Trần Diễm vẫn luôn quay gameshow nổi danh.

Chính hắn biên đạo ra gameshow, rất được đại chúng yêu thích.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đủ loại gameshow đều tự mình biên đạo.

Mỗi năm còn có một chương trình đặc biệt của đài truyền hình, thu đã nhiều năm, mỗi một năm thu hình đều làm người vô cùng chờ mong, hắn luôn có những ý tưởng có thể làm mọi người thích.

Huống chi mỗi một gameshow đều có điểm độc đáo, cho nên với Trần Diễm mà nói, ở một ít chỗ, rất hấp dẫn người.

Nguyễn Nhuyễn ghé mắt nhìn về phía Lục Ly, truy hỏi: "Anh vì sao lại đáp ứng Trần Diễm tham gia gameshow này vậy?"

Lục Ly cong cong khóe môi, khẽ cười nói: “Bởi vì em."

“A?” Nguyễn Nhuyễn chớp chớp mắt, có chút kinh ngạc nhìn anh, bởi vì cái gì của mình? Bởi vì mình thích hay gì???

Lục Ly đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt tròn tròn của cô, cười nhẹ: "Bởi vì muốn giới thiệu em cho toàn thế giới biết."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nguyễn Nhuyễn hơi giật mình, ngơ ngác nhìn chằm chằm Lục Ly.

Sau đó cười nói: "Như vậy sao." Cô cong khóe miệng: "Vậy giới thiệu đi.”

Lục Ly cười khẽ: “Ừ."

"Về nhà trước, chúng ta nghỉ ngơi một ngày liền đi qua phải không?"

“Đúng vậy.”

"Thu hình ở đâu?"

"Nước ngoài, đề phòng fans quá nhiều."

Nguyễn Nhuyễn chớp chớp mắt: “Là một nơi một kỳ tiết mục, hay sao?"

"Ừ, không khác nhau lắm."

Nguyễn Nhuyễn có chút tò mò, “Đều có các khách quý tham gia sao?"

Lục Ly trầm ngâm một lát, nhớ lại những khách quý Trần Diễm nói cho anh, chậm rãi nói cho Nguyễn Nhuyễn, nói xong lời cuối cùng, Lục Ly nói thẳng: “Có người yêu thật sự, cũng có vợ chồng, còn có rất nhiều bạn bè, bạn trai gái."

"Ba nhóm khách quý?"

“Đúng vậy.”

Nguyễn Nhuyễn chớp chớp mắt, nhìn về phía Lục Ly: “Cho nên chúng ta là nhóm người yêu kia?"

"Ừ."  Lục Ly cười nhẹ: “Anh báo danh đôi tình nhân yêu nhau."

Nguyễn Nhuyễn chớp mắt, nhìn về phía Lục Ly: “Cho nên anh chuẩn bị khi tham gia chương trình, công khai tình yêu?”

Lục Ly cười nhẹ, cong cong môi nói: “Có thể chứ?”

Nguyễn Nhuyễn sửng sốt, ngước mắt nhìn về phía Lục Ly có chút thấp thỏm, vươn tay bắt lấy tay Lục Ly cười trêu ghẹo: “Sao không thể chứ."

Đương nhiên có thể, trong chuyện này, thật ra cho dù hai người không công khai tình yêu, cũng gần như bị lộ ra ngoài rồi.

Lúc ở đoàn phim, Nguyễn Nhuyễn biết có không ít nhân viên công tác, chỉ cần hơi chút có chút nhãn lực đều nhìn ra hai người khác thường.

Cho dù bọn họ không công khai tình yêu, đoán chừng chưa đến một tháng, tình yêu cũng sẽ bị những người khác công bố ra, như vậy, không bằng tự mình chủ động công khai trước.

Nguyễn Nhuyễn suy nghĩ giây lát nói: “Trần Diễm không làm tuyên truyền sao?”

“Làm.” Lục Ly nói, rũ mắt nhìn sắc mặt Nguyễn Nhuyễn, liền biết cô đánh chủ ý gì.

"Em muốn Trần Diễm tuyên truyền trước."

Ánh mắt Nguyễn Nhuyễn  sáng lên, bắt đầu nói: "Không phải các tiết mục đều sẽ có quảng cáo trước sao, có đôi khi thả một bóng lưng hoặc là poster chụp phía sau, Trần Diễm trước kia cũng như vầy, lần này chắc cũng có chứ?"

Lục Ly bật cười, cong cong môi: “Anh hiểu ý em."

Anh  cười nhẹ nói: “Nhưng anh có thể bị fans nhận ra, em chắc là không hy vọng đâu."

"À thì..." Nguyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, mắt hơi sáng lên nhìn Lục Ly, đề nghị nói: “Dùng poster đi, ảnh chụp tuyên truyền Vân Quyển Vân Thư hoặc con mèo cuối cùng."

"Biện pháp hay."

Hai người lặng lẽ thương nghị ra làm thế nào công bố tình yêu mới là tốt nhất.

Ít nhất, cho fans chút tư tưởng chuẩn bị.

Nguyễn Nhuyễn về nhà cùng Lục Ly, vừa đến nhà liền chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm, buổi tối ngày kế bay, cho nên ở ban ngày hôm sau, hai người cố ý thương lượng với Trần Bân cùng Thẩm Tích một chút.

Hai người đối với quyết định công bố tình yêu của bọn họ, ngược lại có bất kỳ dị nghị.

Nhưng Thẩm Tích có chút lo lắng cho Nguyễn Nhuyễn.

"Nguyễn Nhuyễn."

"Dạ?"

Thẩm Tích hơi dừng, có chút khó có thể mở miệng nói: "Em có sợ khi công bố tình yêu, sẽ bị fans công kích không?"

Nguyễn Nhuyễn bật cười, “Nghĩ kỹ rồi, sẽ không.”

Thẩm Tích nhắc nhở nói: “Nếu ở ngay lúc này công bố tình yêu, cũng có nghĩa trên người em sẽ có thêm một cái danh, thậm chí cũng không thể ném đi được, có khả năng em quay phim điện ảnh hay truyền hình gì, người ta trước đó không đàm luận về tên của em, mà trực tiếp kêu em là bạn gái Lục Ly, kết quả như vậy, em có nghĩ tới không?"

Nguyễn Nhuyễn hơi giật mình, rũ mắt cười cười: “Nghĩ tới.”

Rất lâu trước kia đã nghĩ tới vấn đề này, chỉ là đối với Nguyễn Nhuyễn mà nói, ở bên cạnh Lục Ly là được rồi, còn mặt khác, nói thật cô cũng không quá để ý.

Cô biết sẽ bị dán cái danh bạn gái Lục Ly, thậm chí ở các tác phẩm, người khác có thể sẽ không biết tên cô, mà chỉ biết cô là bạn gái Lục Ly.

Nhưng lúc này, cô hình như cũng không để ý như vậy.

Bởi vì cô biết, cô biết dùng thực lực chứng minh, cho dù mình là bạn gái Lục Ly, cô cũng có diễn kỹ, cô cũng có thể chứng minh mình là Nguyễn Nhuyễn.

Có lẽ trong một khoảng thời gian, cần một năm hai năm, thậm chí 5 năm, thậm chí càng lâu hơn, mới có thể để cho những người khác lúc nói về mình, sẽ không nói là bạn gái Lục Ly, mà khen Nguyễn Nhuyễn cô có thực lực có kỹ thuật diễn.

Mấy điều này, cô có thể chờ.

Nhưng Lục Ly, cô không chờ được.

Từ khi bắt đầu làm mèo, cảm tình này vẫn luôn tồn tại, vẫn không tiêu tan.

Nguyễn Nhuyễn biết mình muốn là cái gì, cũng biết mình cần nhất là cái gì.

Cô ngước mắt nhìn về phía Thẩm Tích đang lo lắng, nhẹ nhàng nói: “Chị Thẩm Tích, chị không cần quá mức lo lắng cho em, em đã chuẩn bị tốt." Thậm chí đã chuẩn bị khi bị fans Lục Ly mắng.

Cô đã võ trang đầy đủ, tùy ý tất cả đồn đãi vớ vẩn, đều sẽ không sợ.

Huống chi, sau lưng cô còn có Lục Ly.

Thẩm Tích nhìn thần sắc kiên định của cô, khẽ cười: "Vậy thì tốt, em có lòng tin là được."

"Ừm, em có."

Thẩm Tích vỗ vỗ bả vai cô nói: "Vậy cứ dựa theo suy nghĩ của hai em làm đi, không nên bị những thứ khác chi phối."

Nguyễn Nhuyễn bật cười, đưa tay ôm Thẩm Tích nói: "Cảm ơn chị, chị Thẩm Tích."

Thẩm Tích nhướng mày, bất đắc dĩ nói: “Không cần cảm ơn, em là nghệ sĩ của chị, bất kể làm gì, chị theo lý đều phải ủng hộ.

"Ừm."

*

Chuyện đã sắp xếp thỏa đáng.

Lục Ly cùng Nguyễn Nhuyễn cũng đều yên tâm, Trần Diễm bên kia cũng nói rõ ràng.

Vừa lúc Trần Diễm cũng cần tuyên truyền tiết mục mới của mình lên Weibo, cho nên dựa theo yêu cầu của Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly, chọn hai bức ảnh, chuẩn bị buổi tối đăng Weibo.

Trần Diễm đang gọi điện thoại cho Lục Ly, nhìn hình, ngẫm nghĩ chốc lát nói: "Tôi tối nay đăng ảnh, cậu ngày mai không sợ không lên được máy bay sao?"

Lục Ly nghẹn nghẹn, bất đắc dĩ nói: “Vậy cậu chờ tôi lên máy bay lại đăng."

"Mấy giờ lên máy bay?"

“Buổi tối 9 giờ.”

Hai mắt Trần Diễm hơi sáng lên: "Được rồi, vậy tôi đăng lúc 10 giờ, để cho mọi người đêm nay không ngủ, cùng nhau bát quái."

Lục Ly: “……”

"Cậu vui vẻ là được."

Trần Diễm trêu ghẹo anh: "Đương nhiên vui vẻ, chờ tới 10 giờ tối, cũng may kỳ này chọn thu ở nước ngoài, chắc không gặp quá nhiều fans, nếu không tôi đoán cũng không thu nổi đâu."

Chắc  là cảm thấy lực đánh vào còn chưa đủ, Trần Diễm thêm mắm thêm muối nói: “Ừm, fans cậu đêm nay tập thể thất tình rồi."

Lục Ly bị sặc không nhẹ, bất đắc dĩ nói: “Không đến mức chứ, tôi thấy các cô ấy rất muốn tôi yêu đương đấy."

"Không, qua tối hôm nay, toàn dân suy đoán, bạn gái Lục Ly là ai."

Lục Ly: “…… Hai nhóm khách quý khác mọi người đều đã biết?”

“Đúng vậy, cậu không thấy Weibo của tôi sao?"

Tôi gần đây đóng phim, làm sao có thời giờ xem Weibo của cậu?"

Trần Diễm cạn lời, à một tiếng: "Được rồi, không thấy thì không thấy, tôi cũng không trách cậu, ban đầu nói có ba nhóm khách quý, một nhóm vợ chồng, một nhóm bạn bè, một nhóm người yêu, hiện giờ nhóm tình yêu chưa công bố, cậu nói xem mọi người đã biết hay chưa?"

"Như vậy sao." Lục Ly vươn tay xoa xoa mi tâm: "Được rồi, vậy 10 giờ công bố đi.”

"Cậu chuẩn bị khi nào công bố tình yêu của cậu cùng Nguyễn Nhuyễn?"

"Trước khi tham gia chương trình."

Trần Diễm sửng sốt: “Không phải nói sau sao?"

Lục Ly nghĩ nghĩ nói: “Tôi cảm thấy, tình yêu của tôi cùng Nguyễn Nhuyễn, nhất định phải là tôi tự mình công khai." Anh dừng một chút nói: “Dù sao, cô ấy là bạn gái tôi, không phải bạn gái cậu."

Trần Diễm nghẹn nghẹn, có chút bất đắc dĩ.

"Được rồi, vậy cậu công khai trước đi, toàn dân cũng không cần suy đoán bạn gái cậu là ai."

"Ừ, trước khi lên máy bay công bố."

Trần Diễm bật cười: “Cậu cũng suy tính tốt đấy."

"Chuyện cần làm thôi."

Hai người nói một hồi, sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Nhuyễn nhìn về phía Lục Ly, không khỏi cảm thấy có chút khẩn trương.

“Lục Ly.”

"Ừ?" Lục Ly vươn tay xoa xoa tóc cô, thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Nguyễn Nhuyễn dựa vào vai anh, nửa nằm nói: "Em có chút khẩn trương.” Khẩn trương nói không nên lời, chắc bởi vì qua đêm nay, cuộc sống về sau của mình sẽ đổi mới.

Lục Ly cười khẽ, hôn hôn khóe môi cô nói: "Không cần khẩn trương, tất cả có anh."

"Ừm, khi nào đi sân bay?"

"Ăn chút gì đó lại đi, Trần Bân đưa chúng ta đi, em muốn ăn gì?"

"Tùy thôi, gọi cơm hộp đi.” Hai người đã lâu không về nhà, trong nhà cũng không có gì có thể ăn.

"Được." Lục Ly đáp, cúi đầu đặt cơm hộp.

Sau khi ăn xong Nguyễn Nhuyễn cùng Lục Ly thu dọn hành lý, không bao lâu liền xuất phát đi sân bay.

Lúc đến sân bay, Nguyễn Nhuyễn tách ra khỏi Lục Ly.

Nguyễn Nhuyễn đi cùng Thẩm Tích, mà Lục Ly, đi lối đi đặc thù.

Rất may mắn, không bị fans phát hiện.

Thời gian hai người chờ đợi trôi qua, ở trong phòng vip chờ đăng ký.

Tin tức trong di động Lục Ly, cũng đã biên tập xong, rất nhiều thứ, cũng tới lúc khai báo cho fans.

Nguyễn Nhuyễn nhìn Lục Ly, muốn nói chút đề tài thoải mái.

"Lục Ly." Cô nghiêng đầu, cười hỏi: “Anh nói lúc chúng ta trở về sẽ bị phóng viên phỏng vấn không?"

“Sẽ.” Lục Ly cười khẽ: "Em sẽ sợ sao?”

Nguyễn Nhuyễn ghé mắt nhìn anh, ôm cánh tay anh làm nũng nói: "Có anh ở đây, em không sợ gì hết."

"Ừ, anh sẽ luôn ở đây." Lục Ly rũ mắt nhìn cô, hôn hôn gò má cô an ủi: "Đừng lo lắng.”

Nguyễn Nhuyễn cong cong môi, cười đáp lời: "Được."

Trước khi cất cánh nửa giờ, hai người lên máy bay.

Lúc vừa mới lên máy bay, còn có tín hiệu, vị trí Lục Ly cạnh Nguyễn Nhuyễn, khoang hạng nhất, cũng không ai phát hiện hai người.

Lục Ly cúi đầu, xem thời gian đăng nội dung lưu trên Weibo lên.

Ngay đêm nay, Lục Ly tự mình công bố tình yêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play