Hoàng Long cũng đã chuẩn bị xong cho bữa ăn hai món nhẹ nhàng một phần xào cay, một phần chiên giòn cực kì hấp dẫn. Càng Lão cùng La Tu đều nhìn chằm chằm vào hai cái đĩa đang bày ra trước mặt, lần này không riêng gì La Tu mà cả Càng Lão cũng chảy nước miếng. Hắn thò tay vào tính bốc một miếng từ cái đĩa kia thì Hoàng Long dùng cái muôi đánh vào tay hắn.

- Tiền bối, ngươi phải rửa tay trước khi ăn a, Thêm nữa ăn phải dùng đũa chứ đừng bốc tay dơ lắm a.

Càng Lão như đứa trẻ bị mẹ mắng lúc không chịu rửa tay xụ mặt xuống, móc trong túi quần ra một bịch nước rồi rửa. La Tu thấy vậy cười khẩy thì thấy Hoàng Long cũng đang lườm mình.

- Ta nói La Tu tiền bối phải không? Cả ngươi cũng phải rửa tay đi.

- Rửa thì rửa có gì đâu mà căng.

Nói rồi La Tu cũng móc ra một bịch nước rửa tay qua loa cho xong chuyện rồi quay lại chờ món ăn. Hoàng Long cũng đã bày ra ba phần cho ba người, đưa kèm theo đôi đũa để bắt hai người kia ăn một cách lịch sự

Ba người ngồi xuống ngay ngắn và bắt đầu thưởng thức bữa ăn, Càng Lão thì lôi ra một bình rượu tu một hơi rồi mới bắt đầu ăn. Còn La Tu thì lại móc ra một củ nhân sâm ăn kèm với món ăn của Hoàng Long, đúng là khá lạ khi thấy kiểu ăn lạ lùng này. Hoàng Long thì lôi ra một chai Bia Sài Gòn Xanh mát lạnh:), cũng làm một hơi. Thật là không có gì ngon bằng việc ăn đồ cay mà uống bia a.

- Tiểu tử thứ ngươi uống là thứ gì? Cả cái chai nữa?

Cả Càng Lão lẫn La Tu đều nhìn chằm chằm vào cái chai mà Hoàng Long đang cầm. Cái chai bia này là chai còn sót lại của đợt trước Hoàng Long mua từ hệ thống giờ đào đâu ra khi hệ thống tạm khóa để nâng cấp. Hoàng Long đành kiếm một cái cớ phù hợp nhất.

- Cái này a, là Bia a một thứ gần giống rượu nha nhưng mà mát lạnh uống rất sảng khoái. Hiện ta cũng chỉ còn mỗi chai này đợi ba ngày nữa mới có hàng mới a.

- Bia?

Càng Lão cùng La Tu bốn mắt nhìn nhau, một phần vì tò mò một phần lại thắc mắc, muốn rượu uống mát lạnh thì phải đi tuốt lên tận Biển Bắc. Biển Bắc có rượu của Côn Tộc cũng mát lạnh như vừa dở tệ lại vừa đắt, còn có cả Thiên Tửu của Kình Tộc ngon thì ngon thật nhưng mà không dễ để lấy được một bình a.

- Có thể cho ta thử một chén nhỏ được không?

- Cả ta nữa

Càng lão đầu cùng La Tu đưa ra 2 cái bát to đùng, ánh mắt nhìn vào Hoàng Long tỏ ra vẻ thèm thuồng.

- Ài. Thôi được rồi ta không còn nhiều a, vài ngày nữa mới có thêm nên mỗi người một ít a.

Nói rồi Hoàng Long rót vào 2 cái bát cho Càng lão cùng La Tu mỗi người một ít. Như đói rượu lâu năm cả hai tên này ực một phát sạch bong sáng bóng không còn sót lại dù chỉ là một giọt trên bát.

- Rượu ngon, quả thật là rượu ngon vừa mát lạnh lại vừa dễ uống, không như cái thứ rượu mà bọn Côn Tộc tự hào kìa. Tiểu tử ngươi sau ba ngày có thể có bao nhiêu rượu này a, ta thầu hết.

- Thầu cái gì mà thầu, phải chia cho ta một phần nữa.

Hai tên này có lẽ không cãi nhau là không chịu được a. Vì vài việc cỏn con cũng có thế đánh nhau ầm ầm lên, mà bọn hắn cũng một mớ tuổi rồi chứ không còn như mấy đứa trẻ ranh a.

- Ta có thể phục vụ các ngươi thoải mái nhưng mà phải đợi ba ngày a, thêm nữa là cái giá các ngươi đưa ra phải làm ta động lòng được a.

- Tiểu tử ngươi cũng biết làm ăn a.

Vừa nói Càng lão vừa gắp một đũa thịt xào cay cho vào mồm, cái món nhìn khá hấp dẫn nhưng không ngờ lúc cho vào mồm lại như một quả bom nổ toang ra trong miệng. Vị cay nồng, vị mặn hòa quyện một cách tuyệt vời với cái thứ gọi là Bia kia phải nói là hoàn hảo. Từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ Càng lão mới được thưởng thức một thứ có thể hợp mà ngon đến như vậy. Lúc này hắn ăn mà không thèm đụng vào cái bình rượu của mình nữa, Tự dưng thấy rượu của hắn không còn hấp dẫn nữa a.

Nhìn thấy Càng lão đầu ăn ngấu nghiến đồ ăn La Tu cũng thấy làm lạ, trước giờ Lão đầu này mặc dù cũng là ham ăn háu uống nhưng mà không đến mức này. Hắn cũng gắp thử một đũa rồi thì cũng chả khác gì Càng lão, chỉ khác là hắn còn ăn kèm với cả nhân sâm.

Nháy mắt bốn đĩa đồ ăn của hai người sạch bong như liếm, Hoàng Long thì vẫn đang từ từ ăn chưa hết đến nửa đĩa thịt cay a. Lúc này hắn ngước đầu lên, hết hồn vì Càng Lão cùng La Tu đã ăn sạch đĩa của họ hiện tại đang nhìn chằm chằm vào cái đĩa của Hoàng Long cùng cả chai bia hắn để bên cạnh a. Nuốt nướng miếng cái ực, biết không thể ăn tiếp được rồi Hoàng Long đành đưa cái đĩa ra cho 2 người kia, đưa luôn cả chai bia a. Bất lực rồi, luận về cảnh giới thì người ta chỉ cần hắt hơi cũng đủ giết mình rồi, đánh không lại a làm sao mà tranh ăn. Àiiiiiii

Như lang như hổ đói 2 người kia như gió ăn sạch hai đĩa của Hoàng Long cùng chỗ bia còn sót lại, suýt tính nữa là đánh nhau vì chia phần bia còn lại không đều a. Sau lúc ăn xong Hoàng Long còn lấy ra thêm ba lon Coca Cola mát lạnh đưa mỗi người một lon, hai người này như hai tên con nít nhìn chăm chú cách Hoàng Long mở lon nước, bắt chước đến từng điệu bộ a.

- Oa thứ nước này cũng cực kỳ ngon a. Tiểu tử những thứ của ngươi sao ngon quá vậy? có thể chỉ ta bí quyết không?

- Không chỉ được a. Lại nói ta có thể phục vụ thoải mái hai ngài vụ ăn uống nhưng phải có giá tốt a.

- Được. Ta cho ngươi một quyển Nhất Chỉ Khai Thiên được không? Công pháp do ta tự sáng tạo a.

- Cái bí kíp quèn của ngươi cũng đòi lấy ra trao đổi a. La gia ra một cây nhân sâm 5000 năm.

- La Tu, ngươi lại muốn phá giá Lão tử sao? Lại muốn ăn đòn sao?

- Cạnh tranh công bằng bạn ơi, ỷ vào cảnh giới cao ức hiếp ta có gì là hay, có giỏi ngươi phong ấn cảnh giới xuống Độ Kiếp xem Lão tử có ngược ngươi không?

- A con La này, mới vừa bị đánh xong giờ lại ngứa da hả? Được lão tử ỷ vào cảnh giới đấy làm sao?

Tiếp sau đó là một trận hành hung một phía từ Càng lão đầu, tiếng la oái oái của La Tu phát ra một lúc rồi im. Càng lão phủi phủi tay quay lại chỗ Hoàng Long, La Tu một lúc sau cũng quay lại mặt mày lại sưng húp như trước bữa ăn. Khổ thân a.

- Được vậy ta cho ngươi một quyển bí kíp kèm theo một thanh kiếm gì đấy ta không rõ lúc trước ta trộm của một tên đạo sĩ. Đã được chưa

Càng lão lại móc từ trong túi ra một quyển bí kíp cùng một thanh kiếm trông có vẻ phủ bụi chả có gì đặt biệt đưa cho Hoàng Long. Lúc Hoàng Long cầm thanh kiếm này lên nó như có liên hệ cực kì thân thiết với Hoàng Long a. Nó rung lên ong ong, rớt rớt lớp bụi cùng lớp rỉ sét ở bên ngoài lộ ra một thanh kiếm sáng bóng cực kỳ sắc bén. Một giọng nói lại phát ra trong đầu của Hoàng Long.

- Ta muốn thanh kiếm này, Tiểu tử giữ nó lại cho ta.

- ??? Kiếm Linh không phải ngươi đã biến mất rồi sao?

Lúc này Hoàng Long liên tục hỏi mấy câu nhưng không thấy hồi đáp từ Kiếm Linh nên quyết định luôn, dù gì thì Kiếm Linh cũng đã giúp hắn thoát khỏi tình cảnh kia.

- Được ta nhận hai thứ này, nhưng ta có một điều kiện a. Mong tiền bối giúp ta.

- Việc gì? Chỉ cần ngươi phục vụ mấy thứ ngon lành này thì ta làm hết. Dù sao ta cũng rảnh.

- Giúp ta tìm về Hán Trân thành, giúp ta diệt Hiên Viên gia cùng Trần gia. Chắc việc này không khó với tiền bối a.

- Đơn Giản a. Nhưng ta chỉ giúp ngươi, còn những việc giết kẻ thù ngươi phải tự làm a. Nhờ vả người khác không giúp ngươi thành cường giả đâu.

- Đã hiểu. Cảm tạ tiền bối.

- Thế còn ta? Ta thì sao? Nhân sâm 5000 năm a.

- Được luôn ta sẽ thu, La Tu tiền bối yên tâm, ta không bạc đãi ngài đâu.

Ngu sao không lấy nhân sâm 5000 năm, Thứ này muốn mua trên hệ thống rẻ cũng hơn 40000 Đồng a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play