Kim Lân không hề tỏ ra yếu thế, cánh tay đánh mạnh lên người Trần Tư Khải, ngón tay chỉ vào ngực anh ta, nói: “Cậu có tư cách gì mà quản lý chuyện giữa tôi và Mộng? Dựa vào đâu mà lúc này cậu chạy tới nhà tôi chỉ trỏ tôi? Mộng là gì của cậu? Là bạn gái cậu sao? Là vợ cậu sao? Không phải bây giờ cậu có Anna rồi sao? Trước mặt bao nhiêu người, cậu đã không dám bảo vệ Mộng, mặc cho cái tên ngoại quốc kia bắt nạt Mộng, cậu còn có tư cách gì đứng ở đây nói tôi và Mộng thế này thế kia? Trần Tư Khải, chuyện cậu nên làm nhất bây giờ chính là lập tức xoay người cút ra khỏi đây!”
Trần Tư Khải liền sững sờ.
Anh ta bị Kim Lân hỏi mà ngây người.
Đúng thế, giờ anh ta tính là gì của Mộng chứ?
Nhiều nhất cô cũng chỉ là người tình làm ấm giường không được công khai của anh ta mà thôi.
Hơn nữa, tối nay… cho dù là có lý do gì, đúng chính xác là anh ta không hề bảo vệ Tiêu Mộng.
Trần Tư Khải rối rắm nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, rồi khó khăn mở mắt ra, nhìn thẳng vào Kim Lân, cố hết sức để giọng điệu không quá xung động, nói: “Mọi chuyện không thể chỉ nhìn vẻ bên ngoài, tối nay tôi… làm như thế là có lý do. Trong lòng tôi có cô ấy!”
Kim Lân chặn lại: “Cho dù là có lý do gì, dù sao tối nay cậu cũng để cái cô Anna kia khiến Mộng mất mặt, khiến cô ấy đau lòng, khi Mộng đau lòng khóc lóc khổ sở, là tôi ở bên cô ấy, cậu không hề ở cạnh cô ấy! Tư Khải, đừng có giữ hết mọi phụ nữ cho mình có được không?
Cậu không thích cô ấy, cậu không cần cô ấy, cậu không thể khiến cô ấy hạnh phúc, lẽ nào cậu vẫn cứ phải bá đạo chiếm lấy hay sao?”
Trần Tư Khải nghẹn lời.
Lúc này, đấu khẩu với Kim Lân, anh ta căn bản không chiếm được ưu thế.
Dù sao, có Anna kẹt ở giữa, lại còn chuyện tối nay, Trần Tư Khải anh ta có nói gì cũng không có lý.
Thế nên… Lúc này, muốn lập tức đánh bại Kim Lân, chỉ có cách đánh liều.