Trước đây, Tảng có gia nhập tiểu đội của bọn họ, nhưng một cánh tay của y đã bị phế, cũng không có địa vị trong tiểu đội, cho nên y thường xuyên phải ra ngoài làm thêm, sau đó mất tích. Tuy rằng mọi người không có giao tình thân thiết gì với Tảng, nhưng dù sao y cũng từng là một thành viên của đội, mà người phụ nữ này không chỉ đả thương mà còn đoạt vật tư của y. Sự tình này khiến cho bọn họ - những người luôn cảm thấy bản thân mình cao cao tại thượng, tràn đầy bất mãn đối với Thất Nguyệt.
Thất Nguyệt cũng không để ý, cho dù những người này có ấn tượng tốt với cô cũng vô dụng, bởi vì ánh mắt Phùng Điềm đã ẩn ẩn sát khí.
Nếu lúc trước Phùng Điềm còn muốn mượn sức Thất Nguyệt, thì hiện tại chỉ khi Thất Nguyệt chết, mới giải được mối hận trong lòng cô ta.
Kỳ thật cũng không hẳn vì chuyện xung đột trước đây, mà quan trọng hơn, cô ta biết Thất Nguyệt là dị năng giả không gian nhưng lại có lực công kích cực kỳ mạnh mẽ, cho nên hoài nghi Thất Nguyệt cũng có một không gian tuỳ thân.
Bởi vì trong ấn tượng của Phùng Điềm, những người sở hữu hệ không gian trong căn cứ đều không có lực công kích, chỉ có duy nhất cô ta khác biệt, bởi vì cô ta là một "nguỵ" dị năng giả không gian*.
[*] "nguỵ" dị năng giả không gian: là dị năng giả nhưng không có dị năng hệ không gian, song lại sử dụng không gian tuỳ thân** để giả dạng thành dị năng hệ không gian.
[**] không gian tuỳ thân: là không gian độc lập, có giới hạn, thường được phong ấn trong các loại vật dụng tuỳ thân hoặc phụ kiện đeo trên người như đai lưng, trang sức (nhẫn, vòng tay, vòng cổ, hoa tai,...), ngọc bội,... Không gian tuỳ thân thường có khế ước nhận chủ, diện tích giới hạn, không thể tiếp tục mở rộng, chỉ có một chức năng duy nhất là chứa đựng.
Mặc kệ đúng hay sai, Phùng Điềm cũng đều không cho phép có một kẻ như vậy tồn tại. Cô ta cảm thấy bản thân mình là độc nhất vô nhị tại mạt thế, những người uy hiếp đến địa vị của cô ta, đều phải chết.
Đường Đường nói, người khác không nghe được, nhưng Trương Vũ bên cạnh bé lại nghe được. Trương Vũ nhìn Phùng Điềm, thầm nghĩ trong lòng: "Cô gái, cô thật xui xẻo!".
Kết cục của những người bị Bánh bao nhỏ dán mác là kẻ xấu, xin mời tham khảo Lão Ngũ.
"Được rồi, nhanh xuất phát thôi. Cùng lắm khi xảy ra chuyện, chúng ta bỏ thêm chút sức lực."
Phùng Điềm đạt được mục đích, cũng không tiếp tục dây dưa, dẫn đội lên xe, sau đó một hàng xe nối nhau chạy ra ngoài căn cứ.
Đường Đường nhẫn nhịn đến lúc lên xe, mới tức giận nói:
"Mama, tại sao không cho con nói chuyện? Bà dì kia vẫn luôn mắng thầm mama trong lòng, lại còn muốn hại chết chúng ta. Dì đó là người xấu, không phải mama vẫn luôn dạy con, người xấu thì phải bị đánh sao?"
Trên chiếc xe này chỉ có ba người, Thất Nguyệt, Đường Đường và Trương Vũ đang lái xe. Thất Nguyệt cũng không kiêng dè việc Đường Đường tiết lộ bản thân là dị năng giả hệ tinh thần, vì vậy nói:
"Tuy cô ta muốn hại chúng ta, nhưng cũng chưa thực sự ra tay làm cái gì! Vừa rồi ở căn cứ có nhiều người như vậy, nếu Đường Đường đánh cô ta, không phải tất cả mọi người sẽ xem chúng ta là người xấu hay sao?"
"Nhưng mọi người không cảm thấy vậy! Trước đây mama đánh người phụ nữ béo kia, ở đó cũng không có máy theo dõi (camera) đúng không? Tất cả mọi người đều rất ngốc, không thông minh giống Đường Đường, nếu họ đã ngốc như vậy, chúng ta chỉ có thể hao thêm chút sức lực."
Đường Đường cái hiểu cái không, gật gật đầu, sau đó nghiêm túc, đứng đắn nói:
Bất quá Thất Nguyệt đã quyết định, mọi người cũng chỉ có thể chúc phúc cho Bánh bao nhỏ đáng thương.
Thất Nguyệt mang theo đoàn người tiến lên, cùng lúc đó đoàn xe của Phùng Điềm cũng đã bước xuống.
"Chị Thất Nguyệt, mọi người đang làm gì vậy?"
Phùng Điềm nhìn bọn Thất Nguyệt đang muốn tiến lên chi viện, không khỏi ngăn cản đội Long Chiến.
"Hỗ trợ.". Thất Nguyệt lười cùng cô ta nói mấy lời vô nghĩa, nhanh chóng vượt qua cô ta.
Phùng Điềm lại tiến một bước ngăn cản:
"Việc của quân đội bọn họ không liên quan đến dị năng giả chúng ta, mọi người đi đường vòng là được. Nhiệm vụ lần này của chúng ta chỉ là tiêu diệt zombie biến dị tại Cố gia, ở đó chứa không ít lương thực, nhanh chóng tới đó thu thập, đừng làm chậm trễ chính sự."
Thất Nguyệt cười lạnh, Phùng Điềm không cho cô hỗ trợ, chẳng qua chỉ vì những vị cao tầng* trong căn cứ không hợp với quân đội. Nhưng nơi này cách căn cứ khá gần, nếu quân đội thất thủ, chỉ sợ sẽ liên luỵ đến căn cứ.
[*] những phần tử tri thức làm việc trong bộ máy quản lí căn cứ, là đầu não của căn cứ, có thể hiểu là quản lí cấp cao trong hệ thống chính trị như Đảng.
Số lượng zombie này thực ra cũng không ảnh hưởng quá lớn đến căn cứ, nhưng quanh đó có rất nhiều người vì không thể giao nộp đủ số vật tư để tiến vào căn cứ, nên chỉ có thể sinh sống ở bên ngoài. Nếu cô bỏ qua, chỉ sợ những người này không một ai có thể sống sót.
Phùng Điềm trong lòng thầm hận, công tác phòng ngự của căn cứ vốn dĩ là do bên quân đội phụ trách. Lần này nếu quân đội bị zombie biến dị vây phá thì càng tốt, chỉ cần đám người sống sót bên ngoài căn cứ bị tập kích, Triệu Nghị có thể mượn cơ hội này đàm phán cùng Mộ Cẩn Thần.
Phùng Điềm trong lòng thầm mắng Thất Nguyệt nhiều chuyện, xen vào việc của người khác, nhưng cô ta cũng không ngăn cản được Thất Nguyệt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thất Nguyệt dẫn đội Long Chiến tiến lên hỗ trợ.
Hiện tại hoàn cảnh của Phùng Điềm cũng không được tốt lắm, nếu tiểu đội của họ không lên hỗ trợ thì quá không có nhân tính, nhưng nếu cô ta mang đội Vinh quang tiến lên trợ giúp, khẳng định Triệu Nghị sẽ tức giận.
#Tiếu: Chuyện là như thế này, hiện tại Há Cảo đại ca, cũng chính là boss của team t đang tham gia Love Sweet Team đã hoạt động trở lại, hy vọng mọi người tiếp tục ủng hộ những hố nhà Cảo Cảo và team đào. Cuối tuần vui vẻ, thanks for watching.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT