Viên Hoàn mới ra khỏi doanh trai không bao lâu, hắn đã thấy tướng sĩ nhà mình tập kết thành từng đội chạy nhanh về phía trước. Hắn nghi ngờ ngoắc tay gọi một binh sĩ đi ngang qua:

“Ngươi qua đây!”

“Thuộc hạ xin chào thiếu chủ.”

“Các ngươi không ở trong trại mà tập luyện, chạy ra ngoài kia làm gì đấy?”

Viên Hoàn nói bằng giọng trách móc làm binh sĩ ngại ngùng gãi đầu:

“À chuyện này… thật ra là như vầy, trâu của những người dân sống trong thôn gần đây đột nhiên nổi điên. Chúng tiểu nhân sợ bọn súc sinh chạy vào phá hư đồ đạc trong doanh trại nên mới tập hợp lại đến hỗ trợ cho người dân. Nếu… nếu thiếu chủ không muốn, tiểu nhân lập tức đi truyền lệnh yêu cầu các anh em quay lại tập luyện tiếp.”

“Ta nói không muốn khi nào? Chúng ta tham gia quân đội là vì cái gì? Chính là để bảo vệ xã tắc, vì dân lành làm chủ. Có chút chuyện mà cũng lười hỗ trợ thì cút về nhà bán khoai làm cho rồi. Các ngươi làm rất đúng, bản thiếu chủ có lời khen ngợi.”

Hai mắt binh sĩ sáng rực như pháo hoa ngày 30 tết, hắn vội vàng ôm quyền đáp:

“Thuộc hạ thay mặt 1000 anh em xin đa tạ thiếu chủ nhân từ.”

“Kí chủ làm Cẩu Đản xúc động, +143 điểm chấn động.”

Viên Hoàn nhẹ nhàng khoát tay:

“Ngươi dẫn đường đi, chúng ta sẽ cùng nhau đến đó.”

Cẩu Đản hoảng sợ vội vàng từ chối:

“Thiếu chủ, mong ngài nghĩ lại! Một khi trâu bò nổi điên, sức người không chắc sẽ ngăn cản được, chuyến đi này thật ra rất nguy hiểm, chúng tiểu nhân thấp hèn có chết cũng thôi đi, ngài là thiếu chủ, là tướng quân của một doanh, chúng tiểu nhân làm sao có thể…”

“Chủ chủ cái khỉ gì? Bình thường ta dễ dãi nên các ngươi sao cũng được, nhưng chuyện này thì khác. Trong quân không có thiếu chủ, chỉ có tướng quân! Ta đã đảm nhiệm cái chức này thì sẽ không bao giờ bỏ mặc các anh em phải mạo hiểm còn mình đứng ngoài vỗ tay. Thân là tướng quân, ta phải là người đi đầu! Đừng ở đó nói nhảm nữa, mau dẫn đường đi, nếu chậm trễ ta đánh cho mông các ngươi nở hoa bây giờ.”

Cẩu Đản vui mừng đến phát khóc, gật đầu như gà mổ:

“Được rồi! Thiếu chủ xin đi theo ta!”

“Kí chủ làm Cẩu Đản xúc động, +356 điểm chấn động.”

Thế là hắn đi được chừng 200m liền nghe tiếng trâu bò rống lớn từ đằng xa, hơn chục tên lính với gương mặt hoảng sợ chạy vội về phía hắn, sau lưng là tám con trâu to như ngọn núi điên cuồng đuổi theo.

Điều buồn cười hơn chính là trên người, cổ, thậm chí sừng trâu đều có những đoạn dây gai quấn quanh, đầu bên kia dây gai có mấy tên lính đang liều mạng túm chặt lấy, la hét um cả trời. Cũng có vài tên lính đang ngồi trên mình trâu, bọn họ túm chặt lấy hai chiếc sừng. Bọn họ biết nếu mình buông lỏng tay, lỡ bị hất văng xuống đất thì chỉ có chờ trâu đến dẫm nát thây. Những binh sĩ còn lại trông thấy cảnh này đều dạt hết sang một bên, cặp sừng nhọn hoắt kia mà hút một phát xuyên thẳng qua áo giáp, đi gặp ông bà tổ tiên trong cảnh ruột lòi ra ngoài, nghĩ đến kết cục đó không khỏi làm người ta run như cầy sấy.

“Nhanh lên! Tranh thủ thời gian đưa những con ngựa có thân hình lớn đến đây, cản lũ trâu điên này lại!”

Không biết ai đột nhiên hô lên một câu, tất cả binh sĩ vội vàng chạy khắp nơi tìm kiếm ngựa.

“Ôi mẹ ơi, trâu cày ruộng sao có thể nổi điên được chứ? Thật sự quá kỳ quái!”

“Khủng khiếp quá, nhà ta cũng nuôi trâu cày nhưng chưa từng có con nào phát điên, mẹ kiếp, ai mà ngờ trâu nổi điên lại đáng sợ như vậy!”

“Khốn nạn! Thứ trâu điên này đã đả thương hơn mười tám tên lính rồi, cứ tiếp tục như vậy toàn doanh ta sẽ bị phế mất!”

“….”

Viên Hoàn bắt đầu cảm thấy không ổn, hắn vốn cho là chỉ có một con mà thôi, các binh sĩ cùng nhau đồng tâm hiệp lực trói chặt nó lại là xong. Ai dè không chỉ một mà đến những tám con!

Cảnh tượng thê thảm trước mắt làm hắn nhớ đến Hỏa Ngưu trận của Từ Hoảng trong lịch sử. Chậc, chỉ mới có tám con trâu nổi điên đã khủng khiếp như vậy, nếu 500 con trâu cùng điên lên một lượt, có khi cả một thành cũng sẽ bị san phẳng!

Ông đây lại bị nhảy hố rồi!

Bây giờ Viên Hoàn nhất định phải gọi Điển Vi đến mới có thể ngăn cản tai họa này, nhưng mẹ nó ở đây quá gần doanh trại của Trương Mạc, lỡ như hắn thò đầu ra, thấy Điển Vi dũng mãnh nên đổi ý chạy đến chỗ hắn đòi người thì sao?

Trong lúc Viên Hoàn đang do dự, một tiếng gầm lớn như tiếng sấm vang lên từ dưới mặt đất. Hắn thấy một người đàn ông với thân hình đồ sộ, cao hơn 1m80 nhảy xồ ra. Kẻ đó túm chặt lấy dây gai, đứng tấn đối mặt với trâu điên không một chút nao núng, tạo cho những binh sĩ ở đây một cảm giác cổ thụ bám rễ, Thái Sơn không ngã!

Tất cả binh sĩ đứng sững người lại trợn mắt hốc mồm, có vài người thậm chí không dám nhìn thẳng vào hắn. Tuy họ quay mặt đi, nhưng trong đầu đã tưởng tượng ra cảnh máu tươi văng tung tóe trên mặt đất.

“Ai vậy? Mau tránh ra, không muốn sống nữa sao?”

“Mẹ kiếp, chê mình sống lâu quá rồi phải không?”

“Thằng cha này định chơi cứng với trâu điên hả?”

“….”

Một giây sau, khi mọi người đang kinh ngạc không biết phải làm gì cho phải, gã đàn ông đó siết chặt nắm đấm sau đó giơ hai tay ra chụp lấy sừng trâu một cách chính xác đến khó tin, lực đẩy làm hắn bị đẩy ngược về phía sau vài mét.

Người đàn ông ấy vẫn nghiến chặt răng, hắn quát to như pháo nổ, cả người không còn bị trâu điên đẩy lùi nữa. Hai tay hắn đang nắm chặt sừng trâu và chậm rãi nâng lên. Một cảnh tượng khó có thể tin được xảy ra, con trâu to như quả núi bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất, bốn vó khuya khoắng liên tục trong không khí, nó kêu lên Moo…moo… liên tục, trông có vẻ cực kì sợ hãi.

Âm thanh hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Viên Hoàn.

“Kí chủ làm Vương Thiết Ngưu kinh ngạc, +588 điểm chấn động.”

“Kí chủ…”

Một lượng lớn điểm chấn động liên tục tràn vào trong hệ thống.

Viên Hoàn càng nhìn càng kinh hãi, mặc dù hắn mới tiếp xúc với hệ thống được ba ngày mà thôi, nhưng hắn biết rõ chỉ có hành vi của mình hoặc những kẻ dưới trướng mình làm chấn động người khác, hắn mới có thể thu được điểm chấn động. Như vậy gã đàn ông đó chẳng lẽ là….

Nghĩ vậy Viên Hoàn vội vàng tập trung nhìn chằm chằm vào tên kia.

“Chúc mừng kí chủ sử dụng chức năng quét thành công, xin mời xem qua bảng thông tin.”

【 Tên 】: Lý Tồn Hiếu

【 thuộc tính 】: Vũ lực 103; trí lực 70; chính trị 52; mị lực 80;

【 Kỹ năng 】: thần lực bẩm sinh: Trong chiến đấu, nếu Lý Tồn Hiểu dốc hết toàn bộ sức lực, khi trúng các kỹ năng khác sẽ được miễn trừ 80% hiệu quả, ngoài ra chỉ số vũ lực sẽ được tăng lên theo thời gian, tối đa không quá 30%

【 điểm yếu 】:

1.quá mức thật thà, dễ bị lừa;
  1. Suy nghĩ cứng nhắc, bướng bỉnh;
3.......

Viên Hoàn mừng muốn khóc, con mẹ nó Lý Tồn Hiếu yêu dấu đã đến rồi. Mua thằng này tốn hết 100.000 điểm chất động, bù lại hắn có thể giúp Viên Hoàn kiếm được số điểm chấn động nhiều gấp chục lần. Thêm nữa điều Viên Hoàn ngạc nhiên là chỉ số vũ lực của Lý Tồn Hiếu cao đến 103, lúc đầu hắn cứ tưởng hạn mức vũ lực cao nhất chỉ có 100 mà thôi, ai dè vẫn có đứa vượt qua cả mốc đó.

Theo như cái hệ thống thối thây này giải thích, nếu chỉ số vũ lực của ngươi dưới 60, vậy xin chúc mừng, ngươi chính là loại võ tướng không có giá trị gì cả, hàng tồn kho giá rẻ như cho. Khi chỉ số ngươi leo lên khoảng 60 - 70 vũ lực thì ngươi sẽ được thăng cấp từ phế phẩm thành một đống shit hạng ba. Đến khi chỉ số vũ lực của ngươi tăng lên khoảng 70 – 80, ngươi sẽ được thăng cấp lên võ tướng hạng hai, miễn cưỡng đủ khả năng làm một chân xách dép lau mông cho các sếp. Chỉ số vũ lực ở mốc 80 - 90 sẽ giúp người đó chiếm được một ghế trong hàng ngũ tướng quân, lúc này ngươi bắt đầu bước vào tầng lớp cao cấp rồi đấy. Đạt được 90 - 95 vũ lực, ngươi sẽ biến thành một võ tướng tiêu chuẩn, các thế lực sẽ bắt đầu trải thảm và săn đón, o bế ngươi. Cuối cùng ngươi giỏi hơn nữa, đạt đến mốc 95 - 100 vũ lực, đồng nghĩa với việc ngươi sẽ khoác lên mình cái danh siêu cấp võ tướng, các sử gia sẽ cố gắng chừa một chỗ thật thơm phức để viết về giai thoại của ngươi. Còn trên 100 vũ lực ấy hả, ngươi chính thức là thần tướng, ai có được ngươi sẽ chạm một tay vào chiếc ghế bá chủ thiên hạ.

Con mẹ nó! Dựa theo lời giải thích này, bình thường Điển Vi chính là siêu cấp võ tướng, giả sử hắn ném Điển Vi vào trong Wechat game và nâng cấp thằng này thành thần tướng, cộng thêm Lý Tồn Hiếu hàng Trung Quốc chất lượng cao trị giá 100.000 điểm chất động nữa. Vậy là hắn đã có hai thần tướng trong tay khi khởi nghiệp, thêm vào cái danh ‘bốn đời tam công’ nhà hắn nữa, quá ngon lành, sinh ra từ vạch đích là đây chứ đâu!

Ở một diễn biến khác, Lý Tồn Hiếu đang thả một tay nắm sừng trâu ra và túm lấy một con trâu khác!

Thằng này có còn là người không?

Những ai đã đi tập gym sẽ hiểu, ngươi nâng quả tạ có một trọng lượng bằng với cân nặng của mình, nhấc lên thì được đó, nhưng nâng lên cao bằng vai thì chưa chắc, dù có nâng lên được thì ngươi cũng chỉ giữ trong giây lát là hết mẹ nó sức rồi.

Còn Lý Tồn Hiếu thì sao?

Thằng cha này chơi trội nhấc hẳn hai con trâu lên, chưa đâu, hắn lấy chân làm trục, cơ thể chậm rãi chuyển động, quật hai con trâu trên tay vào những con trâu còn lại.

“Kí chủ làm Trương mặt rỗ bất ngờ, +768 điểm chấn động.”

“Kí chủ…”

Thông báo thu được điểm chấn động không hề ngừng lại, cứ mỗi một lần thông báo, số điểm hắn đạt được lại càng lớn hơn. Viên Hoàn từ vui vẻ, mừng rỡ, phát điên, sau đó thì chết lặng. Từ khoảnh khắc ấy, hắn biết Lý Tồn Hiếu sẽ trở thành một võ tướng mà các sử gia đời sau tiêu tốn không biết bao nhiêu giấy mực, đồng thời hắn sẽ là người đặt dấu chấm hết cho triều đại nhà Hán, một trong hai đế chế vĩ đại nhất của Trung Quốc….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play