Phương diêu trợn tròn mắt, y chưa bao giờ nhìn thấy 1 con mèo nào như vậy, kia 1 thân tuyết trắng không một tia tạp sắc, thân mình tròn vo tràn đầy thơ ngây, lại lộ ra linh khí khiến người ta đui mù.
Trên móng vuốt còn lưu lại chút da thịt của Ngải tư cách khiến mèo trắng thoạt nhìn thực có chút không thoải mái, nó lại không chịu dùng đầu lưỡi liếm đi mà cào cào mấy cái trên sàng đan, huyết nhục ở lại trên sàng đan, mèo trắng vẫn là 1 mỹ mỹ mèo trắng.
Ngải tư cách đang lúc cao hứng lại bị mèo con trảo 1 trảo, trảo này không chỉ dọa hắn xuất một thân mồ hôi lạnh mà còn dập tắt hứng trí của hắn. Đại điểu vừa rồi còn nhất phi trùng thiên giờ lại cúi đầu nhuyễn xuống. Phương diêu âm thầm thở một hơi, mặc kệ như thế nào, hôm nay xem như y đã thoát, chỉ tiếc con mèo xinh đẹp này sợ sẽ không còn đường sống.
Cái đuôi thon dài tuyết trắng lắc lắc, vô ý đảo qua đầu gối phương diêu, xúc cảm mềm mại này khiến tim phương diêu đập nhanh một chút. Y híp mắt nhìn mèo con, nhất thời cảm thán 1 sinh linh có linh tính như vậy lại bị ngải tư cách làm hỏng, thật sự là rất đáng tiếc. Vừa vặn… trong lòng Phương diêu có chủ ý.
“Thẩm Á Thiên đã vài ngày liên tục ngủ không ngon.” Phương diêu nhìn mèo trắng nói 1 cách thản nhiên không khác gì những lần hội báo trước kia với Ngải Tư cách, giống như chuyện mới vừa rồi không hề phát sinh qua.
Nét tức giận trên mặt Ngải tư cách dần dần lui xuống, dù hắn không biết vì sao mèo con bình thường lúc nào cũng thờ ơ với mọi thứ lại quay ra cào hắn, nhưng ngần ấy năm hắn đã bị mèo ngược thành thói quen nên đối với loại chuyện này cũng không để tâm đến. Nếu không lần này thật sự quá mức mạo hiểm, trên cơ bản hắn cũng sẽ không sinh khí.
“Không dùng được, nó sẽ đả thương người.” Đây cũng là điều mà ngải tư cách đặc biệt lo lắng, vạn nhất mèo trắng không hài lòng một cái liền cong mệnh căn tử Thẩm Á Thiên thì làm sao? tính phúc tương lai của hắn cũng hoàn toàn biến mất a!
Phương diêu khinh thường liếc mắt nhìn đại điểu đã mềm rũ xuống: “Bình thường y cũng không làm chuyện đó, nếu thật sự không nín được mới đi vào phòng tắm giải quyết.”
Nói cách khác, Thẩm Á Thiên mới không giống súc sinh như ngươi, trước mặt mèo cũng chơi dã chiến, chọc mù mắt mèo mới khiến nó nổi giận cong ngươi. Phương diêu cũng là 1 kẻ cứng đầu nếu không sau từng ấy năm bị ngải tư cách đặc biệt điều / giáo thì y đã sớm biến thành 1 kẻ chỉ cần sờ một chút thì chân nhuyễn thắt lưng mềm nhũn chỉ biết nâng mông cầu yêu rồi.
Trên thực tế ngải tư cách không chỉ có 1 mình y là bạn giường, có đôi khi hai ba tháng cũng không gọi đến y, nếu phương diêu thật sự tiện như vậy thì y đã sớm không nín được má đi thông đồng với người khác rồi. Tinh cầu β cái gì cũng thiếu chỉ không thiếu nam nhân.
Đương nhiên cũng vì tính tình này nên lúc đầu y phải ăn không ít khổ cực từ chỗ ngải tư cách, việc máu tươi đầm đìa, vài ngày không xuống được giường là việc thường, miễn bàn đến chuyện tâm can y có bao nhiêu chua xót.
Cho dù là hiện tại, sau khi y cùng ngải tư cách lên giường rồi mà vẫn có thể đứng thẳng thân mình cũng là vì ngải tư cách nghĩ đến Thẩm Á Thiên, không muốn trong thời gian dài Thẩm Á Thiên không có người chăm sóc, mấy lần trước phương diêu liệt giường đã gây ra chút phiền toán nhỏ khiến cho ngải tư cách không thể không thu liễm lại mình.
Nếu là người khác có khi họ đã buông tha cho phương diêu, nhưng ngải tư cách lại là 1 kẻ còn tiện hơn Thẩm Á Thiên, xương càng khó gặm hắn càng thích, khiến cho phương diêu vẫn phải chịu đựng sau từng ấy năm.
Ngải tư cách cũng không so đo chuyện phương diêu nói hắn giống dã thú, trên thực tế ngải tư cách cũng không nghĩ những lời này là châm chọc, mà cho rằng y nói sức chiến đấu của hắn giống như dã thú, này rõ ràng là đang khen hắn a chứng tỏ phương diêu rất vừa lòng về hắn!
Vì thế hắn biết thời biết thế bày ra một bộ bộ dáng ta không thèm: “Cái thứ hung này tiện nhân Thẩm Á Thiên kia thích thì ngươi lấy đi, ta không nghĩ bóp chết nó vậy cho y dưỡng đi.”
Lời này thật ra có hai tầng ý tứ, tầng thứ nhất chính là ý trên mặt chữ: ta, đến thực!
Tầng ý tứ thứ hai thì tương đối phức tạp, bất quá phương diêu cũng không muốn suy nghĩ nhiều, dù sao lần này y cũng thoát được 1 kiếp, còn có thể bảo đảm an toàn mèo con này xem như không tồi rồi.
Phương diêu vươn tay ôm mèo đi, mèo trắng nhảy ra không chịu để cho y ôm, ngải tư cách nhìn thấy vậy hơi hơi hài lòng một chút, quả nhiên mèo này không chịu thân cận với ai.
Phương diêu đã nhìn quen những con mèo Thẩm Á Thiên dưỡng cũng biết rõ tính tình mấy con mèo đó, bất quá là mèo tóm lại sức lực vẫn kém người, chỉ cần ngươi cường ngạnh ôm đi là được, vạn nhất lại chọc tới cầm thú bên cạnh kia thì sẽ không tốt.
Y tùy ý mặc quần áo, bước nhanh tới muốn ôm mèo đi, vậy mà bóng dáng còn nhanh hơn chợt lóe 1 chút đã nhảy lên đầu phương diêu rồi nhìn về phía giường ngải tư cách một bộ dạng thiên thần quan sát chúng sinh.
Làm một kẻ mèo khống mười năm, thiếu chút nữa ngải tư cách đã quên vết máu trên đùi mình, muốn đem con mèo xinh đẹp ngạo kiều đến tận cùng này ôm vào trong ngực hung hăng nhu nhu 1 chút. Muốn nhìn xem khi 1 đoàn bạch thuận mao kia bị nhu loạn, nhìn mèo con đã lâm vào tình trạng chật vật có thể bảo trì bộ dáng ngạo kiều kia không.
Đáng tiếc phương diêu thấy mèo đã ngồi ổn định trên đầu mình liền trực tiếp đi ra khỏi phòng, có gì thì nói sau, ở trong căn cứ y cũng chẳng chạy đi đâu được. Bây giờ dù là một phút đồng hồ y cũng không muốn ngây người trong phòng này, nhìn ánh mắt của tên súc sinh kia, trời, thậm chí hắn còn có thể động dục với 1 con mèo ( gào thét -ing)!
Sau đó mèo trắng thuận lợi thành thành thật thật theo phương diêu vào phòng Thẩm Á Thiên phòng, mỗ nam còn đang đau buồn ngồi nhìn vệ tinh nhân tạo thấy mèo trắng thì 2 mắt sáng rực, bước nhanh đến trước mặt phương diêu muốn ôm mèo trắng vào lòng.
Mèo trắng “Ba” một cái, móng vuốt cong cong tay Thẩm Á Thiên, nó đứng trên đầu phương diêu nhìn xuống Thẩm Á Thiên 1 bộ dáng vô cùng ngạo mạn, chỉ còn kém mở miệng nói ra một câu “nhân loại ngu xuẩn”, đôi mắt nhỏ tiêu hồn. Thế mà Thẩm Á Thiên đã tung hoành mèo hải nhiều năm cũng chưa thấy qua mèo có linh khí bức người như vậy rồi lại ngây thơ khả ái, đây quả thực chính là tình mèo trong mộng của hắn a!
Lại một lần nữa vươn tay ra, mèo trắng phát 1 cái nhảy lên giường lớn thoải mái của Thẩm Á Thiên, ánh mắt nhíu lại, chuẩn bị ngủ. Nhìn cái ngáp lộ ra đầu lưỡi phấn hồng, cái duỗi trảo lộ ra đệm thịt phấn nộn nộn, khiến cho tâm can Thẩm Á Thiên đều nhún nhảy, ước gì được quỳ gối dưới giường thỉnh cầu mèo nữ vương ban ân một chút vuốt ve.
Phương diêu thấy Thẩm Á Thiên như vậy trong lòng âm thầm phỉ nhổ, đồ tiện nhân! Cùng với ngải tư cách là một đôi nhị tiện nhân!
Bất quá, mèo a, có thể làm cho ta sờ ngươi không? Ngươi quá đáng yêu a!
–
Làm gián điệp và nằm vùng là cái cảm giác gì, tư vị gì? Sợ hãi, bồi hồi, bất an, bất đắc dĩ, e ngại… Đủ loại tình cảm phức tạp, nguy hiểm chồng chất, bất kỳ ai cũng biết đó không việc việc tốt đẹp gì.
Nhưng Thanh Dương không vậy, khi y làm gián điệp nằm vùng thì sinh hoạt của y chẳng khác gì của 1 hoàng đế!
Thẩm Á Thiên quả thực đã đem y phủng đến trời đất khó dung, ban ngày y không ăn Thẩm Á Thiên liền bị đói, y không uống Thẩm Á Thiên liền khát, y không ngủ Thẩm Á Thiên liền tỉnh, y không đi WC Thẩm Á Thiên liền nghẹn. Buổi tối y ngủ giường Thẩm Á Thiên liền ngủ dưới sàn, có thể đem tay đặt lên bên giường cùng y tiếp xúc gần gũi thì Thẩm Á Thiên đã mừng rỡ nước mũi mạo phao.
Dù Thanh Dương không oán thầm người kia nhưng hiện tại y thật sự rất muốn noi theo vị phương diêu tiên sinh khinh thường nói một câu: “Tiện nhân a!”
Sinh hoạt rất thoải mái, y chỉ cần lắc lắc cái đuôi lượng lượng tiểu trảo đã có thể làm đám người kia nổi điên vì hạnh phúc.
Hồng hồ tử muốn y hy sinh nhan sắc, nhưng nhất định phải làm cho người ta cầu y hy sinh, giống đế vương cổ đại ban ân cho bọn họ được quyền vuốt ve một chút, muốn cho bọn họ cảm thấy có thể thân cận y là chuyện may mắn như thế nào, may mắn sung sướng như một tên khất cái được bắt tay với nguyên thủ liên minh vậy. Hồng hồ tử nói trước kia hắn cũng 1 bộ lắm sở thích kỳ quái như vậy, nếu không hắn đã không nhặt một đám lang tể tử cổ quái trở về, cũng không đến mức bị đoạt đi cơ nghiệp.
Không thể không nói, biện pháp mà hồng hồ tử đưa ra rất có hiệu quả, Thanh Dương tỏ vẻ y không cần vuốt ve gì hết, chỉ cần ở thời điểm y cảm thấy không sai biệt lắm mà dùng đệm thịt ấn lên tay Thẩm Á Thiên một cái, đã có thể khiếnThẩm Á Thiên sung sướng vài ngày.
Sinh hoạt của y hiện giờ rất thoải mái, thoải mái đến mức y bắt đầu nhớ đến Dịch Trạch. Nhớ ánh mắt thâm thúy của Dịch Trạch, cái hôn rực lửa, bàn tay to ấm áp, cùng với cái ôm chầm khiến cơ thể họ cùng chung nhiệt độ.
Đáng tiếc, giờ bọn họ phải tách ra.
Nếu ngay từ đầu y chọn đến chỗ hồng hồ tử là do bị tình thế bức bách, còn bây giờ là y cần phải đến chỗ này, không phải tại gì cả là bởi vì Thẩm Á Thiên ở trong này.
Mấy ngày này Thanh Dương đã biết được Thẩm Á Thiên là nguyên lão ở đây, hắn đã thông đồng với ngải tư cách từ mười năm trước, nói cách khác, năm đó hắn cũng nhúng tay vào chuyện hãm hại hồng hồ tử thương tổn Tư Diệu Tiền. Vậy mà Hồng hồ tử lại tỏ vẻ hoàn toàn không biết gì cả, như vậy năm đó là hắn cùng cách nào để qua mắt hồng hồ tử?
Nghĩ đến buổi diễn thuyết của Thẩm Á Thiên lần trước, Thanh Dương hoài nghi, người này có lẽ đã liên thủ với người tu ma, không biết sẽ làm chuyện gì đối với liên minh. Theo lẽ thông thường, có lẽ là vì báo thù, hoặc vì muốn đoạt quyền. Cừu hận cùng quyền lực, đủ để cho nhân loại điên cuồng.
Từ khi y tới đây hồng hồ tử cho y 1 cái vòng không gian, bên trong còn có một máy quay bằng đồng tử, để y có thể quay lại toàn bộ bố trí trong căn cứ, cả 1 số sơ đồ cơ mật. Ngoài ra còn có vài trái bom và thông tấn khí, chỉ cần bên hồng hồ tử cảm thấy lượng tin tức đã đủ dùng thì Thanh Dương sẽ đặt bom ở 1 số vị trí trọng yếu, tranh thủ làm tan rã nội bộ đối phương.
Vốn dĩ toàn bộ tác trong á tinh hệ đều được bao phủ bới sóng cảm ứng, cho dù một khế ước thú tiến vào tinh hệ này cũng sẽ bị phát hiện. Nhưng mà hồng hồ tử lại biết bên trong tác trong á tinh hệ có một thông đạo bí mật, nằm ở khu vực vẩn thạch cực nóng cực nguy hiểm có 1 hang động. Lần trước hồng hồ tử giấu vũ khí và tài bảo ở nơi đó, cũng thông qua nơi đó về tới tác trong á tinh hệ, khiThanh Dương và Dịch Trạch đến đây cũng là tiến vào từ thông đạo đó.
Thông đạo kia chỉ có 1 mình hồng hồ tử biết được, hiện tại nói cho Dịch Trạch cũng chứng minh rằng hồng hồ tử chấp nhận trao đổi lợi thế với Dịch trạch, muốn bọn họ hảo hảo chiếu cố Tư Diệu Tiền.
CònThanh Dương dùng máy quay và thông tấn khí này cũng là dựa vào thông đạo đó, sử dụng sóng quấy nhiếu để truyền tin về cho Hồng Hồ Tử.
Đê điều ngàn dặm còn có thể vỡ nát chỉ vì 1 vết nứt nhỏ ở tử huyệt, huống chi đây còn là 1 yêu tu có sức chiến đấu cực mạnh, hồng hồ tử tuyệt đối tin tưởng hắn thực rất dễ dàng có thể tóm gọn cả căn cứ.
Nhưng mà hiện tại Thanh Dương lại thay đổi chủ ý, y muốn Hồng Hồ Tử chờ thêm 1 thời gian nữa, y muốn tiếp cận Thẩm Á Thiên, xem hắn đến tột cùng là đang muốn làm cái gì.
Thẩm Á Thiên xuất hiện trên internet diễn thuyết đã chứng minh kế hoạch của bọn người kia đã gần kết thúc, như vậy những người này khẳng định sắp sửa có hành động tiếp theo Thanh Dương muốn biết chân tướng bị giấu kín này cũng muốn biết đến tột cùng là đang có chuyện gì xảy ra.
Cùng lúc đó, bên phía Dịch Trạch cũng đã xảy ra đại sự ——
Hoa Thiên Vũ, ngã khụy.
Không phải do ám sát, không phải bị thương, mà bị bệnh.
Chứng bệnh khí quan suy kiệt, một nửa khí quan bên trong thân thể của hắn đột nhiên bắt đầu suy kiệt, không có biện pháp duy trì vận hành cơ bản của thân thể, không dược vật hay giải phẫu nào có thể chữa trị. Thầy thuốc thậm chí còn lấy ra tế bào của hắn để tạo ra khí quan mới, nhưng mà sau giải phẫu cấy ghép thì khí quan mới đó lại bắt đầu suy kiệt.
Hoa Sở nghe được tin tức này liền thẫn thờ trong phòng nghiên cứu thật lâu mới nói với Lang Xu ở bên cạnh y.
“Rốt cục cũng đến “.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT