Thế nhưng vừa nghe thấy Tiêu Mộng mang đồ ăn cô nấu tới,
Kim Lân bỗng trợn to mắt, dáng vẻ hoảng sợ.
“Đồ ăn, đồ ăn? Đồ ăn em nấu?”
Trời ạ, anh ta còn sống được nữa không?
Tiêu Mộng lại nấu ăn?
Huhuhu, nếu cùng trình độ như buổi trưa…
Anh ta thà rằng lập tức nhảy lầu.
Huhuhu, Mộng à, em thật sự là,
Trưa nấu rồi tối vẫn còn nấu?
Em không thể nghỉ ngơi chút sao?
Tiếc là tay nghề của em, tôi cũng không dám tâng bốc…
Da mặt Kim Lân đang co rút, cười cự kỳ không tự nhiên:
“Haha, haha, em, em lại mang đồ ăn tới à,Tốt… Tốt…”
Tốt cái quái gì!
Khuôn mặt đẹp trai của Kim Lân cười hơi cứng nhắc.
“Trời ạ, cậu Kim, tôi đang muốn nói với anh đây,Hoành thánh buổi trưa… Hihi, là sự cố ngoài ý muốn.Thật đấy! Ngoài ý muốn! Không tin thì anh nếm đồ ăn tôi mang đến xem,Tuyệt đối mà mỹ vị nhân gian, anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần thứ hai. Tang tang tang… Nhìn xem!”
Tiêu Mộng mở hộp đồ ăn, bê đến trước mặt Kim Lân,
Lắc lắc, cười nói: “Anh nhìn xem…Có phải đủ cả sắc hương vị không? Anh ngửi mà xem…”
Thế nhưng vừa nghe thấy Tiêu Mộng mang đồ ăn cô nấu tới,
Kim Lân bỗng trợn to mắt, dáng vẻ hoảng sợ.
“Đồ ăn, đồ ăn? Đồ ăn em nấu?”
Trời ạ, anh ta còn sống được nữa không?
Tiêu Mộng lại nấu ăn?
Huhuhu, nếu cùng trình độ như buổi trưa…
Anh ta thà rằng lập tức nhảy lầu.
Huhuhu, Mộng à, em thật sự là,
Trưa nấu rồi tối vẫn còn nấu?
Em không thể nghỉ ngơi chút sao?
Tiếc là tay nghề của em, tôi cũng không dám tâng bốc…
Da mặt Kim Lân đang co rút, cười cự kỳ không tự nhiên:
“Haha, haha, em, em lại mang đồ ăn tới à,Tốt… Tốt…”
Tốt cái quái gì!
Khuôn mặt đẹp trai của Kim Lân cười hơi cứng nhắc.
“Trời ạ, cậu Kim, tôi đang muốn nói với anh đây,Hoành thánh buổi trưa… Hihi, là sự cố ngoài ý muốn.Thật đấy! Ngoài ý muốn! Không tin thì anh nếm đồ ăn tôi mang đến xem,Tuyệt đối mà mỹ vị nhân gian, anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần thứ hai. Tang tang tang… Nhìn xem!”
Tiêu Mộng mở hộp đồ ăn, bê đến trước mặt Kim Lân,
Lắc lắc, cười nói: “Anh nhìn xem…Có phải đủ cả sắc hương vị không? Anh ngửi mà xem…”
Thế nhưng vừa nghe thấy Tiêu Mộng mang đồ ăn cô nấu tới,
Kim Lân bỗng trợn to mắt, dáng vẻ hoảng sợ.
“Đồ ăn, đồ ăn? Đồ ăn em nấu?”
Trời ạ, anh ta còn sống được nữa không?
Tiêu Mộng lại nấu ăn?
Huhuhu, nếu cùng trình độ như buổi trưa…
Anh ta thà rằng lập tức nhảy lầu.
Huhuhu, Mộng à, em thật sự là,
Trưa nấu rồi tối vẫn còn nấu?
Em không thể nghỉ ngơi chút sao?
Tiếc là tay nghề của em, tôi cũng không dám tâng bốc…
Da mặt Kim Lân đang co rút, cười cự kỳ không tự nhiên:
“Haha, haha, em, em lại mang đồ ăn tới à,Tốt… Tốt…”
Tốt cái quái gì!
Khuôn mặt đẹp trai của Kim Lân cười hơi cứng nhắc.
“Trời ạ, cậu Kim, tôi đang muốn nói với anh đây,Hoành thánh buổi trưa… Hihi, là sự cố ngoài ý muốn.Thật đấy! Ngoài ý muốn! Không tin thì anh nếm đồ ăn tôi mang đến xem,Tuyệt đối mà mỹ vị nhân gian, anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần thứ hai. Tang tang tang… Nhìn xem!”
Tiêu Mộng mở hộp đồ ăn, bê đến trước mặt Kim Lân,
Lắc lắc, cười nói: “Anh nhìn xem…Có phải đủ cả sắc hương vị không? Anh ngửi mà xem…”