Tên: Hoả Kỳ Lân (Thần Thú)
Tu Vi: Địa Tiên Cảnh Cửu Tầng.
Nguyên Tố: Hoả Hệ.
Thông Tin thêm: Hoả Kỳ Lân đến từ vị diện Truyền Thuyết, thuộc một trong Thập Đại Kỳ Lân, tính tình nóng nảy, nhưng cho dù là một vị Thần Thú cao cao tại thượng, Hoả Kỳ Lân tâm tình vẫn rất tốt, hay giúp đỡ những nhân dân bách tích chống lại những thế lực xấu xa.
Khải Minh lúc này mới bắt đầu cảm thấy đáng sợ, lần này là hắn triệu hoán ra một Thần Thú rất mạnh, thậm chí là mạnh nhất trong tất cả những người hay thú, mà hắn đã triệu hoán hay gặp qua từ trước tới bây giờ, đặc biệt nhất là, bọn Kỳ Lân này có tới mười Thần Thú, và bọn chúng đều mạnh.
Lúc này từ trên bầu trời, liền xuất hiện một lỗ hổng không gian to lớn, từ bên trong lỗ hổng ấy, xuất hiện một đầu Kỳ Lân, nó to như một con voi châu phi mà kiếp trước hắn đã gặp qua, trên thân nó là một bộ Vảy Lân màu đỏ óng ánh nhìn rất si mê, cùng với đó là trên đầu có một cặp sừng ngắn nhìn rất đẹp, và khí tức mạnh mẽ khiến cho những yêu thú phía dưới co rụt lại vì sợ hãi.
Khải Minh nhìn Hoả Kỳ Lân, hắn hỏi:
"Ngươi là Thần Thú, vậy ắt hẳn ngươi hiểu ta nói gì mà phải không?"
Hoả Kỳ Lân bay lại gần, bất chợt cất tiếng:
"Chủ nhân, ta có thể hiểu và giao tiếp được với chủ nhân!"
"Vậy ngươi có thể Hoá Hình không?" Khải Minh tiếp tục hỏi.
"Có! Thưa chủ nhân!"
Nói xong, Hoả Kỳ Lân liền thu nhỏ lại, rồi hóa thành một thanh niên anh tuấn khoảng 15 tuổi, mang một bộ giáp màu đỏ, cùng với một trường thương được một loại hoả diễm nào đó vây quanh.
"Chủ nhân!" Hoả Kỳ Lân sau khi hóa thành dạng người, liền đi đến bên cạnh Khải Minh.
Khải Minh chăm chú nhìn hình dáng của Hoả Kỳ Lân một lát, rồi gật đầu nói.
"Từ nay để dễ gọi hơn, ta gọi ngươi là Hoả Lân nhé!"
"Cảm ơn chủ nhân!" Hoả Lân chấp tay cung kính, Hoả Lân tuy là một Thần Thú, nhưng bản tính không vì vậy mà ngạo mạn, khinh thường người khác, Hoả Lân làm như vậy, vì hắn biết Khải Minh đây trong tương lai có trọng trách là cứu lấy những vị diện, thế giới trong một cuộc Đại Chiến.
"Được rồi, ta dẫn ngươi đi giới thiệu với tiểu Phong, cùng tiểu Hắc!"
Nói rồi, Khải Minh cùng Hoả Lân tiến vào không gian thú sủng.
Vào đến không gian thú sủng, Khải Minh chợt dụi dụi mắt mấy lần, xem thông tin, hỏi Hệ Thống vài lần, vì là hắn vừa bước vào một mảnh hỗn độn, chứ không phải là không gian thú sủng yên bình như lúc trước.
Sau khi xác nhận đây đúng là không gian thú sủng, Khải Minh tiếp tục tiến vào bên trong.
Càng vào trong Khải Minh nhìn thấy nơi đây là một mớ hỗn độn, trông cứ như là một chiến trường vậy!
Khi xác nhận đây đúng là không gian thú sủng thường ngày, Khải Minh chỉ biết cười khổ, trời ơi, ai trả lại không gian thú sủng yên bình ngày nào cho tôi đi.
Nguyên do là hắn thấy bọn Minions lúc trước, hiện tại đang oánh nhau với tiểu Phong và tiểu Hắc, không, là gây phiền phức thì đúng hơn.
Tình trạng hiện tại thì là một chiến trường hỗn loạn, Khải Minh chỉ biết lắc đầu, nguyên do là hiện tại bọn Minions đang thay đổi màu sắc của tiểu Phong và tiểu Hắc, vâng, là thay đổi đấy, và làm thế nào à? Thì là bọn màu vàng ấy đang dùng nước sơn để sơn tiểu Phong từ màu trắng thành màu vàng, tiểu Hắc thì từ đen thành hồng.
Tiểu Phong và tiểu Hắc thì tình trạng rất nổi giận, đường đường là Thánh Thú mà bị bọn này trêu đùa tới dạng này, bọn chúng dùng tất cả kỹ năng đánh cái bọn màu vàng này văng ra, nhưng bọn chúng nào biết sợ, bất tử mà, và cứ thế bị đánh văng ra rồi lại không biết sống chết là gì, lao trở lại hai vị Thần Thú kia.
Một bên khác, lúc trước không gian thú sủng này chỉ là một mảnh hoang vắng, tuy rộng lớn nhưng chỉ có một cái hồ rộng khoảng chừng 2 dặm, cùng với một mảnh rừng cây nhỏ.
Thế nhưng hiện tại nơi này lại mọc ra một cái toà nhà khổng lồ, phẩm chất rất giống những toà nhà hiện đại, có 12 tầng và rất lớn, Khải Minh mặc kệ đám thần thú đang đùa giỡn đằng kia,
Khải Minh đứng một chỗ triệt để mộng bức, cái gì vậy trời, bọn này ta mới đưa vào đây chưa được một ngày mà làm nơi này thành thế này sao, vả lại, những thứ đồ này từ đâu mà bọn chúng có,.... Vô số câu hỏi được đặt ra trong đầu Khải Minh.
"Hello, Hello, Hello,........ "
Bất chợt có một tên Minions nhìn thấy Khải Minh, liền vẫy tay cất tiếng chào, cả bọn thấy vậy cũng chào theo, sau đó:
"Bùm,...... xoẹt,.... rầm,..... "
Vô số tiếng nổ vang ra, hoà quyện cùng với âm thanh chào của bọn chúng, khiến cho cả toà nhà âm thanh quanh quẩn một hồi lâu.
Nguyên do những tiếng động ấy phát ra là, khi bọn chúng chào thì lúc đấy những thứ bọn chúng đang làm đều ngưng lại, tỷ như, có vài Chuối Phi Công đang lái máy bay mini do bọn chúng tự làm ra đâm vào nhau, vào vách tường, cũng như có vài Chuối Khoa Học Gia đang thí nghiệm gì đó, nhưng do hùa theo hội đồng, nên nhầm lẫn và,....... Cũng như có vài Chuối đang thử nghiệm lựu đạn, vừa tháo chốt, thấy vậy cũng giơ lựu đạn lên chào mà không ném đi, cho nên,..... Bùm,......
Khải Minh nhìn màn này, kém chút nữa liền bỏ chạy, từ một nơi hiện đại sầm uất, chỉ bởi một lời chào mà trở thành thảm như thế này, cũng thật là!
"Hệ Thống, bọn này lấy những thứ này từ đâu ra vậy?" Khải Minh nghi vấn liền hỏi Hệ Thống.
< Hệ Thống không biết, ký chủ sao không tự mình đi hỏi đi, như thế chẳng phải rõ ràng hơn sao! > Hệ Thống trả lời.
Khải Minh nghe vậy, không biết nói gì hơn, liền hướng bọn Chuối này hỏi.
"Chuối Đại Ca, mấy thứ đó là các ngươi lấy từ đâu ra vậy?" Khải Minh nở nụ cười nhẹ nhàng hỏi, hắn đây là không muốn bị nhuộm thành màu hồng hay vàng gì đó.
"@+$######
[email protected]¥€£¢¢®βα" Bọn Chuối nhao nhao nguyên một tràng ngôn ngữ mà méo ai hiểu.
Khải Minh nghe xong liền chợt ngây người, trời ơi, có ai hiểu được bọn chúng nói cái quái gì không?
Một lát sau hắn thấy bọn Chuối như là đang cãi nhau cái gì đấy, sau đó là quay qua đánh nhau, tên lửa, lựu đạn, gạch, viết, sách, nồi, xoang,..... Bất cứ cái gì bay được, thì bọn chúng đều được bay, Khải Minh hắn vội vội vàng vàng, ly khai khỏi cái chiến trường này, thật sự là hắn không muốn ở đây thêm một phút một giây nào nữa.
Khải Minh liền cùng Hoả Lân rời khỏi chỗ này, Hoả Lân tuy là Thần Thú cường đại, nhìn qua một màn này còm cảm thấy tê cả da đầu nữa, huống chi là Khải Minh.
Ra khỏi không gian thú sủng, Khải Minh liền triệu hồi ra tiểu Phong và tiểu Hắc, nhìn hai Thánh Thú này mà hắn còn cảm thấy thương thay cho bọn chúng, ôi ai bảo gặp ngay một nhóm Siêu Siêu Quậy làm chi.
Tốn gần 10 ngàn điểm tích lũy, Khải Minh mới tẩy hết được toàn bộ vết sơn trên người tiểu Phong và tiểu Hắc, lúc này hắn vẫn còn một điều nghi vấn mà mãi vẫn không nghĩ ra là "Bọn chúng lấy những thứ đấy từ đâu ra, có phải hay không khi ta trở lại đó, thì nơi đó đã trở thành một thành phố hiện đại rồi."
Khải Minh liền bỏ những suy nghĩ đó đi, những thứ nghĩ mãi không ra thì không nên nghĩ nữa làm gì!
Hắn mở giao diện, vào bảng thông tin nhân vật, cũng lâu rồi hắn đã không xem bảng thông tin này rồi.