì trọng quyền cũng vừa tới. Một thanh âm va chạm khủng khiếp nữa lại vang lên

Đùng!!!

"Hự…"

Trọng quyền xuyên qua lớp khí lực hộ thể trực tiếp đánh mạnh lên lưng của lão Chu khiến cho cả thân người lão bị bắn mạnh về phía trước chừng hơn hai mươi thước mời từ từ dừng lại.

Phụt!!!

Một ngụm máu đỏ tươi từ trong miệng lão Chu phọt ra ngoài. Sắc mặt lão giờ trông hết sức kinh dị, miệng đầy máu, đôi mắt long sòng sọc lên, đỏ ngầu, cơ gân trên mặt nổi thành từng đường đan xen chằng chịt vào nhau, hàm răng nghiến chặt vào nhau lộ rõ sự tức giận tột cùng vì bị đánh đến mức thê thảm như vậy.

" Tên chó chết nhà ngươi, hôm nay lão phu có chết cũng phải lôi ngươi theo cùng!" Lão Chu điên cuồng gào lên.

Đoạn hắn dùng hai tay kết thành một ấn thủ kỳ lạ. Ngay sau đó một luồng ánh sáng màu lam nhạt tạo cảm giác đầy âm lãnh từ vị trí trong ngực của lão Chu phát ra sau đó ngưng tụ thành hai băng hoàn xoay tròn trên hai bàn tay của lão Chu.

Điều đặc biệt là hai băng hoàn này phát ra thứ ánh sáng màu lam nhạt kia khiến cho nó có cảm giác bí ẩn và nguy hiểm. Còn lão Chu sau khi thi triển chiêu thức này thì cơ thể giống như trở nên suy yếu hơn, hơi thở nhanh và hơi rối loạn, tay chân cũng trở nên run rẩy hơn. Xem ra để thi triển chiêu thức quái dị này lão Chu đã phải tiêu tốn không ít sinh lực của bản thân.

" Để lão phu xem ngươi làm sao chống lại chiêu thức này!" Giọng nói có phần run rẩy và yếu ớt phát ra từ phía lão Chu.

Hoả Sư nhìn chăm chú về phía hai băng hoàn kia. Trực giác cho ông ấy biết được chiêu thức kia không bình thường, cần phải cẩn thận đề phòng.

"Bí kỹ Băng Tộc: Song Hoàn Liên Sát"

Sau tiếng hét của lão Chu, song hoàn liền rời khỏi tay của lão, bay theo hai hướng khác nhau bay về phía Hoả Sư.

Hoả Sư thấy vậy liền không chút chậm trễ, hoả lực dồi dào cuộn trào tuôn ra rồi trong chốc lát đã hoá thành bốn vòng tròn lửa cực đại toả ra sức nóng thiêu đốt vạn vật.

" Cao cấp kỹ năng công kích: Tứ Đại Xa Hoả Luân"

Bàn tay vung mạnh về phía trước, bốn xa hoả luân liền chia thành hai hướng, nhắm vào vị trí hai băng hoàn đang lao tới mà công kích.

Hai đánh một, không chột cũng què. Câu nói này đa phần là chính xác, tuy nhiên trong một vài tình huống đặc biệt thì một vẫn có thể thắng hai nhờ vào tính chất vượt trội của nó. Lần này cũng là một ví dụ điển hình cho việc đó.

Hai xa hoả luân va chạm với một băng hoàn theo lý thì sẽ chiếm thượng phong nhưng băng hoàn này lại được tạo thành từ loại băng lực mang tính thuần chủng nên sức mạnh hàn khí từ nó lại có thể áp chế sức nóng từ hoả lực do Hoả Sư tạo ra.

Sau một hồi liên tục triệt tiêu lẫn nhau, hai xa hoả luân đã hoàn toàn tan biến trong khi đó băng hoàn kia chỉ bị thu nhỏ lại chừng phân nửa kích thước ban đầu, sau đó lại tiếp tục lao về phía Hoả Sư.

Nhận thấy được điểm khác thường đó của chiêu thức do lão Chu thi triển, Hoả Sư chợt nhớ lại lời nói lúc trước của Băng Chúc lão bà.

" Đây có lẽ chính là chiêu thức dùng băng nguyên trong cơ thể để thi triển. Nếu vậy thì sinh mệnh của hắn cũng đã bị rút ngắn đi khá nhiều rồi. Hừ, muốn liều mạng với bổn vương? Ngươi còn chưa đủ tư cách!" Hoả Sư thầm nhủ.

Nghĩ xong, Hoả Sư liền dùng hai tay ngưng kết hoả lực trong không gian xung quanh thành vô số hoả tiễn hướng về phía lão Chu sau đó hét lớn

" Sai lầm lớn nhất của bọn ngươi là dám gây chiến với Hoả Tộc trên chính Hoả Quốc này!"

"Bách Tiễn Vũ!"

Lắc nhẹ cánh tay, toàn bộ hoả tiễn đang lơ lửng trên không trung liền bắn mạnh về phía lão Chu.

Cùng lúc đó, Hoả Sư liền tiếp tục thi triển chiêu thức Tứ Đại Xa Hoả Luân để triệt tiêu hoàn toàn hai băng hoàn kia.

Sau khi liên tiếp thi triển chiêu thức cao cấp và sử dụng năng lực đặc biệt thì lúc này Hoả Sư cũng đã có dấu hiệu xuống sức. Không ngờ chỉ phải đối phó với một tên Tranh Sắc Đại Tiên mà ông ta lại phải tốn nhiều công sức như vậy.

Lúc này lão Chu đã không còn nhiều sức lực để chống đỡ lại đợt mưa tên từ phía Hoả Sư, vội dựng lên một băng cầu để bảo vệ.

Vô số hoả tiễn cắm mạnh vào băng cầu làm cho nó từ từ xuất hiện nhiều vết nứt, dần dần các vết nứt xuất hiện ngày một dày đặc, cuối cùng cả khối băng cầu vỡ tan thành từng mảnh.

Những mũi tên bằng lửa kia vẫn không ngừng xuyên qua lớp rào chắn khí lực đã tan vỡ kia, lao đến cắm vào người của lão Chu khiến lão ta hét lên trong đau đớn...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play