Không biết nhớ tới cái gì, cô liền chớp chớp con ngươi.
Thật ra thì cũng có.
Thoáng chốc bên tai có vài âm thanh huyên náo vang lên.
"Quái vật!!"
"Không phải hôm qua ngươi bị thương sao? Tại sao hôm nay lại...?"
"Ngươi rốt cuộc là thứ gì a?!"
Kỳ thật cô cũng muốn biết mình là cái thứ gì, vì sao lại xuất hiện ở chỗ này, trước kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vì sao mà thời gian trôi đi như vậy, gương mặt cô không hề có một chút thay đổi, bị thương cũng sẽ rất mau khỏi, mà nguyên nhân cô một chút cũng không nhớ.
"Nhiệm vụ là gì?"
[Ở mỗi vị diện, cần phải công lược mục tiêu của nhiệm vụ, cho đến khi đạt giá trị yêu thích tối đa thì sẽ tính là hoàn thành nhiệm vụ, thời điểm rời đi sẽ có một ký chủ ký túc lại thân thể, tùy theo thời gian tồn tại mà định.]
Sở Từ hiểu trong nháy mắt, liền mở miệng, "Được."
[Được, vậy Từ Từ, nhiệm vụ hệ thống trói định toàn bộ hoàn thành, hiện tại truyền cho ngươi nội dung vị diện.]
Sở Từ chỉ cảm thấy trong đầu nhoáng lên, vô số ký ức hiện lên trong đầu cô, ở ngực bỗng truyền đến đau nhói, có loại cảm giác khó thở.
Ngay sau đó, âm thanh của Trà Bạch vang lên.
[Thân thể ký chủ rất yếu, điều này ảnh hưởng tới việc tiến hành nhiệm vụ, hệ thống sẽ đem ký ức vị diện không ảnh hưởng tới tình huống của ký chủ, thân thể sẽ tiến hành kiểm tra khôi phục.]
Dần dần loại cảm giác nhói ở lồng ngực cùng với khó thở dần biến mất, Sở Từ thở hắt một hơi nhẹ nhõm, cẩn thận xem ký ức trong đầu.
Nguyên chủ là Sở Từ, bị bệnh tim bẩm sinh, thân thể suy yếu, lúc còn rất nhỏ bị cha mẹ vứt bỏ, được đưa đến cô nhi viện, vừa lúc gặp Sở cha Sở mẹ đang muốn nhận nuôi một đứa con.
Sở Từ lớn lên ngoan ngoãn đáng yêu, bị Sở mẫu liếc mắt một cái nhìn trúng, sau đó sửa lại họ tên rồi được Sở gia nhận nuôi.
Từ một bé gái mồ côi cha mẹ bị người người khinh thường lập tức biến thành thân phận đại tiểu thư tôn quý.
Nguyên nhân khiến cha mẹ Sở muốn nhận nuôi nguyên chủ, chính là vì tiểu thiếu gia Sở gia trong bữa tiệc sinh nhật biến mất, bên trong biệt thự xuất hiện nội gián bắt cóc Sở thiếu gia.
Người làm chuyện này chính là kẻ thù của Sở phụ, do Sở phụ mà ông ta mất hết tài sản, chỉ còn hai bàn tay trắng, vì quá kích động điên cuồng mà thê ly tử tán*, ông ta đổ lỗi cho Sở phụ đã làm những việc này, sau đó bắt đầu công cuộc trả thù.
*thê ly tử tán: hiểu nôm na là vợ con đều bỏ đi.
Từng bước tính toán kĩ lưỡng, đem tiểu thiếu gia Sở gia vừa mới sinh không được bao lâu liền bắt cóc, sau đó trải qua các trạm kiểm soát, đem đứa bé cho một cặp vợ chồng muốn có con.
Dưới sự truy đuổi của Sở gia, ông ta đã tự sát, mất hết manh mối để tìm vị Sở thiếu gia.
Sở gia tìm kiếm mấy năm, cuối cùng lại biết tin đồn rằng hài tử của bọn họ đã qua đời, cũng vì do thân thể của Sở mẫu không thể có thêm hài tử khác, vì vậy tâm trạng của bà ngày càng kém.
Vì lão bà của mình, cuối cùng Sợ phụ đành phải đưa Sở mẫu nhận nuôi một đứa con.
Lúc ấy, Sở Từ mới sinh được không lâu, bởi vì bệnh tim bẩm sinh nên thân hình vô cùng nhỏ yếu, nhưng lại nhu nhược trắng nõn, thoạt nhìn khiến ai cũng phải yêu mến, cuối cùng Sở mẫu đem toàn bộ tình yêu thương của mình dành cho đứa con mới nhận nuôi này.
Thế nên, một tiểu cô nương thoạt nhìn văn tĩnh ngoan ngoãn, thực tế là một đại tiểu thư ương ngạnh kiêu ngạo.
Cũng chính tại thời điểm này, Sở thiếu gia kia lại một lần nữa ngoài ý muốn được tìm thấy.
....
Tác giả có lời muốn nói: Cùng cách vách bất đồng thế giới một giấc mộng tưởng ha ha ha, giai đoạn trước một ngày hai ngàn, mặt khác ký hợp đồng lúc sau lại thông tri, các bảo bảo sinh động trình độ quyết định A Khuynh đổi mới lượng cùng bổn văn chiều dài, cầu năm sao, cầu phiếu phiếu, ái các ngươi, bút tâm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT