“ Chúng ta thật có duyên nha với mới gặp hôm trước hôm nay liền gặp tại đây” A Đại cười to nói

Phạm Bá Hoàng cười trừ nói với A Đại “ phải phải thật có duyên”

“Tốt tiểu tử lại đây đấm lưng cho lão tử, lần trước tay nghề của ngươi cũng không tệ” A Đại ngoắt tay hướng Phạm Bá Hoàng nói.

Phạm Bá Hoàng khóc thét trong lòng đi tới.

“Ta giới thiệu ngươi cùng với anh em ở đây”A đại vừa nói vừa ngoắt tay nói tiếp: “đây là Lý Thiên, Tiểu Sửu, Mã Đầu đây đều là anh em tốt của ta lần trước vào ngục là do chúng ta thiếu tiền thuê trọ nên bị bắt vào lao động công ích”

“Mọi người đây là tên nhóc hôm trước ta gặp ở phòng giam của Thổ Man Sơn Trang đừng nhìn hắn như thế nhưng ngay cả thiên kim của Trang Chủ Thổ Man Sơn Trang cũng bị hắn phi lễ đấy” A Đai nói với các tù nhân khác.

“Hừ! Rõ ràng là vu khống cho ta từ khi tỉnh lại tới giờ ta ngay cả mặt của vi kia còn chưa biết làm sao mà phi lễ được với hắn” Phạm Bá Hoàng u oán thầm nói.

A Đại tiếp tục nói: “Còn ngươi sao lần này lại vào đây?”

“Ta cũng không biết” Phạm Bá Hoàng nhún vai biểu thị.

“Không biết?” bọn người A Đại hỏi.

“Đúng, thật sự không biết” Phạm Bá Hoàng kiên định trả lời.

Vừa nói chuyện Phạm Bá Hoàng cũng vận dụng hỏa nhãn của mình đốt quần của A Đại. Trong lúc ngọn lửa chuẩn bị bén lên từ ngoài phòng giam có một âm thanh truyền vào “Phạm Bá Hoàng đi ra đây, ngươi được thả”

Nghe câu này Phạm Bá Hoàng như được đại xá vui mừng bước ra sau đó quay lại nở một nụ cười gian manh. Phạm Bá Hoàng vừa đi không lâu quần của A Đại lại bôc cháy “A cái mông của ta, là ai ám toán ta A đừng để ta bắt được ta thề sẽ đánh chết ngươi”

Phạm Bá Hoàng vui vẻ bước ra sau khi trả thù được tên khỉ đột A Đại đó, Ninh Giang từ xa đi tới ấy nấy nói: “Công tử xin lỗi vì để người đợi lâu”

“Không sao” Phạm Bá Hoàng khách khí đáp. Trên đường đi hắn mới biết được lý do bị bắt và được thả ra.

Lý do mà Phạm Bá Hoàng được thả ra là do Ninh Giang khi thấy hắn bị bắt đi đã nhanh chóng liên hệ với Thổ Man Trang Chủ. Vì Thổ Man Sơn Trang ở gần Trọng Thạch Thành nên cũng có một chút uy tín, Thổ Man Trang Chủ sau khi nghe Ninh Giang báo cáo đã tất tốc liên lạc với Trọng Thạch Thành Thành Chủ tìm hiểu lý do Phạm Bá Hoàng bị bắt thì biết được huyết mạch của hắn không thuần huyết đã đứng ra đảm bảo cho hắn.Ở Địa Trọng Thiên nhân tộc có số lượng ít nên rất coi trọng huyết mạch sợ bị các dị tộc xâm nhập và tấn công nội bộ tổn thương căn cơ sẽ không vực dậy nổi.

Ninh Giang dẫn Phạm Bá Hoàng đến trước một tòa lâu các trên cao biển hiệu ghi “ Tụ Bảo Các”. Bước vào Tụ Bảo Các trước mắt Phạm Bá Hoàng khá đặc biệt dường như chỉ có một người trung niên cao tầm 1m6, trọc đầu có bộ râu cá trê làm người buôn bán không có nhân viên. Người trung niên đi tới chỗ của Phạm Bá Hoàng vừa cười hai tay vừa xoa vào nhau nói với hắn: “ Kính chào công tử, xin từ giớ thiệu ta tên Tiền Bao Bao là quản lý của cửa hàng này. Không biết ta có thể giúp gì cho công tử”.

“Công tử vì ngươi một thân không có tu vi Trang Chủ sợ người trên quá trình đi gặp bất trắc nên kêu ta dẫn ngươi tới đây mua áo giáp và vũ khí diễn nhiên sau khi hoàn thành nhiệm vụ những thứ này cũng sẽ thuộc về công tử” Ninh Giang giải thích.

“Thế không biết ở chỗ này có loại áo giáp như thế nào?” Phạm Bá Hoàng gật đầu và hỏi Tiền Bao Bao.

Tiền Bao Bao cười đáp: “Công tử người không nên nhìn lâu các này nhỏ và chỉ có một mình ta thật ra chỗ này cái gì cũng có chỉ cần người bỏ ra đủ tiền là được. Ở đây tổng cộng có trên ngàn loại bảo giáp trong đó chuyên dụng bảo giáp có 30 loại và đặc thù bảo giáp có 7 loại, không biết công tử muốn loại hình nào? ”.

“Giới thiệu cho ta tất cả các loại đi” Phạm Bá Hoàng nói

Tiền Bao Bao cười đáp: “ Bảy loại lần lược là Phong Diệp Nhuyễn Giáp đặc tính nhẹ nhàng sức phòng thủ lại cao đặc biệt chỉ cần vận dụng linh khí sử dụng liền có thể giúp cho dung khí cảnh cao thủ phi hành được, loại thứ hai là Kim Lân Chiến Giáp đặc tính...”

Sau một hồi giới tiệu mệt bở hơi tai Tiền Bao Bao hỏi: “ Không biết công tử có ưng ý cái nào không?”

“Công tử Trang Chủ chỉ cho ta 1 vạn thạch tệ mua sắm nên công tử hãy lựa cẩn thận” Ninh Giang nhắc nhở.

Phạm Bá Hoàng hỏi: “Không biết 1 vạn thạch tệ có thê mua đuọc loại nào bảo giáp”

Tiền Bao Bao trong lòng thật muốn giết người nhưng là một thương gia chuyên nghiệp hắn vẫn cười đáp: “1 vạn thạch tệ tuy nói ít cũng không ít nhiều cũng không nhiều có thể mua được loại phổ thông bảo giáp.Ta giới thiệu công tử dây là Toàn Nham Giáp giá 8 vạn thạch tệ thuộc về Hắc Luyến cấp bậc khí binh điều kiên sử dụng vô cùng dễ dàng không cần có tu vi, tác dụng giữ cơ thể thoáng mát khi nóng, kháng hỏa rất phù hợp với thời tiết ở 1 trọng thiên”

Toàn Nham giáp có hình nham thạch nóng chảy 2 bên vai trải dài xuống phần eo có màu đỏ thẩm sau lưng có một cái mũ trùm hai bên tay có giáp lưới màu nâu đỏ.

Suy nghĩ một hồi Phạm Bá Hoàng nói: “ Được vậy mua cái này Toàn Nham Giáp đi” rồi nói tiếp:“ Còn lại 2000 thạch tệ không biết có thể mua được loại hình vũ khí nào”

Tiền Bao Bao im lặng một lúc nói: “ 2000 thạch tệ chỉ có thể mua được bình thường nhất dao loại hình vũ khí cấp bậc Hắc Luyến không biết công tử có mua không “

“ Được rồi cứ quyết đinh mua vậy đi đằng nào cũng có còn hơn không” Phạm Bá Hoàng thở dài nói

“ Đây là vật phẩm của công tử mời thanh toán” Tiền Bao Bao đưa áo giáp và dao găm cho Phạm Bá Hoàng thanh toán tiền.

“Lần sau ta lại đến, tạm biệt Tiền chủ quản” Phạm Bá Hoàng giơ tay chào tạm biệt.

Sau khi thanh toán Phạm Bá Hoàng cùng Ninh Giang ra khỏi Tụ Bảo Các. Tiền Bao Bao liền treo bản tạm dừng kinh doanh, hắn vừa trải qua một cơn ác mộng mang tên tiếp quỷ nghèo cần thời gian để khôi phục tâm lý.

Vừa đi ra tự dưng Phạm Bá Hoàng chợt nhớ hình như ở Thiên Trọng Thiên 8 trọng thiên cũng tồn tại Tụ Báo Các nhưng ý nghĩ vừa lóe lên liền bỏ qua không nghĩ tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play