Sáng sớm....

Lạc Vũ lười biếng rời chăn, đứng dậy tạt một ít nước lạnh lên mặt rồi lau khô. Hắn lấy một ít muối lên súc miệng, đây là cách thường dùng của thế tục, dù sao ở đây cũng không biết cái gì là “kem đánh răng” cả.

Lạc Vũ thu thập đồ vật xong xuôi, hắn liền bước ra khỏi phòng, đi trên hành lang đôi khi gặp được đồng môn liền chào hỏi qua loa. Dãy lầu các Lạc Vũ ở là chỗ của nhập môn đệ tử mà thôi một khi cảm nhận linh khí, rèn luyện linh lực liền có thể báo cáo cho chấp sự trong môn liền được đi vào hàng ngũ ngoại môn đệ tử. Mà nếu không ngưng tụ được linh lực trong vòng 7 ngày thì bị đuổi khỏi tông môn. Lạc Vũ lúc trước nghe theo lời dặn phụ thân đến ngày thứ 3 mới bắt đầu cảm nhận linh khí, nếu ngưng luyện được linh lực cũng phải cố điệu thấp. Có lẽ phụ thân hắn đã đoán trước thiên phú kinh người của con mình nên mới dặn dò như vậy.

Lạc Vũ sải bước trên hành làng, hơn khắc đồng hồ (15’) sau thì đã tới một thạch đình tứ giác, bên trong thạch đình gồm 3 người trẻ tuổi gồm 1 nữ, hai nam. Cả ba đều mặc trường bào màu xanh lục, trên ngực thêu một cụm linh đằng, đây là đồng phục của Mộc Đằng sơn. Đây là mấy người phụ trách khảo hạch nhập môn của đám đệ tử mới.

Lạc Vũ tiến vào thạch đình, lập tức ôn quyền thi lễ:

- Sư huynh, sư tỷ hảo. Đệ tử Lạc Vũ đã đột phá lên Linh sĩ nhất trọng muốn đến xin kiểm tra.

- Sư đệ hảo. Đệ là Lạc Vũ, Minh Dương cốc-Lạc gia. Không tệ mặc dù sau 3 ngày mới cảm nhận linh lực nhưng cũng thuộc hàng nổi trội dù không bằng mấy tên kia, không tệ, không tệ. Ta là Lập Hàn Minh sau này chính là sư huynh của ngươi, đây là Liên Như sư tỷ, Khôn sư huynh. Mau đến đây để ta kiểm tra.

Một vị sư huynh khuôn mặt tròn trĩnh, béo nục đứng lên thi thi lễ với hắn nói, vừ nói vừa trỏ hai người kế bên. Ấn tượng của Lạc Vũ với vị Lập sư huynh này cũng tốt hơn. Khôn sư huynh nhìn có vẻ lạnh lùng, Liên Như sư tỷ ngược lại cực kì linh động, mỉm cười với hắn.

- Vâng, Lập sư huynh- Lạc Vũ cũng không chậm trễ, theo hướng dẫn của vị Lập sư huynh, đem linh lực đưa vào một đạo viên bàn (hình tròn) đường kính cỡ nửa xích. Nhưng Lạc Vũ cũng không muốn biểu hiện ra quá mức nên chỉ thả ra 3 đạo linh lực vào viên bàn mà thôi.

Viên bàn sao khi được Lạc Vũ truyền linh lực vào lập tức có 2 chấm tròn trên viên bàn sáng lên, trong từng đạo hình tròn ánh sáng kia lại hiện lên 4 chấm sáng chói loá.

- Lạc sư đệ cũng thật biết ẩn nhẫn nha, đã tu ra được 2 đạo linh lực, hơn nữa cực kì tinh thuần, đã tiếp cận tới mức tứ tinh- Liên Như sư tỷ đang cười bỗng kinh ngạc nói. Phải biết tu ra 2 đạo linh lực trong 3 ngày cũng xem như nổi trội hơn so với bình thường một chút thôi, nhưng cái kinh ngạc ở đây chính là độ tinh thuần linh lực của Lạc Vũ. Tiếp cận tứ tinh, cho dù là nàng lúc mới ngưng tụ cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới tam tinh mà thôi.

- Ha ha, Lạc Vũ sư đệ đúng là thiên tài, không những biết ẩn nhẫn còn có thiên phú hơn người, sau này thế nào cũng là 1 phương cường giả-Lập sư huynh sau khi ngạc nhiên lập tức cười ha hả nói.

- Hừ, cũng chỉ có độ tinh thuần linh lực cao một chút mà thôi, phỏng chừng đã phục dụng qua thứ đan dược nào không chừng-Khôn sư huynh vốn đang quay lưng lập tức hừ một tiếng, giọng điệu nghe có vẻ cay nghiệt lắm. Lạc Vũ đối với vị Khôn sư huynh này không chút thiện cảm nào.

Lập tức không khí trong thạch đình có chút quái dị, dù sao họ Khôn này nói cũng có khả năng lắm, nhưng loại đan dược tăng lên độ tinh thuần linh lực này khá đắt đỏ lại có hậu quả ngầm chontu luyện sau này nên không ai muốn sử dụng.

- Sao cũng được. Lạc sư đệ, trong túi trữ vật này là những thứ thiết yếu. Ngươi bây giờ là Linh sĩ nhất trọng, mỗi tháng có thể nhận được 5 khối linh thạch hạ phẩm, 2 viên Uẩn linh đan nhất giai. Nhưng cứ mỗi tháng đệ phải hoàn thành một nhiệm vụ, cụ thể thế nào thì có ghi bên trong ngọc giản trong túi trữ vật. Giờ đi theo ta, ta dẫn ngươi đi tới chỗ ở của mình-Lập sư huynh lên tiếng phá đi không khí quái dị, lại đưa cho Lạc Vũ một cái túi trữ vật có tiêu ký linh đằng của Mộc Đằng sơn.

Lạc Vũ ân một tiếng, lập tức đưa tay lên tiếp nhận rồi đeo bên hông, lúc đó Lập sư huynh cũng quay ra, hắn lập tức đi theo.

Trên đường, hai người hàn huyên vài câu, khoảng 2 khắc đồng hồ, sau khi xuyên qua hàng cây rậm rạp, những lối mòn nhỏ hẹp lập tức phía trước hiện lên một khung cảnh khiến Lạc Vũ choáng ngợp. Trước mắt hắn là một quảng trường to lớn hơn mấy trăm trượng, linh khí ở đây đậm đặc gấp đôi so với bên ngoài. Lạc Vũ đi theo phía sau Lập sư huynh tới một đại môn trên quảng trường, bên trên có mộc bảng đề ba chữ “Môn Nhân đường”

- Sư đệ, mau đi vào-Lập Hàn Minh đi vào rồi thúc dục hắn, Lạc Vũ lập tức đi theo.

Đi qua đại môn bằng gỗ, bên trong là một đại sảnh ngang dài mười trượng, xung quanh đại sảnh là những căn phòng, trước cửa có mấy cái bảng. Trên đại sảnh có mấy chục người ra vào nườm nượp, đều thống nhất một trang phục, nhưng đôi khi có người có tiêu ký trên ngực hơi khác một chút. Lập sư huynh nhanh chân đi tới một căn mộc gian gọi là Môn Danh gian.

Bước vào bên trong, đập vào mắt Lạc Vũ là một căn phòng khá nhỏ, có một lão nhân đang ngồi trên ghế đá, lão nhân nhìn khoảng 60 tuổi, vẫn là trường bào màu lục nhưng hơi cũ kĩ, mặt mày hơi nhăn lại, râu tóc đã bạc gần hết, trong căn phòng cũng vắng vẻ không có ai.

- Vấn lão, đây là Lạc Vũ- đệ tử mới, đã ngưng tụ được hai đạo linh lực, hơn nữa còn có độ tinh thuần đạt tới tứ tinh. Ta dẫn tới đây rồi người đăng kí thân phận cho hắn giúp ta nhé- Lạc Vũ, đây là Vấn lão chấp sự của Tạp Vụ điện, ngài ấy phụ trách về phần chỗ ở cùng đăng kí thân phận cho đệ, ta phải đi đây, hẹn ngày gặp lại- Vấn lão ta đi đây a.

Lập Hàn Minh vừa dẫn Lạc Vũ vào liền lập tức tuôn ra một tràn tiếng nói, vừa nói xong lập tức vụt đi, điệu bộ cực kì gấp gáp khiến hắn sững người. Trước khi đi còn bỏ lại một câu cho Lạc Vũ “Lạc sư đệ cẩn thận với lão đầu này, tên này là một tên tham tài, nhưng lại là người uy tín, nếu muốn có chỗ ở tốt một chút ngươi nên...làm chút gì đó cho tên đó rồi nói ra yêu cầu là được, sư huynh đi đây”. Lạc Vũ vừa nghe hết câu thì thân ảnh Lập sư huynh biến mất, Vấn lão vốn đã biết bọn họ đến, lúc Lập sư huynh sắp chạy liền hét to:

- Tiểu Lập Lập, ngươi chơi xấu quá a, ngươi mau trả ta 10 viên linh thạch, nhanh!!!

Vẫn lão vừa hét xong thì Lập sư huynh đã biến mất lâu rồi, trong phòng chỉ còn một mình Lạc Vũ và Vấn lão đầu. Vẫn lão lập tức mở miệng bảo:

- Ngươi là Lạc Vũ, ừm, thiên phú tu luyện hạng khá, đưa cho ta lệnh bài của ngươi.

Lạc Vũ cũng không dám nói gì, lập tức đưa linh lực vào trữ vật đại, tức thù một luồng sáng loé lên, hiện ra một lệnh bài dài 1 tấc, rộng 4 phân, bề mặt trơn nhẵn có màu xanh lục nhạt. Đây là lệnh bài thân phận, lúc đi đến đây Lập sư huynh cũng nói qua. Lệnh bài này đại biểu thân phận của mỗi đệ tử trong môn, lệnh bài nhẵn nhụi chỉ khi nào đạt tới Linh sư mới được khắc tên lên lệnh bài này.

Vấn lão đầu nhận lấy lệnh bài, lập tức trên người có từng luồng kinh lực ba động, ngón tay nhăn nheo nhẹ điểm lên lệnh bài sau khi đọc một tràng chú ngữ.

- Được rồi, bây giờ ngươi đã là đệ tử ngoại môn của bổn sơn, 10 ngày sau đến Nhiệm Vụ điện nhận nhiệm vụ.

Lão nói xong những điều cần thiết thì im lặng. Lập tức Lạc Vũ móc ra 5 viên linh thạch đển lên bàn gỗ rồi nói:

- Vấn lão, cảm ơn người đã phổ biến kiến thức cho ta, đây xem như chút lòng thành, mong Vấn lão chiếu cố. Tư chất đệ tử vốn ngu dốt, muốn xin Vấn lão giúp ta có một nơi an tĩnh để có thể an tâm tu luyện a, linh khí cũng không cần quá nồng đậm đâu.

Vấn lão vốn giây trước một bộ phong đạm vân kinh ra vẻ cao nhân, không ngờ nhìn thấy hai viên linh thạch lập tức thay đổi 360 độ, biến thành một lão già với bản mặt có hai chữ mê tiền trên trán. Lạc Vũ cũng thấy bất ngờ với khả năng diễn xuất của lão a.

Biết là thất thố, Vấn lão giả bình tĩnh lại, vừa nói vừa đem 5 viên linh thạch thu lại:

- A..hừ, Lạc tiểu hữu, đó chỉ là kiến thức bình thường mà thôi, về việc chiếu cố là chắc chắc rồi, đối với ta mọi người đều như nhau cả a. Lạc tiểu hữu ngươi nói đúng, muốn tu vi tăng tiến phải tu luyện trong hoàn cảnh thích hợp, nếu không khó mà tiến thêm. Ta đã thấy vài chỗ thích hợp với ngươi. Ngọn núi Phó Vân sơn xem như là một bảo địa, dù không tính là có linh khí đậm đặc nhất, nhưng nơi đây lại ít người cực kì yên tĩnh, bên trên đó cũng chỉ có 4-5 đệ tử ở xem như khá đúng yêu cầu của ngươi. Còn có nơi này....

Vấn lão, nhận linh thạch của Lạc Vũ thì tận tình giải thích giúp hắn. Lão lại lôi ra một tấm bản đồ rồi chỉ từng nơi một giới thiệu cho hắn. Con hàng này dù tham tiền, nhưng ít nhất là người uy tín, nhận tiền liền tận tình làm việc.

- Ân, Vấn lão, cứ chọn đình viện chỗ Phó Vân sơn mạch này đi-Sau khi nghe xong Lạc Vũ liền chọn đình viện nơi này, dù linh khí chỉ lớn hơn một chút so với quảng trường này nhưng như vậy đủ rồi, nơi đây lại an tĩnh rất hợp tính hắn, lại thêm đình viện còn lại là Liễu Dương viện dù nhỏ nhưng bên trong có một mảng linh điền khiến hắn càng muốn nó.

Hắn quyết định xong thì Vấn lão tay bấm pháp quyết, miệng niệm chú ngữ lập tức một luồng sáng bắn ra rồi nhập vào lệnh bài.

- Lệnh bài này là chìa khoá mở trận pháp chỗ Liễu Dương viện, ngươi chỉ cần làm theo những gì được ghi trong ngọc giản này liền có thể mở được.

Vấn lão nói rồi đem một khoả ngọc giản đưa cho Lạc Vũ.....

......

Xin cái cmt để có động lực viết ạ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play