Lần biểu diễn này lại hoàn toàn trái ngược với 《 Cẩm dạ hành 》.

《 Cẩm dạ hành 》 mặc dù bên trong chứa đựng thiện ngữ, nhưng bởi vì có cảnh đánh nhau, cho nên nhìn thấy cũng sẽ nhiệt huyết sôi trào.

Còn đoạn phim này rất nặng nề, tư tưởng chính cũng vô cùng u ám, khiến người xem cảm thấy vô cùng bí bách.

Chờ ánh sáng trên sân khấu mở ra, sau khi đoạn phim kết thúc vẫn khiến cho vô số người xem phải đắm chìm trong bi thương.

Ba mươi giây sau, người chủ trì mới dẫn đầu vỗ tay cho Trương Thỉ và Tô Hòa, bầu không khí ở trường quay mới dần dần từ trong kiềm nén mà dãn nở.

Người chủ trì chậm rãi đi đến trung tâm sân khấu, cô mở miệng nói, "Vô cùng cảm ơn Lâm Nhiễm và Trương Thỉ đã mang đến đoạn phim này cho chúng ta, mọi người hãy vỗ tay lần nữa để cổ vũ hai người họ nào!"

Tiếng vỗ tay ở trường quay lại như sấm rền, trong mắt không ít người vẫn còn cảnh tượng trước đó.

Ngay cả Linda cũng chạm đến.

Thứ cô chạm đến không phải là buổi biểu diễn này, mà là Tô Hòa chói mắt ở trên sấu khấu, khiến người khác không thể xem thường, rõ ràng lúc tập luyện cô ấy không hề thu hút ánh nhìn người khác như vậy.

Lần này tận mắt nhìn thấy Tô Hòa ở trường quay, trong đầu Linda chỉ hiện lên một câu nói --- người phụ nữ này dường như sinh ra là để sống vì sân khấu, chỉ cần cô ấy còn đứng trên sân khấu, sẽ không ai có thể cướp đi hào quang của cô ấy.

Lần biểu diễn này, Trương Thỉ cũng mạnh hơn lúc luyện tập, có thể nói là phát huy vượt xa bình thường.

Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được, Tô Hòa mới là người khống chế toàn bộ, cô nắm trong tay tiết tấu, ở dưới sự dẫn dắt của Tô Hòa, Trương Thỉ mới có thể phát huy xuất sắc như vậy.

Lý An Na cũng đánh giá rất cao, "Lần này Lâm Nhiễm vẫn kinh diễm như vậy, tôi không hề cảm giác được sự diễn trên người cô ấy, lần trước cô ấy là Linh Anh, lần này cô ấy là Cảnh Nhuế, mặc dù đều là gương mặt này, nhưng lúc cô ấy diễn Cảnh Nhuế, tôi lại không hề cảm nhận được bóng dáng Linh Anh trên người cô ấy nữa."

"Trương Thỉ biểu diễn cũng vô cùng tốt, hai người lúc cùng nhau diễn đoạn phim này rất thoải mái, lần trước Lâm Nhiễm và Viên Thần cùng nhau diễn, tôi cũng cảm thấy rất thoải mái, bọn họ đã đoàn kết để hợp tác diễn một trích đoạn, không hề cảm giác được quan hệ cạnh tranh của họ ở trong đoạn phim này."

"Nhưng nếu là tôi, tôi sẽ chọn Lâm Nhiễm, cô ấy có thể nhào nặn rất tốt." Lý An Na nhìn Lâm Nhiễm, ánh mắt thưởng thức, "Rất mong đợi được hợp tác với cô."

Lý An Na là một trong ba Ảnh hậu trong nước, trước đó vừa mới nhận được một giải thưởng điện ảnh hạng A tại nước ngoài, cô ấy nổi tiếng là thích dìu dắt hậu bối.

Cho nên nhìn thấy Tô Hòa diễn giỏi như vậy, dĩ nhiên là trong lòng vô cùng yêu thích.

Sau khi Lý An Na nói xong, Ảnh đế Nghiêm Thịnh Minh là người thích đùa giỡn nhất trong ba vị giám khảo cũng mở miệng, "Người đâu, đỡ trẫm đứng lên, long ỷ này trẫm sợ ngồi không vững rồi."

Người chủ trì cũng hùa với Nghiêm Thịnh Minh, cô làm trò nói, "Trường Giang sóng sau xô sóng trước, Hoàng thượng đây có phải là bị đập chết trên bãi cát?"

"Ngươi nói bậy, tuổi trẫm còn trẻ, trẫm chỉ là sóng sau, bọn họ mới là sóng trước." Nghiêm Thịnh Minh chu môi, giả vờ khả ái.

Khán giả cười lên, ồn ào, liên thanh "hu" lên với Nghiêm Thịnh Minh. (Kiểu như haizz bên mình vậy á).

Sau khi đùa giỡn xong, Nghiêm Thịnh Minh mới bắt đầu nghiêm túc đánh giá lần biểu diễn này của bọn họ.

Lần này không có gì bàn cãi, Tô Hòa xuất sắc hơn Trương Thỉ rất nhiều, nhưng Nghiêm Thịnh Minh quen hành sự hòa nhã, cho nên đều khen cả hai không ít.

Nhưng lúc khen Tô Hòa, vẫn là dùng lời tán dương cao nhất, vẻ mặt khó nén sự yêu thích.

Dù sao người đẹp như vậy, còn diễn kịch tốt, tìm khắp giới nghệ thuật, trong giới tân sinh, diễn viên mới cũng không ai có thể so được với Tô Hòa.

Nghe được mọi người đồng lòng khen ngợi, Linda càng yên tâm.

Vốn tưởng Tô Hòa có thể nắm chắc thắng lợi, nắm được vé vào chung kết, nhưng không ai có thể ngờ được lại xuất hiện bất ngờ.

Ba mươi giây sau, 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play